Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 108
Cập nhật lúc: 2025-02-26 21:42:19
Lượt xem: 30
Anh em bọn họ tương đương với cục gạch trong đội, nơi nào cần thì chuyển tới nơi đó, vì thế hai anh em đều được mười điểm công, trong đội người trên kẻ dưới đều phục, ai cũng không cảm thấy đội trưởng Diệp lấy quyền để trục lợi.
Diệp Thư Hoa không thèm để ý những chi tiết này, cô nghe vậy trợn cả mắt lên: "Mỗi con heo đều hơn trăm cân sao? Vậy chúng ta có thể được chia bao nhiêu cân?"
Hai người dựa vào kinh nghiệm hàng năm của mình rồi trả lời: "Ít cũng có mười, mười lăm cân, đủ ăn cả tháng giêng."
Nghe thấy hai chữ "tháng giêng", Diệp Thư Hoa lại có chút đả kích: "Thịt cũng phải giữ lại tới tết ăn sao?"
DTV
Mấy ngày trước phần cá được chia, bởi cô không kịp mời anh Tống tới nhà ăn cơm, mẹ cô không chút lưu tình muối toàn bộ giữ lại ăn tết. Tuy rằng ngày dọn dẹp ao cá, Diệp Thư Hoa được ăn sườn heo chiên giòn một cách bất ngờ, nhưng mỗi ngày qua đi thấy mẹ cô bưng cá bảo bối ra phơi, cô sẽ rất khó chịu, miếng cá bưng đến miệng cũng có thể trốn, cô cảm thấy mình quá mất mặt người "xuyên không".
Bây giờ nghe các anh trai nói, Diệp Thư Hoa cũng rất lo lắng mình lại uổng công mong đợi.
Anh trai ngốc ở trước mặt em gái ngốc, chỉ số thông minh vẫn khá dư dả, liếc mắt đã thấy tâm tư của cô, anh hai Diệp rất đáng tin động viên nói: "Thịt ngon một chút phải giữ lại ăn tết, thế nhưng có tóp mỡ, nấu tóp mỡ còn dư lại vừa thơm vừa giòn, bỏ muối với đường trắng, hoặc là xào làm đồ ăn, em muốn ăn thế nào cũng được."
Anh cả Diệp gật đầu mạnh, nhấn mạnh nhớ lại mỹ vị của tóp mỡ, mới nói tiếp: "Ngoại trừ tóp mỡ, còn có lòng heo, những thứ này mẹ sẽ không để quá lâu, trước năm cũ đều sẽ làm ăn."
Diệp Thư Hoa không hiểu lòng lợn là cái gì lắm, nhưng cô biết tóp mỡ, dựa theo lời giải thích của anh cả anh hai thì "thịt tốt một chút" phải là loại có thể ướp giữ lâu, những cái đó đều là bảo bối của mẹ cô, cô sẽ không cưỡng cầu, ngược lại chờ mong hỏi: "Vậy móng giò cũng không cần giữ lại đến tết đúng không?"
"Móng giò?" Anh hai Diệp sửng sốt một chút mới phản ứng được, có hơi khó hiểu.
"Em nói móng heo hả, thích ăn cái này hồi nào vậy?"
Anh hai Diệp cũng vội vàng khuyên nhủ: "Móng heo có to lại không có thịt gì, không có lời, còn không bằng lấy ruột heo, mẹ xào ruột heo cực kỳ ngon, cả nhà chúng ta đều thích ăn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-108.html.]
Diệp Thư Hoa vừa nghe tới ruột heo đã phát tởm, càng thêm mãnh liệt kháng nghị: "Năm nay em muốn đổi khẩu vị, muốn ăn móng heo, nướng đến vàng óng giòn tan rải ớt và muối lên, nghe nói ăn cực kỳ ngon!"
"Món heo nướng?" Chị dâu cả Diệp cau mày, giúp đỡ chồng muốn ăn ruột già hỏi.
"Anh chị cũng chưa từng nghe tới thứ này, Tiểu Muội biết từ đâu vậy?"
Lâm Hồng Mai vốn tưởng rằng chồng mình sẽ nghe theo lời của chị ta, để em chồng bỏ đi ý nghĩ không thiết thực này, không nghĩ tới anh ấy lại vẫn tìm lý do giúp Diệp Tiểu Muội.
"Có phải là nghe thanh niên trí thức nói không?"
"Có khả năng đó đấy." Anh hai Diệp cũng nói.
"Nghe nói thanh niên trí thức trong đại đội chúng ta hình như cũng tới từ thành phố lớn, bọn họ biết rất nhiều thứ mới mẻ."
Hai người anh vẫn chỉ ngây thơ tưởng Lâm Hồng Mai có nghi vấn thôi, vì thế bọn họ nói ra suy đoán của mình hợp tình hợp lý. Thế nhưng ở trong cái nhìn của Lâm Hồng Mai, chị ta là đang có lòng tốt bị xem là lòng lang dạ thú, tức giận đến mức chị ta cũng không muốn tiếp tục nhìn hai anh em không phân phải trái, dứt khoát ôm lấy Đại Bảo trở về nhà.
Đại Bảo đang nằm ở trong nôi a a a a cố gắng thu hút sự chú ý của cô nhỏ, bất thình lình thấy mẹ ruột muốn ôm mình đi, khua tay múa chân kháng nghị.
Lần này Lâm Hồng Mai càng thấy người người đều đang đối phó với mình, tăng nhanh bước chân trở về phòng, "ầm" một tiếng, đóng mạnh cửa lại.
Đáng tiếc sự phẫn nộ của chị ta vẫn không dẫn tới sự quan tâm của ba anh em ngốc nhà họ Diệp, dù sao thường xuyên như thế, ở trong mắt đám Diệp Thư Hoa bình thường như ăn cơm uống nước, lại không có hứng thú phát biểu bất kỳ ý kiến gì đối với lần này, chỉ có anh cả Diệp quay đầu lại liếc mắt nhìn cửa phòng đóng chặt, lắc đầu lầm bầm.
"Lại bắt đầu rồi."
Hai anh em còn lại cũng không lên tiếng, có điều anh hai Diệp còn không dấu vết liếc nhìn cô vợ yên tĩnh nghe ở bên cạnh, tặng một ánh mắt tán thưởng. Anh ấy cảm thấy mình đợi Tú Nhi hơn nửa năm, suýt chút nữa vì thế làm lỡ tuổi tác mai mối tốt nhất, ngược lại lại anh minh ra quyết định. Bởi vì nếu như không cưới Tú Nhi, có lẽ phải cưới một người chua ngoa đanh đá giống chị dâu cả, vậy anh ấy phải sống ở trong nước sôi lửa bỏng rồi.