Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 49: Sau Khi Bỏ Trốn Đại Lão Tàn Tật Không Còn Giả Vờ Nữa 11 ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:24:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Tri Nhuyễn quả quyết lắc đầu, ánh mắt chân thành, ngữ khí kiên định, "Ngài yên tâm, Lục , đến lúc đó tuyệt đối sẽ dây dưa với ngài và Lục gia, điểm ngài cứ an lòng."

 

"...Sau khi sinh con, vĩnh viễn thể gặp hài tử, nàng sẽ luyến tiếc ư?" Lời của Lục Bùi Cảnh quanh co trong miệng, chính y cũng rõ trong lòng rốt cuộc hỏi nàng lưu luyến hài t.ử chăng, là lưu luyến khác.

 

" hiện giờ vẫn hài tử." Tô Tri Nhuyễn lúc mới cảm thấy đôi chút hiếu kỳ, hôm nay Lục Bùi Cảnh chút giống y , tựa hồ mang theo ý dò xét. Nàng ngược thấy điều thể , liền tiếp tục trả lời chủ đề , "Nếu hài t.ử theo chỉ thể chịu khổ, thà rằng để chúng ở Lục gia nhận nền giáo d.ụ.c , những gì Lục gia thể ban cho, đương nhiên nhiều hơn những gì thể ban cho."

 

"Nàng thông minh."

 

Lục Bùi Cảnh khen nàng một câu, nhưng rõ vì , Tô Tri Nhuyễn thấy biểu cảm hiện tại của y mấy .

 

Nàng trầm ngâm hai , cảm thấy quen thuộc.

 

Khi y, trong đầu nàng chợt hiện lên thần thái của Thẩm Kỳ ở vị diện , đặc biệt là biểu cảm hiện tại của Lục Bùi Cảnh, quả thật y hệt như đúc, khác chút nào.

 

Cẩn thận suy nghĩ, ở vị diện , khi Thẩm Kỳ xuất hiện thần thái , thường là lúc y cảm thấy nàng còn yêu y nữa, ánh mắt nhuốm vẻ mờ mịt và ủy khuất, đợi nàng tới dỗ dành...

 

Tô Tri Nhuyễn Lục Bùi Cảnh, phát hiện y hình như thật sự biểu cảm , nàng trực tiếp lắc đầu, phủ nhận suy đoán .

 

Chẳng thể nào...

 

Bọn họ hiện giờ là quan hệ hợp đồng, loại mang theo chân tình, chắc là nàng nhầm .

 

hôm nay, Lục Bùi Cảnh luôn nhắc đến hài tử, chăng y thấy tiến độ chậm, sớm hài tử.

 

Vừa đúng lúc, nàng cũng cầu còn chẳng , sớm sinh hài t.ử cho Lục Bùi Cảnh, cũng để sớm chăm sóc ngoại tổ mẫu, dẫn bà du sơn ngoạn thủy.

 

Đã hài tử...

 

Vậy thể nào cũng để y chủ động, nàng cũng nên thức thời một chút.

 

Nghĩ , nàng tự cổ vũ bản trong lòng, đó đưa tay ôm lấy nam nhân, từ từ ghé sát , thấp giọng thì thầm, "Lục , nếu hài tử, tiến độ của chúng thể chậm ..."

 

Đầu ngón tay nàng mềm mại, nhưng ở kẽ ngón cái những vết chai sạn do quanh năm thêm kiếm tiền chữa bệnh mua t.h.u.ố.c cho ngoại tổ mẫu mà thành. Sự kết hợp của hai điều đó, xúc cảm mềm mại mà mang theo chút ngứa ngáy.

 

Lục Bùi Cảnh tuy còn là thiếu niên trải sự đời, nhưng hai mươi bảy tuổi từng nếm trải tư vị . Y hầu như chỉ trong khoảnh khắc, liền như Tô Tri Nhuyễn nghĩ, nữa cứng đờ.

 

Y cảnh cáo với giọng khàn khàn, "Không sống c.h.ế.t."

 

Nàng ghé sát : "C.h.ế.t thế nào, sống thế nào... Dạy Lục lão sư..." Tay nàng dần dần xuống .

 

Đại chiến sắp bùng nổ.

 

Căn phòng nữa nóng lên.

 

Trong quá trình đó, Tô Tri Nhuyễn trần nhà đang lay động, bỗng nhiên tán đồng câu của Lục Bùi Cảnh, nàng quả thực chút sống c.h.ế.t.

