Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Nhanh: Sau Khi Nữ Phụ Ác Độc Trở Thành Vạn Nhân Mê - Quyển 1: Nữ phụ cổ đại ôm bụng bầu chạy trốn - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-06-21 16:10:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con trai của hắn, Lâm Cẩm Hi cũng nhìn thấy, phân tâm một lát nên đã để lộ ra sơ hở. Hắn bị Tấn Vương đá một cú rất mạnh vào ngực, cả người bị văng đến cây cột bên cạnh, khóe miệng rỉ ra chút m.á.u đỏ tươi.

Tấn Vương rút tay về, ánh mắt khinh thường: "Sở Hoàng, ngươi thua rồi."

Sắc mặt Lâm Cẩm Hi rất xấu.

Ở phía trên Minh Châu cười vui sướng, nàng lấy trâm cài hoa mẫu đơn bằng nhung trên đầu xuống, rót thêm một ly rượu nữa. Đưa hai cái cho tiểu Tiễn Chi, nhẹ giọng dỗ dành nói: "Phụ vương có phải rất lợi hại không?"

Tiểu Tiễn Chi ngơ ngác gật đầu.

"Phụ vương đã đánh bại kẻ xấu, chúng ta phải tặng cho phụ vương phần thưởng, ngươi đi tặng đóa hoa nhung và chén rượu này cho phụ vương đi."

"Vâng ạ." Tiểu Tiễn Chi trả lời, rồi thình thịch chạy xuống.

"Phụ vương, mẫu phi bảo Chi Chi tặng người phần thưởng." Đưa đồ cho Tấn Vương xong, tiểu Tiễn Chi nở nụ cười rất dễ thương với hắn.

Tấn Vương: "..."

Nhìn khuôn mặt tươi cười đáng yêu của con trai, rồi nhìn Lâm Cẩm Hi đang nhếch nhác trên mặt đất, Tấn Vương trong nháy mắt tự nhiên thông minh ra, đột nhiên thông suốt. Hắn cảm thấy mình đúng là một kẻ ngốc khi trước kia cứ luôn day dứt đau khổ, quá khứ trước kia của Minh Châu như thế nào, hắn không tham gia, sao có thể đứng ở trên cao mà phán xét, dùng quan điểm đạo lý của bản thân để yêu cầu Minh Châu kia chứ?

Minh Châu là một Hoa Nương, mà Hoa Nương là một người thấp hèn, làm sao có thể khống chế cuộc sống của chính mình? Còn không phải là người nắm giữ nàng muốn nàng làm điều gì thì nàng phải làm điều đó.

Nàng túm lấy hắn, điều đó có nghĩa là nàng không muốn dành cả cuộc đời mình trong bùn nhơ. Nàng vẫn khao khát ánh sáng và tự do. Về phần sau này khi đối phó với Thần Thần, như Minh Châu đã nói, nàng chỉ là bảo vệ gia đình và bảo vệ con trai mà thôi. Trước đây, hắn chưa bao giờ đứng ở vị trí của nàng để suy xét. Thật buồn cười làm sao khi chỉ cảm thấy tiếc cho bản thân và đắm chìm trong thế giới của riêng mình như vậy?

Huyết thống có thật sự quan trọng đến như vậy hay không? Nếu thật sự quan trọng, tại sao hắn không có quá nhiều tình phụ tử đối với Thi Tinh Thần, phần nhiều chỉ là cảm giác áy náy và trách nhiệm. Nếu nó thật sự quan trọng, tại sao khi Chi Chi chạy xuống nhìn thấy Sở Hoàng lại không chạy đến bên cạnh Sở Hoàng gọi hắn là phụ thân?

Đứa bé do hắn nuôi lớn, thê tử ngày đêm bên hắn là hắn tự mình chọn lựa theo con tim, làm sao hắn có thể từ bỏ được?

Đủ loại suy nghĩ lướt qua trong đầu hắn, ánh mắt Tấn Vương nhìn tiểu Tiễn Chi cuối cùng cũng trở về với tình yêu thương ban đầu.

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

Hắn nghiêng người bế con trai lên: "Chi Chi." Hắn cầm ly rượu trong tay tiểu Tiễn Chi uống hết, sau đó lấy bông hoa nhung để vào trong lòng.

"Phụ vương." Lại được phụ vương bế lên, tiểu Tiễn Chi mềm mại nũng nịu gọi.

