“Đây chuyện ngài thể quản.” Giọng của Minh Châu lạnh lùng.
“Nàng mơ.” Tấn Vương nắm chặt Minh Châu, cảm xúc trong mắt lẫn lộn, yêu hận, yêu đến mức hận thể lập tức tha thứ cho nàng, hận đến mức nghĩ rằng chẳng bằng trực tiếp kéo nàng c.h.ế.t chung.
Dù cũng hơn trạng thái giằng co bước một chân xuống vực sâu như hiện tại.
“Vậy thì tùy ngài.” Sắc mặt Minh Châu quan tâm gì cả: “Ngài nữ nhân khác, con khác , vi phạm lời hứa của ngài với . Vậy cũng cần tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa về trách nhiệm của Tấn Vương phi. Ta sẽ quản chuyện của ngài với Thi Minh Nguyệt một nhà ba , ngài cũng đừng truy hỏi định gì.” Minh Châu tiêm cho Tấn Vương một liều dự phòng , nàng cảm thấy nàng đúng là bụng mà! Ít nhất còn để sự chuẩn .
Tấn Vương: “...”
Nàng cái gì, nàng cái gì? Tấn Vương chăm chăm Minh Châu.
Lọt trong tầm mắt là nhan sắc diễm lệ như một khiến lóa mắt, cho dù là lúc nào, cho dù là chỗ nào, nàng luôn thể dễ dàng tác động đến tâm trí của . Nàng cắm rễ trong m.á.u thịt của , sinh trưởng ở trong linh hồn của . Muốn buông tha nàng ? Trừ khi c.h.ế.t hồn bay phách tán, bằng thì nàng đừng bao giờ mơ.
Là chính nàng sa tay , một ngày nàng là của thì vĩnh viễn sẽ là của .
Hoàng Đế và cả An Dật Vương, bọn họ nhân lúc để ý mà xen . Thế nhưng chỉ cần buông tay thì bọn họ vĩnh viễn chỉ thể ở trong bóng tối.
Khi Minh Châu và Tấn Vương bước , vẻ mặt hai đều lạnh lùng, ai để ý đến ai.
lúc , hạ nhân đến báo, Thi Tinh Trần tỉnh .
"Con trai tỉnh , xem ?" Minh Châu mỉa mai.
Tấn Vương vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, lên tiếng.
Vẻ mặt tiểu Tiễn Chi bối rối, nó Minh Châu hiểu : "Mẫu phi, Chi Chi ở đây mà!" Vừa , Tấn Vương đầy mong đợi: “Phụ vương, bế." Nó duỗi cánh tay nhỏ bé của về phía Tấn Vương.
Tấn Vương bế nó mà từ từ đưa tay sờ n.g.ự.c , ở đây vẫn còn đau, đây là di chứng do lấy m.á.u tim cho Thi Tinh Thần ba ngày để .
Thi Minh Nguyệt bất mãn với thái độ của Minh Châu đối với Tấn Vương, rõ ràng sai là nàng nhưng tại nàng thể cắm d.a.o tim Tấn Vương một cách chính đáng như ? Chẳng lẽ hai đàn ông phía hộ tống nàng cho nàng can đảm như ? Một là An Dật Vương, một là Hoàng Đế. Một là Hoàng thúc của Tấn Vương, một là Hoàng của Tấn Vương. Thật là bản lĩnh! Nàng sợ rằng sẽ bao giờ hiểu nhan sắc cũng sẽ phai tàn dùng sắc để khác yêu thì sẽ thể tồn tại lâu dài, nàng chờ nàng sẽ tự ăn quả đắng.
"Vương gia." Thi Minh Nguyệt bình tĩnh Tấn Vương: "Từ nhỏ Thần Thần gặp qua phụ của , nghĩ nó mong gặp ngài, nó nhất định sẽ thích ngài."
Chưa từng gặp phụ , trong lòng Tấn Vương cay đắng. Thôi , chuyện cuối cùng vẫn giải quyết, gật đầu với Thi Minh Nguyệt. Không để ý tới Minh Châu và những khác, lập tức theo Thi Minh Nguyệt gặp Thi Tinh Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-84.html.]
Minh Châu: "..."
Minh Châu mím môi, dậm chân tức giận, nàng Hoàng Đế hỏi : "Ngài thể hạ chỉ để hưu phu ? Ta thấy dáng vẻ như c.h.ế.t của Tấn Vương thì là tức.”
Hoàng Đế bất đắc dĩ: "Trẫm thể hạ chỉ cho nàng hòa ly nhưng chuyện hưu phu lớn, chỉ sợ triều đình và dân chúng sẽ tranh cãi bàn tán."
Minh Châu bất mãn: "Ta chính là hưu phu, hòa ly thì tính là cái gì? Cũng sai, sẽ nghĩ rằng Tấn Vương cần nữa. với cả thiên hạ rằng là cần Tấn Vương, Khương Minh Châu thèm Tề Tử Ngọc. Ta công khai hưu .”
Hoàng Đế chút khó xử.
"Rốt cuộc ngài đồng ý , nếu đồng ý thì đừng tới gặp nữa."
Nói , Minh Châu đến bên cạnh An Dật Vương, ấm ức ôm lấy An Dật Vương, tựa đầu nhỏ lên vai An Dật Vương : "Hoàng thúc, đau lòng quá!"
"Vậy nàng còn sống ở Tấn Vương phủ ? Cùng trở về An Dật Vương phủ !” An Dật Vương nhỏ giọng hỏi nàng.
Minh Châu ngẩng đầu lên: "Ngươi sợ chuyện của chúng lộ ngoài, sẽ ngươi già mà đáng kính ?"
An Dật Vương lắc đầu: "Ta chỉ sợ nàng rời xa ."
Minh Châu xúc động: " Hoàng thúc, vẫn là ngươi với nhất."
"Ừm."An Dật Vương khẽ đáp, Hoàng Đế đầy thách thức.
Nhìn thấy ? Những gì Minh Châu cần là một tình yêu tâm ý, trộn lẫn với việc trao đổi lợi ích và thỏa hiệp. Nếu như thể dành tất cả thứ cho nàng, sợ lời của thì hãy từ bỏ càng sớm càng , còn hơn vì một lý do bất đắc dĩ mà trở mặt ầm ĩ thì sẽ khó coi.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Ánh mắt Hoàng Đế tối .
Hắn chằm chằm hai bọn họ.
"Minh Châu." Hắn đột nhiên lên tiếng: "Cùng trở về hoàng cung ! Sau khi trở về cung, sẽ hạ chỉ cho nàng hưu phu, đó phong nàng Ngu Quốc phu nhân. Hưởng phẩm cấp Cao nhất phẩm phu nhân. Có thực ấp đất phong và phủ của . Ta sẽ chọn phủ sang trọng nhất, thua kém gì Tấn Vương phủ. Nếu nàng , cũng thể cho nàng năm trăm cấm vệ quân, nếu ai dám bất kính với nàng thì nàng thể sai những cấm vệ quân lên bắt .”
Minh Châu: "..."
Ánh mắt Minh Châu đột nhiên sáng lên, nàng Hoàng Đế với đôi mắt sáng ngời.