Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 55: Sau khi bỏ trốn, Đại lão tàn tật không còn giả vờ nữa 17 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:24:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nguyễn Nguyễn, đến giúp ngươi.” Lục Bồi Cảnh , tiến gần nàng.
Tô Tri Nhuyễn lườm một cái, đó lén sang ngoại bên .
Không Lục Bồi Cảnh rốt cuộc nghĩ thế nào, rõ ràng bây giờ họ mối quan hệ gì, nhưng vẫn cứ trưng hình ảnh một tiểu công t.ử chính trực, vật vô hại mặt ngoại của nàng.
Và lúc ngoại, cả gương mặt tràn đầy nụ , cứ như một cụ già đang những đứa cháu nhỏ vui đùa mà lộ nụ hạnh phúc.
Tô Tri Nhuyễn cảm thấy tình hình chút , nguyên chủ đây từng đưa bạn trai về nhà, nàng luôn bận kiếm tiền, bận học hành chăm chỉ để giành học bổng, bận rộn lâu ngày như , dù theo đuổi, điều đầu tiên nàng nghĩ đến là từ chối.
Bây giờ Lục Bồi Cảnh thể hiện đặc biệt chân thành mặt ngoại của nàng, nếu chuyện, lẽ thật sự sẽ nghĩ Lục Bồi Cảnh và nàng là một đôi.
Trong quá trình thu dọn đồ đạc tiếp theo, Tô Tri Nhuyễn quyết định ít chuyện .
Sau khi thu dọn xong tất cả đồ đạc của ngoại, Lục Bồi Cảnh và Tô Tri Nhuyễn mỗi một bên dìu ngoại, ngoại dỗ dành lải nhải, ngoài.
Trang phục hôm nay của Lục Bồi Cảnh quá đỗi tính gây nhầm lẫn, một ai thể nhận .
Bình thường Lục Bồi Cảnh xuất hiện đều là xe lăn, mặc vest chỉnh tề, còn hôm nay đội mũ, đeo khẩu trang, dáng cao ráo thẳng, quả nhiên trông như một sinh viên trẻ tuổi.
Các bác sĩ và y tá đều vị lão nhân cấp dặn dò là khách quý, vì các nhân viên y tế đều dặn dò những điều cần chú ý .
Tô Tri Nhuyễn ghi nhớ từng điều một, và chân thành cảm ơn, “Cảm ơn các vị, các vị vất vả .”
“Không gì! Không gì!”
Nghe nàng , thiện cảm trong lòng tăng lên một chút.
Tô Tri Nhuyễn và Lục Bồi Cảnh đưa ngoại khỏi cổng bệnh viện.
Ngoại hít một thật sâu, hạnh phúc cảm thán một câu, “Hôm nay là ngày vui vẻ nhất, Nguyễn Nguyễn, và cả trai nhỏ đều đến đón , bệnh tình chữa khỏi, cả xương cốt đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!”
“Ngoại bà, cũng chăm sóc thể cho . Khi , ở nhà tịnh dưỡng thể cho khỏe mạnh, như mới thể đưa khắp nơi thế giới ngao du.” Tô Tri Nhuyễn thấy nét mặt sinh động hơn nhiều, chính nàng cũng thả lỏng ít.
“Được, , , nhưng ngoại bà già , các con chơi thì cứ , bồi đắp tình cảm cho …” Người dùng ánh mắt hiền từ Lục Bùi Cảnh và Tô Tri Nhuyễn, càng càng thấy hai đứa trẻ thật sự xứng đôi, thật lòng hai đứa trẻ ở bên .
“Ngoại bà! Đừng càn! Chúng lên xe !” Tô Tri Nhuyễn đau đầu một trận, những lớn tuổi thường se tơ hồng cho thế hệ trẻ, nhưng họ hy vọng thấy con cháu tương trợ lẫn , xây dựng một tiểu gia đình, điều cũng gì đáng trách.
Lục Bùi Cảnh chỉ mỉm lắng cuộc trò chuyện của hai , xen , càng ngắt lời.
Chẳng mấy chốc, khu chung cư mới mà Tô Tri Nhuyễn thuê đến.
Dù nơi đây là một khu dân cư đặc biệt , nhưng khi thuê nhà, nàng cân nhắc kỹ, ở đây nhiều lớn tuổi, buổi sáng chợ sớm, buổi tối chợ đêm, khi náo nhiệt sẽ yên tĩnh. Nhiều già đều sống ở đây, cộng đồng ở đây cũng , nhiều hoạt động và thiết giải trí khác .
