Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 96: Sau khi làm giàu nhờ nuôi con ở thời đại đó, mỹ nhân mềm mại được cưng chiều quá đà 16 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:25:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tô Chiêu Đệ! Ngươi dám cản bà nội ngươi?! Đồ phá của gan béo đúng !” Bà lão đầu quấn khăn xám trực tiếp mắng to, sức giãy thoát tay Tô Tri Nhuyễn, quăng quăng cổ tay, hung dữ trừng mắt nàng, “Hai đứa tiểu tiện chủng! Cha bỏ , còn theo ngoài, cũng sợ cha dượng giày vò đến c.h.ế.t !”
Bà mắng quá tục tĩu, lời lẽ hàm sa xạ ảnh, Lý Mai Hoa vốn nhút nhát, lúc càng dám , chỉ cúi đầu, lưng Tô Tri Nhuyễn.
“Đại nương, công đạo, trời , đời nếu quá nhiều chuyện thất đức, xuống địa ngục cũng chẳng yên ,” Tô Tri Nhuyễn tính cách hiền lành, nhưng nghĩa là nàng là một bánh bao mềm, trong xương cốt nàng kỳ thực là một cực kỳ lý trí, nàng vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ lạnh ngắt của Tri Oánh, ngữ khí hèn mọn kiêu căng, “Nếu là bà, nhất định sẽ quậy phá đến đây, đến hành hạ một nhà cô nhi quả mẫu, hành hạ huyết mạch Tô gia của bà, hành hạ con dâu hầu hạ bà nhiều năm, quần chúng chẳng kẻ ngốc, ai nấy đều rõ gì, kẻ khác gì.”
16. “Đồ tiểu phá của! Dám cãi ?! Sớm hồi đó bán ngươi lầu xanh, giờ thì lanh mồm lanh miệng ! Chẳng là ai dạy dỗ!” Bà lão vẫn tiếp tục c.h.ử.i rủa, thậm chí càng mắng mặt càng tái mét, càng nghĩ càng tức giận, bà giơ bàn tay lên tát Tô Tri Nhuyễn hai cái.
Tô Tri Nhuyễn từ đất phản tay nhấc chiếc đinh ba lên, giơ cao, thần sắc hề hoảng hốt, thậm chí mặt còn từ từ nở nụ , “Lại đây thử xem? Cùng lắm thì và bà đồng quy vu tận, bà và đều c.h.ế.t, cũng thể cứu sống ba bọn họ, ồ đúng , bà c.h.ế.t cũng sẽ mắng, dù ai nấy đều bà là như thế nào.”
“Ngươi cái đồ——” Bà lão nuốt một ngụm nước bọt, lời mắc kẹt ở cuống họng.
Tô Tri Nhuyễn ung dung , “Nếu là bà, lúc sẽ đến đây.”
Lúc , bà lão gì, ánh mắt chỉ hung dữ trừng Tô Tri Nhuyễn.
Tô Tri Nhuyễn quăng tay, trực tiếp ném chiếc đinh ba xuống, nàng phủi phủi bụi tay, thần sắc bình tĩnh, “Bà nội đến đây, chắc cũng chuyện con trai bà, tức là cha chúng , theo quả phụ bỏ trốn, và đoạn tuyệt quan hệ với chúng chứ.”
“Hừ, đoạn tuyệt quan hệ, mấy đứa các ngươi còn lấy tiền của Tô gia chứ.” Bà lão siết chặt chiếc khăn xám đầu, ánh mắt bà mang theo oán hận, và cả sự cam lòng, thỉnh thoảng liếc chiếc đinh ba, “Có bản lĩnh thì trả tiền đây!”
“Bà vẫn rõ !” Tô Tri Nhuyễn cố vẻ bất lực, lắc đầu và xòe tay, ôn hòa : “Bà là một , chẳng lẽ con trai kiếm tiền , tiền đều do quả phụ chi trả, quả phụ yêu đến mức thể kiềm chế, thậm chí khi con trai bà vẫn còn là vợ, dùng thủ đoạn để dụ dỗ , tiền còn c.h.ế.t tâm, quả phụ bây giờ chỉ một cô con gái đang học, sinh con trai, khi đó bọn họ mới là một gia đình.”
Tô Tri Nhuyễn thấy, lúc ánh mắt của bà lão bắt đầu chớp động, ánh mắt , nguyên chủ thấy nhiều trong ký ức, mỗi đều là ý đồ bất chính, ủ mưu xa, nàng khẽ mỉm , chuẩn đổ thêm dầu lửa.
Ác mộng của nguyên chủ kiếp , bà lão chiếm phần lớn, bà chính là thấy con trai theo phụ nữ khác, trọng nam khinh nữ nhưng sự chú ý của cả nhà tập trung bà , hành hạ con dâu, hành hạ cháu gái.
“Chúng đoạn tuyệt quan hệ, và lập khế ước ở chỗ thôn trưởng, bà bây giờ hành hạ chúng , những lấy một đồng nào, mà còn sẽ bại hoại danh tiếng, đến lúc đó quả phụ và con trai bà đều ưa bà, tin rằng đây cũng là kết quả bà thấy,”
Tô Tri Nhuyễn trong lòng nắm chắc, nàng quan sát ánh mắt ngày càng chớp động của bà lão, tiếp tục đổ thêm dầu lửa.
