Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 76: Đại lão tàn tật không giả bộ nữa sau khi chạy trốn (38) ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:25:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một nọ, bà ngoại nhà, Tô Tri Nhuyễn rảnh rỗi việc gì bèn xuống lầu tìm Lục Bùi Cảnh, phát hiện còn dậy, nhất thời nổi hứng trêu chọc .

 

Kết quả là... một hồi vận động buổi sáng...

 

Lục Bùi Cảnh vóc dáng , lớp cơ mỏng, thanh mảnh nhưng đầy sức lực. Hắn ôm nàng, chợt nhớ tới một chuyện.

 

"Khi nào chúng kết hôn?"

 

Tô Tri Nhuyễn thở hổn hển, ban đầu tinh thần mơ màng, thậm chí đang gì, nhưng khi phản ứng , nàng chút bất lực, "Lục , chắc chắn cầu hôn lúc ?"

 

Lúc , hai đang trong trạng thái gắn bó, mặc dù ánh nắng lặng lẽ chiếu rọi, nhưng họ ý định rời giường.

 

"Hoặc là... tiên đăng ký kết hôn?" Lục Bùi Cảnh thò tay ngăn kéo, liền lấy một cuốn hộ khẩu, "Dù cũng nghĩ cho ba đứa trẻ."

 

Hắn hiểu sâu sắc Tô Tri Nhuyễn, chỉ cần nhắc đến ba đứa trẻ, nàng nhất định sẽ đồng ý.

 

Thế là, một buổi sáng bình dị như , hai hẹn đăng ký kết hôn.

 

Bà ngoại chuyện cũng gì, ngược hiền từ rằng tình cảm thì từ từ bồi đắp, đăng ký kết hôn mới là biểu hiện của một gia đình. Sau đó, bà bận rộn cả buổi trưa, một bàn đầy món ăn thịnh soạn, chúc mừng hai kết hôn.

 

Hắn cũng như ý nguyện trao chiếc Nhẫn Tinh Mang Rực Rỡ mà tặng từ lâu cho Tô Tri Nhuyễn.

 

Họ đăng ký kết hôn mùa xuân. Lục lão gia t.ử chuyện liền liên tục giục họ về, ông lâu gặp cháu trai cháu gái, trong lòng cũng lo lắng, thêm công việc công ty nhiều, ông tuổi già quả thực trụ nổi.

 

Tô Tri Nhuyễn với thành tích xuất sắc, đỗ thủ khoa cả hai vòng phỏng vấn và , thành công nhập học, nhưng điều cũng nghĩa là hai sẽ bắt đầu chế độ yêu xa.

 

Trước khi , Lục Bùi Cảnh quyến luyến ôm nàng, "Ta nỡ , ."

 

"Về , sẽ thường xuyên đến thăm ." Tô Tri Nhuyễn lượt ôm ba đứa trẻ, bọn trẻ ở tuổi mỗi ngày một khác, Minh Châu chớp chớp mắt nàng, vẫn còn quyến luyến rời.

 

"Hay là Minh Châu theo nhé?" Tô Tri Nhuyễn dụi mặt má nhỏ của con gái, con bé mặc váy nhỏ, đưa tay nàng bế, mềm mại ngọt ngào thơm tho, nàng nỡ rời xa.

 

"Thanh Hòa và Thanh Nguyên trông cũng ." Lục Bùi Cảnh bất lực hai đứa con trai, một lớn ba nhỏ, tất cả đều bám lấy Tô Tri Nhuyễn.

 

Thanh Hòa trầm hơn, chỉ chằm chằm đầy mong ngóng, Thanh Nguyên thì kìm , ồn ào đòi bế, Lục Bùi Cảnh mỗi tay ôm một đứa, bế cả và Thanh Hòa lên.

 

"Minh Châu theo nàng, con gái nhỏ dù cũng cần dẫn dắt, nhiều chuyện thể thiếu nàng ," Lục Bùi Cảnh dụi mặt cô bé Minh Châu xinh , đáng yêu, mũm mĩm, trong lòng nỡ, "Khi nào mấy đứa trẻ lớn , thể tiếp quản sản nghiệp, lúc đó chúng sẽ tiêu diêu du ngoạn khắp thế gian."

 

"Được." Tô Tri Nhuyễn gật đầu, "Có thời gian sẽ đến Kinh Hoa thăm và các con."

 

"Lục phu nhân nhất định giữ lời," Lục Bùi Cảnh ôm hai đứa trẻ, cùng Tô Tri Nhuyễn ôm chặt lấy , gia đình nhỏ năm ấm áp ngọt ngào.

 

Cuộc sống đó dần dần quỹ đạo.

 

Tô Tri Nhuyễn khả năng học hỏi mạnh mẽ, một vị giảng viên giỏi nổi tiếng hướng dẫn, khiến học vấn của nàng càng thăng tiến, thậm chí một năm rưỡi đạt điều kiện nghiệp sớm.

 

Tiểu cô nương Lục Minh Châu từ nhỏ theo nàng khuôn viên trường, thích sách, nhưng tính cách nội liễm trầm , mà luôn mang theo nụ tươi tắn, lòng . Các bạn học kết hôn cùng môn với Tô Tri Nhuyễn mỗi gặp đều cảm thán rằng cũng sinh một cô con gái nhỏ mềm mại, ấm áp, chu đáo như thế.

