Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-02-26 21:42:39
Lượt xem: 31
Vương Thúy Phân sớm biết tính tình của con gái út, đương nhiên không thật sự tức giận, thấy cô nghe lời làm việc, sắc mặt cố ý căng lên cũng hoà hoãn lại, thay đổi giọng điệu, có chút tận tình khuyên nhủ giáo dục.
"Trong đội hàng năm chỉ g.i.ế.c heo một lần, nhiều thịt như vậy luôn không thể ăn hết trong hai ba ngày, thoải mái ăn mấy ngày, lần sau ăn thịt phải đợi thêm một năm nữa, rất không có lời."
Diệp Thư Hoa rất ngọt ngào hỏi: "Ăn xong rồi không thể tới hợp tác xã mua bán mua sao? Vậy cũng không cần chờ cả năm."
Vương Thúy Phân dừng một chút, tâm trạng thở dài, lúc con gái út nên ngốc lại không ngốc, cô còn biết hợp tác xã mua bán cái gì cũng có. Có điều điều này cũng không làm khó được vợ đội trưởng, thay đổi phương hướng tiếp tục d.a.o động nói.
"Mua thịt heo không cần tiền sao? Tiền là chuyện nhỏ, phiếu thịt làm sao có? Nông thôn chúng ta lại không giống trong thành phố, người thành phố bọn họ còn phát phiếu thịt phiếu đường công nghiệp, chúng ta có cái gì?"
"Thật vất vả tích góp ít phiếu thịt, thịt heo lại không dễ mua. Mỗi tháng chút thịt lợn ấy cũng cho người thành phố trước, đến phiên hợp tác xã mua bán trong trấn còn mấy cân thịt? Người ở trên trấn còn chưa đủ cướp, đâu còn đến phiên chúng ta?"
Những việc này Diệp Thư Hoa vẫn được nghe lần đầu, sợ đến mức trợn cả mắt lên, khó có thể tin hỏi: "Nói như vậy có tiền cũng không xài được hả?"
Mặc dù Vương Thúy Phân nói khoa trương một chút, nhưng cơ bản cũng là sự thực, bởi vậy biểu hiện thản nhiên: "Thịt thuộc về hàng hóa cung không đủ cầu, đương nhiên không dễ mua, anh ba của con nói ngay cả trong thành phố cướp thịt heo cũng giống như đi đánh nhau…"
Vẻ mặt Diệp Thư Hoa nặng nề thở dài, cô vẫn cho là thiếu quần áo thiếu lương thực là bởi vì chúng ta nghèo, bây giờ mới biết kỳ thực có tiền cũng không có chỗ tiêu, quá thảm. Diệp Thư Hoa quả thực sụp đổ tam quan.
Vương Thúy Phân nhìn sắc mặt của cô thì biết nghe lọt rồi, hài lòng cười cười, đi vào đề tài chính: "Vì thế con phải cố gắng học muối thịt khô làm lạp xưởng, như vậy muối lên ăn ít chút, ít nhất có thể ăn một năm, bỏ vào ít thịt khô xào món gì cũng ngon."
Diệp Thư Hoa mang dáng vẻ cuộc sống không còn gì luyến tiếc, nhưng vẫn không dễ d.a.o động, cũng không ngẩng đầu lên phản bác: "Khoác lác, năm ngoái mọi người muối thịt khô sao không ăn được tới bây giờ?"
Nói cái gì ăn một năm, dưới cái nhìn của cô không vượt qua nửa năm, bởi vì khi cô xuyên tới, bọn họ đã ăn sạch hết thịt khô.
Nghĩ như vậy, Diệp Thư Hoa còn có chút oán niệm.
DTV
Vương Thúy Phân không nhịn được cười nói: "Đó là bởi vì anh con chị con liên tục đãi tiệc, nhà chúng ta không đủ thịt, tìm bác cả con mượn không ít, năm ngoái trả hết nợ cho bác cả con, còn lại đều chiêu đãi vào năm mới ăn hết rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-118.html.]
Diệp Thư Hoa có chút ấn tượng với việc này, gần hai năm nhà họ Diệp hình như liên tục đãi tiệc, hơn nữa khách còn cực kỳ nhiều, đây chính là khắc hoạ đích thực của câu "kết hôn vét sạch cả gia tài".
Diệp Thư Hoa bỗng chốc rất hồi hộp xác nhận nói: "Vậy năm nay số thịt này đều giữ lại tự mình ăn?"
Vương Thúy Phân gật đầu, Diệp Thư Hoa cũng không yên lòng mà cảnh giác hỏi: "Anh ba sẽ không kết hôn sớm như vậy chứ?"
"Anh ba của con còn chẳng có người yêu, nó kết hôn với ai?" Vương Thúy Phân không nghĩ tới Tiểu Muội cũng có thể "nhạy" đến mức độ này, dở khóc dở cười liếc cô, đột nhiên trêu ghẹo nói.
"Anh ba của con nói rồi, nó muốn gả con đi trước mới tìm người yêu."
Vương Thúy Phân vốn tưởng rằng Tiểu Muội nghe xong lời này sẽ xấu hổ, không nghĩ tới cô nhóc này vì ăn thêm hai bữa thịt, vậy mà không chút nào e lệ gật đầu: "Vậy thì tốt."
Tuy rằng vào một số thời điểm, Diệp Tiểu Muội mặt dày làm người ta một lời khó nói hết, nhưng nể tình cô ngoan ngoãn theo mình học muối thịt, Vương Thúy Phân cũng quyết định nhắm một mắt mở một mắt, dứt khoát nhẹ nhàng bỏ qua.
Xâu thịt xong, lúc chính thức bắt đầu ướp muối, chị dâu hai Diệp cũng ưỡn cái bụng tới đây hỗ trợ.
Bởi vì số lượng rất nhiều, bốn người phụ nữ bận rộn ở trong sân hơn nửa buổi sáng mới coi như xử lý xong thịt khô, mỗi bên mỗi góc đều thoa đều gia vị, sau đó treo từng cái từng cái ở trong sân.
Ngửi thấy mùi thơm của gia vị, nhìn lại từng miếng thịt khô phơi lên cao, Diệp Thư Hoa rốt cục cảm nhận được niềm vui sướng của các bác nông dân khi được mùa.
Bần nông và trung nông rốt cục vươn mình làm chủ, trong một đêm sở hữu nhiều thịt như vậy, Diệp Thư Hoa kích động giữ lại giọt nước mắt không hăng hái.
Nhưng mà cô chưa kịp cảm động xong, mẹ cô vỗ tay một cái, dặn dò: "Nhanh đi nấu cơm đi, tranh thủ nhét thịt vào lạp xưởng chặt ra trộn gia vị, vừa vặn muối thêm hai tiếng, chúng ta ăn cơm rồi về nhét lạp xưởng."
Diệp Thư Hoa thở dài thật sâu, các bác nông dân được mùa thật không dễ dàng.
Rốt cuộc vẫn đuổi theo đội ngũ của mẹ cô.