“Nếu bà nội bây giờ sang đó ở, quả phụ và con gái nàng chắc chắn sẽ hầu hạ bà ngoan ngoãn lời, nàng tiền, cũng chắc chắn sẽ để bà quản tiền, chẳng lẽ nàng m.a.n.g t.h.a.i cũng quán xuyến việc nhà ? Bà cầm tiền, ở trong căn nhà lớn lò sưởi ấm áp, con trai cháu trai đều ở bên cạnh, cháu gái công hiếu thảo bà, con dâu cũng chăm sóc bà, mua cho bà đủ thứ đồ ăn ngon, điều hơn việc ở đây mẩy với mấy con cô nhi quả mẫu chúng .”
Tô Tri Nhuyễn cố vẻ bất lực lắc đầu, ánh mắt nàng đầy ý , liếc bà lão, trong lòng nàng câu trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-96-sau-khi-lam-giau-nho-nuoi-con-o-thoi-dai-do-my-nhan-mem-mai-duoc-cung-chieu-qua-da-16.html.]
Ổn !
Có thể một đuổi con ma cà rồng , nàng khi lên đại học cũng cần lo lắng chuyện gia đình.
Trong cốt truyện gốc, bà nội của nguyên chủ vẫn luôn ở nhà họ, cứ như một ông chủ sai bảo, tự xem là chủ nhân.
Dù là nàng, Lý Mai Hoa Tri Oánh, thậm chí cả Tri Thư, đều giày vò.
đáng giận nhất vẫn là đó, nguyên chủ Tô Thải Hoa bày kế, gả cho kẻ què góa vợ, em gái bán , cũng đau lòng mà c.h.ế.t, lúc bà lão hưởng thụ sự chăm sóc của họ, tiêu hết tiền bán em gái, khi bà giường bệnh, tra nam cha của nguyên chủ và quả phụ giả nhân giả nghĩa chạy đến thăm, rơi vài giọt nước mắt cá sấu.
Mèo Dịch Truyện
Và bà lão giường bệnh, cuối cùng cho rằng, nếu bà sớm đến nhà quả phụ, chắc chắn bây giờ sẽ giường bệnh.
Sau đó là một trận mắng chửi.
Tô Tri Nhuyễn nhớ rõ đoạn cốt truyện , đây chính là điển hình của việc ăn cây táo rào cây sung, hưởng thụ sự chăm sóc cả nửa đời , khi c.h.ế.t cho rằng họ hết lòng, bằng một nhà quả phụ.
Đã , Tô Tri Nhuyễn quyết định bây giờ sẽ thuyết phục bà , sớm “hưởng thụ” cuộc đời tươi mà bà nghĩ.
“Nàng một phụ nữ, lấy nhiều tiền thế?” Bà lão rõ ràng thuyết phục, con ngươi đục ngầu của bà đảo một vòng, “Nhà bọn họ ở ?”
“Chồng nàng mất vì công việc, tiền nhiều đến nỗi tiêu hết, cho chúng năm đồng, vất vả mới trả hết nợ, bây giờ miễn cưỡng cái ăn cái mặc, ai, nếu ở nhà nàng , chắc chắn sẽ sạch sẽ sáng sủa.” Tô Tri Nhuyễn đưa tay chỉ một hướng, “Đầu thôn, căn nhà lớn nhất chính là đó.”
“Vì Tô Lão Nhị nhà đoạn tuyệt quan hệ với nhà các ngươi , các ngươi cũng chẳng liên quan gì đến nữa, đừng nghĩ đến việc hỏi tiền.” Bà lão xách túi của , định rời .
Tô Tri Nhuyễn kịp thời gọi , “Vậy , bà nội, chúng dù cũng là cháu gái cháu trai của bà, nếu bà tiền, thì luôn cứu tế chúng chứ.”
“Tránh tránh !” Bà lão vội vã đến nhà quả phụ, tâm trí để ý đến Tô Tri Nhuyễn, bà càng nghĩ càng thấy Tô Tri Nhuyễn lý, thà rằng đến một nơi tiền để hưởng thụ cuộc sống còn hơn là ở một nơi rách nát mà ngày nào cũng tức giận.
Thấy Tô Tri Nhuyễn vẫn giữ chặt bà buông, bà lão dứt khoát , ánh mắt quét qua mặt Lý Mai Hoa và hai đứa trẻ một vòng, dọa Tri Oánh rụt , lúc , bà lão mới hài lòng mở lời, “Vì con trai liên quan gì đến các ngươi, tự nhiên cũng liên quan gì đến các ngươi, cầu về cầu đường về đường, nước giếng phạm nước sông, hai nhà còn chút liên quan nào nữa.”
Tô Tri Nhuyễn trong lòng hài lòng nhiều.
thế vẫn đủ, nàng cố vẻ bi thương, nước mắt chực trào , nàng bà lão.