“Ngay tầng hai, chúng lên .” Tô Tri Nhuyễn dìu ngoại bà, một tay khác xách nhiều đồ, nhất thời chút khó nhọc.
lúc , những thứ trong tay nàng Lục Bùi Cảnh lặng lẽ tiếp lấy. Y là một nam nhân cao lớn, xách những đồ dùng sinh hoạt nhẹ nhàng, đó, y dìu lấy ngoại bà của nàng, “Ngoại bà cẩn thận bậc thang.”
Mèo Dịch Truyện
Tô Tri Nhuyễn bên cạnh y, động tác của y quá nhẹ, nhanh đến mức như một làn gió thoảng qua.
Làn gió tiếng động, nhưng nàng ngửi thấy y, mùi đàn hương thoang thoảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-55-sau-khi-bo-tron-dai-lao-tan-tat-khong-con-gia-vo-nua-17.html.]
Đây là mùi hương mà nhiều đêm , nàng ngửi thấy trong những giấc mộng, mệt mỏi chìm giấc ngủ sâu.
Chẳng mấy chốc, thấy hai lên lầu, Lục Bùi Cảnh gì đó khiến ngoại bà khép miệng.
Tô Tri Nhuyễn lúc mới thò tay túi lấy chìa khóa, mở cửa để ngoại bà bước .
Ngoại bà liền đông ngó tây, dáng vẻ vui mừng hệt như một đứa trẻ con.
Tô Tri Nhuyễn bước cửa, ngược , nàng nhẹ nhàng khép cửa , đó đối mặt với Lục Bùi Cảnh, nàng cất tiếng hỏi, “Lục , thật sự cần như .”
Lục Bùi Cảnh lười nhác dựa tường, hai tay ôm ngực. Lúc , y trông thoải mái, một vẻ thoải mái khác với vị đương gia Lục thị cao cao tại thượng, lạnh nhạt thường ngày. Khi y Tô Tri Nhuyễn, ánh mắt vẫn mang theo ý , “Như ? Ngoại bà vui mà!”
“Ngoại bà cứ tưởng chúng là… nhưng quan hệ của chúng thể công khai .” Tô Tri Nhuyễn hạ thấp giọng, tiến lên một bước, đến gần y hơn một chút. Trong lòng nàng vẫn luôn ghi nhớ nhiệm vụ, cũng rốt cuộc nên gì mới đúng.
hiện tại, chuyện chệch khỏi quỹ đạo ban đầu.
Cũng khác với những gì nàng tưởng tượng.
“Nếu lão nhân gia vui mừng, cứ để tin tưởng là .” Lục Bùi Cảnh trong lòng chút nghẹn ngào, rõ ràng khế ước là do y đưa , nhưng bây giờ, ngược là nàng luôn nhắc đến, như thể y đừng quên . Lục Bùi Cảnh quên mất thái độ lạnh lùng ban đầu của y , chỉ cảm thấy vui.
Tô Tri Nhuyễn dối cho tròn, nàng hít sâu một , vẫn thêm vài câu.
Thế nhưng, đúng lúc , nàng đột nhiên một đôi bàn tay lớn ôm lấy.
Hai họ vốn gần, cơ bản là Lục Bùi Cảnh vươn tay là thể ôm nàng.
Chỉ trong khoảnh khắc, trời đất cuồng, vị trí của hai cũng trực tiếp đổi hướng.
Tô Tri Nhuyễn đẩy tường, đồng t.ử cũng giãn lớn.
“Lục—— ưm…”
Nàng cảm nhận mùi đàn hương thanh đạm dần dần lan tỏa nơi chóp mũi, hương thơm nhẹ, nhẹ.
Lúc nàng như đàn hương bao vây.
Sự mềm mại ngập trời che đất, lạnh lẽo và ngọt ngào đan xen, nàng nhớ đến nụ hôn mấy ngày .
Rất lâu , Lục Bùi Cảnh mới buông nàng .
Y ôm lấy cánh tay, thậm chí thấy Tô Tri Nhuyễn chân mềm nhũn, y vươn tay đỡ lấy một cái, với vẻ đạo mạo nghiêm trang, “Tô tiểu thư vẫn nên cẩn thận khi ! Lần là xa lạ dìu đỡ, e rằng sẽ bụng như nữa .”
Khi y câu , y luôn mỉm , thậm chí còn chỉnh cổ áo cho nàng.
Tô Tri Nhuyễn thở định, vịn cửa, ngay đó y thêm một câu.
“Tối nay, để là xa lạ cùng Tô tiểu thư quen nữa? Có lẽ vẫn quen đủ sâu sắc chăng…”
“Lục tổng đúng là thích đùa.” Nụ của Tô Tri Nhuyễn cứng , nhưng nàng vẫn quyết định trừ cho qua chuyện.
Nàng giờ phút thực sự nghi ngờ, nam nhân đầu óc chuyện đó, còn cợt đùa , thật là vị thiếu gia Lục gia lạnh lùng, tính tình thất thường !?