"Ừm." Tấn Vương đáp lại và nhìn Lâm Cẩm Hi một cách châm chọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-90.html.]

Là giống nòi của ngươi thì sao, dù sao thì người nó gọi phụ thân vẫn là ta.

Sắc mặt Lâm Cẩm Hi trầm xuống, vẻ mặt âm u.

Bầu không khí ở đây đông cứng, các triều thần có mặt cũng không dám thở mạnh. Cứ như thế, bữa tiệc tiếp đón long trọng này đã kết thúc trong một bầu không khí kỳ lạ như vậy.

"Chủ nhân, chủ nhân." Trở lại trong dịch quán có quy cách cao nhất của Đại Lương, vẻ mặt Lâm Cẩm Hi vẫn hầm hầm đầy tức giận.

"Ngài đừng tức giận, tiểu chủ nhân chỉ là không biết thôi."

"Ta biết." Lâm Cẩm Hi tâm trạng rối bời.

Hắn chỉ là, chỉ là... Chợt nhận ra rằng không phải mọi thứ sẽ đi theo sự sắp xếp theo ý hắn.

Ví dụ như Minh Châu, hắn biết nàng thích vinh hoa phú quý, quyền cao chức trọng nhưng không thông minh. Hắn nghĩ rằng mình đã tính toán xong mọi thứ, cho dù Minh Châu có nhảy nhót làm trò như thế nào thì vẫn luôn ở trong lòng bàn tay hắn. Nhưng bây giờ đột nhiên hắn nhận ra rằng mọi thứ dường như không diễn ra theo cách hắn đã lên kế hoạch.

Vì những khuyết điểm này của Minh Châu mà hắn đã bỏ sót ý muốn của chính Minh Châu. Cho nên đã ép Minh Châu đột nhiên nảy ra ý tưởng, từng chuyện từng chuyện, cho đến khi hoàn toàn lật đổ mọi kế hoạch tối nay của hắn.

Chuyện hôm nay thật sự đã dạy cho hắn một bài học lớn, lòng người không thể tính toán.

"Chủ nhân, hiệu buôn Thịnh Thế bên kia, ngài có muốn thu lưới không?" Hồng Cô do dự hỏi.

Khi Thi Minh Nguyệt bắt đầu xây dựng hiệu buôn Thịnh Thế, tất cả đều do Lâm Cẩm Hi âm thầm ủng hộ và thúc đẩy nó ở đằng sau. Ban đầu, Lâm Cẩm Hi chỉ muốn có sự chuẩn bị trước, đã sắp xếp rất nhiều. Nhưng không ngờ là Thi Minh Nguyệt thât sự có tài, chỉ trong vài năm đã phát triển một hiệu buôn nhỏ trở thành quy mô lớn như hiện tại.

Phải nói rằng Thi Minh Nguyệt là một người rất giỏi giang.

Trong lòng Hồng Cô cũng vẫn rất khâm phục nàng ấy.

"Thu lưới." Chỉ cần không phải là Minh Châu thì trái tim của Lâm Cẩm Hi lập tức lạnh lẽo. Những năm gần đây, Thi Minh Nguyệt đã dồn rất nhiều tâm sức vào hiệu buôn Thịnh Thế, việc này không phải hắn không biết. Nhưng đối với Lâm Cẩm Hi, chuyện này có liên quan gì đến hắn đâu? Sự quen biết của họ từ đầu đến cuối chỉ là lợi dụng lẫn nhau. Hắn không g.i.ế.c nàng ấy đã là sự nhân từ cuối cùng của hắn dành cho nàng ấy rồi. Bởi vì chỉ bằng với một điểm rằng nàng ấy có thể gây hại cho Minh Châu.

Bây giờ chẳng qua chỉ tính toán để đoạt lấy hiệu buôn của nàng ấy mà thôi, nàng ấy nên biết ơn lòng nhân từ của hắn.

Trong Hoàng cung, sau khi tiệc tiếp đón kết thúc, Tấn Vương vẫn không rời đi.

Hắn đang chờ đợi Minh Châu.

Tiểu Tiễn Chi đã được Hoàng Đế đưa đi, sau khi nhìn thấy An Dật Vương đang lẳng lặng theo dõi nàng từ xa, Minh Châu bảo cung nhân dẫn nàng đến chỗ của Tấn Vương.

Loading...