 

Cửa hàng hoa của bà ngoại ăn ngày càng phát đạt, lợi nhuận tăng gấp mấy , Tô Tri Nhuyễn liền mở rộng thêm mặt bằng cửa hàng, để bà ngoại mạnh dạn kinh doanh.

 

Hơn một năm rưỡi, gần hai năm trôi qua, mặc dù Tô Tri Nhuyễn và Lục Bùi Cảnh sống xa , nhưng nàng bất lực cảm thấy, họ giống như hề chia xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-76-dai-lao-tan-tat-khong-gia-bo-nua-sau-khi-chay-tron-38.html.]

 

Mỗi ngày đều gọi điện video ngừng, thỉnh thoảng kỳ nghỉ, Lục Bùi Cảnh sẽ dẫn hai đứa con đến thăm nàng và Minh Châu, cuộc sống an nhàn tự tại.

 

Khi ba đứa trẻ gọi "cha", "", Tô Tri Nhuyễn và Lục Bùi Cảnh đều vui mừng khôn xiết, vô cùng xúc động, tối trằn trọc ngủ .

 

Sau khi Tô Tri Nhuyễn nghiệp, nàng thi đậu công chức, nhậm chức tại Văn phòng Kinh Hoa.

 

Ban đầu, nàng thuê một căn nhà để ở, Lục Bùi Cảnh cách vài ba ngày đến ngủ .

 

Sau khi công việc phân công, nàng phát hiện nơi gần với Phù Kim Thủy Tạ của Lục Bùi Cảnh, thế là Tô Tri Nhuyễn chuyển về đây. Nhìn những đồ đạc quen thuộc, cùng căn phòng sạch sẽ, nàng cảm giác như cách một thế hệ.

 

"Nơi ... vẫn giống như lúc ..." Nàng căn phòng một hạt bụi, rõ ràng định kỳ dọn dẹp, khỏi cảm thán.

 

Lục Bùi Cảnh lập tức nắm lấy tay nàng, gác đầu hõm vai nàng, "Dĩ nhiên , mỗi ngày đều tự tay dọn dẹp."

 

Nhìn biểu cảm kinh ngạc của tiểu nữ nhân trong lòng, Lục Bùi Cảnh chỉ .

 

Kể từ mấy năm , nàng từ biệt mà rời , bỏ trong đêm khuya, Lục Bùi Cảnh luôn ở trong phòng nàng. Có một thời gian, uống rượu, hút thuốc, buông thả bản , hành hạ chính , thậm chí xé nát cả hợp đồng. khi tỉnh táo , nghĩ, Nguyễn Nguyễn của yêu sạch sẽ nhất, nếu thấy như , nhất định sẽ thích.

 

Thế là, ôm lòng vạn phần hổ thẹn, từng chút một tự tay dọn dẹp bộ căn phòng.

 

Sau đó mỗi ngày đều như , sợ nơi mất bóng dáng của nàng, càng thấy thời gian và bụi trần vùi lấp nơi , thế là mỗi ngày về, việc đầu tiên là dọn dẹp, lau chùi sáng sủa, cứ như thể nàng vẫn đang ở đây .

 

"Nguyễn Nguyễn," Lục Bùi Cảnh đột nhiên trịnh trọng gọi nàng một tiếng, "Đi theo ."

 

Mèo Dịch Truyện

"Ưm?" Tô Tri Nhuyễn hiểu gì, nhưng nắm tay, liền ngoan ngoãn theo.

 

Lục Bùi Cảnh dẫn nàng xuống lầu, về phía hậu hoa viên.

 

"Đưa đến đây gì?" Tô Tri Nhuyễn hai bước thì hỏi.

 

Lục Bùi Cảnh vẫn còn bí hiểm, "Đến sẽ ."

 

Sau đó, từ từ che mắt nàng .

 

Tô Tri Nhuyễn trong lòng đoán .

 

Nàng chợt thấy may mắn, may mà lúc đến trang điểm và mặc váy mới.

 

"Tô tiểu thư, xin mời mở mắt!"

 

Tô Tri Nhuyễn thấy một giọng quen thuộc, ngữ điệu mang theo ý hiệu nàng mở mắt – là bà ngoại! Nàng lập tức nhận !

 

Sau đó, nàng từ từ mở mắt, điều đầu tiên thấy là Lục Bùi Cảnh ngược sáng mặt nàng, thần sắc thành khẩn, trong tay cầm một chiếc hộp nhỏ, bên trong một chiếc nhẫn kim cương lớn và sáng.

 

"Nguyễn Nguyễn, xin , lời cầu hôn của đến muộn ," Lục Bùi Cảnh khẽ ôm nàng, "Muốn cầu hôn nàng, thời điểm nhất là hôm qua, tiếp đến là bây giờ. Ta nóng lòng lên kế hoạch cho ngày hôm nay, và nghĩ tới vô nghi thức cầu hôn hoành tráng, nhưng lẽ một lời cầu hôn quá phô trương sẽ ảnh hưởng đến công việc của nàng, cuối cùng chọn nơi ."

 

"Rất nhiều năm , tin tình yêu, tin hôn nhân, thờ ơ với tất cả, quan tâm đến thế sự, đối với , sống chẳng qua chỉ là sống," Hắn , từ từ quỳ một gối xuống, giơ chiếc hộp nhỏ lên, thành khẩn tiếp tục , " gặp nàng, lẽ sẽ sáo rỗng, nhưng định nàng , đời , sẽ mãi mãi yêu nàng."

 

"Nguyễn Nguyễn – nàng đồng ý ?"

 

 

Loading...