 

Toàn bộ quá trình, nàng trừ ba phút đầu chủ động, năm mươi bảy phút còn đều rơi lệ hối hận gối.

 

Thực , đôi khi, tuần tự tiến lên cũng khá .

 

Không ngờ trong lúc thể lĩnh hội triết lý nhân sinh.

 

Hai vẫn luôn càn, lẽ sự chủ động của Tô Tri Nhuyễn hôm nay khiến Lục Bùi Cảnh đặc biệt động lực, hai vẫn luôn quấn quýt đến một giờ rưỡi sáng.

 

"Hôm qua dùng bữa tối, nàng hẳn là đói , xuống lầu dùng chút gì ?" Lục Bùi Cảnh khẽ giọng hỏi nàng.

 

Tô Tri Nhuyễn lúc sớm ngủ say, chẳng thấy gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-49-sau-khi-bo-tron-dai-lao-tan-tat-khong-con-gia-vo-nua-11.html.]

 

Chỉ thể mơ hồ đang gọi nàng, nhưng lúc nàng kiệt sức, thậm chí đến một ngón tay cũng thể nhấc lên nổi.

 

Lục Bùi Cảnh rửa ráy cho nàng, ban đầu nấu chút cháo, nhưng thấy nàng hiện giờ buồn ngủ đến thế, liền bỏ ý định, tắt đèn đắp chăn kỹ cho nàng, điều hòa nhiệt độ thích hợp rời khỏi phòng.

 

Sáng sớm hôm , Tô Tri Nhuyễn ánh dương chói mắt chiếu mắt mà tỉnh giấc.

 

Hôm qua bọn họ cũng một cửa sổ sát đất, rèm cửa cũng kéo.

 

Nàng mặc y phục xong, xuống lầu dạo một vòng, hề phát hiện Lục Bùi Cảnh, trong biệt thự rộng lớn cũng khác, trong khí tràn ngập hương cỏ cây ấm áp, đây là một buổi sáng khiến ngủ nướng.

 

Nàng tiếp tục lung tung, thấy ở cửa một chiếc ghế bập bênh, liền ôm điện thoại lên.

 

Hôm qua giày vò quá lâu, hôm nay nàng chuẩn xin nghỉ ngơi, tiện thể tính toán tiền bạc, chuẩn đó từ chức công việc ở khách sạn.

 

Sau khi sinh con, Lục Bùi Cảnh sẽ cho nàng hai mươi triệu, còn một triệu y cho hồi .

 

Nàng dùng ba vạn, để thuê nhà nửa năm, chi tiêu, còn mua đồ cho ngoại tổ mẫu và những thứ tương tự, còn nguyên vẹn trong tấm thẻ , nàng cũng chuẩn tiếp tục dùng, khi rời cũng sẽ mang theo.

 

Làm nhân viên phục vụ ở khách sạn gần hai tháng, nàng nhận sáu vạn, dù cũng là nhân viên phục vụ cao cấp sàng lọc qua nhiều vòng, cộng thêm khách sạn của Lục gia là khách sạn nhất Kinh Hoa, tuy vất vả mệt mỏi, nhưng tiền lương cũng thường thể mơ tới.

 

Lấy năm triệu trong hai mươi triệu, đủ để nàng mua cùng ngoại tổ mẫu một căn phòng tràn ngập ánh nắng ở thành phố nhỏ, mua một chiếc xe, mở một tiệm sách nhỏ. Số tiền còn , cho dù việc, ăn núi vàng cũng tiêu hết.

 

Còn về công việc ở khách sạn, nàng dự định khi ngủ dậy buổi chiều sẽ nộp đơn từ chức.

 

Nếu ban ngày việc cả ngày, tối Lục Bùi Cảnh giày vò, nàng dù là sắt cũng chịu nổi áp lực !

 

Sớm từ chức công việc khách sạn, sớm thực hiện hợp đồng, sớm thành nhiệm vụ hệ thống, nàng mới thể sớm tự do.

 

Rất nhanh, nàng liền một lá đơn từ chức, chuẩn chiều in đến khách sạn từ chức.

 

Trưa nay Lục Bùi Cảnh hề trở về, chỉ gửi cho nàng một tin nhắn WeChat.

 

[Tủ lạnh chút đồ ăn, cũng thể gọi a di đến nấu cơm]

 

Tô Tri Nhuyễn trả lời: [Không cần, tự tiện ăn chút là ]

 

Lục Bùi Cảnh trả lời: [Ta ở nhà hàng, để mang chút đồ ăn tới cho nàng, nàng dùng chút ngủ thêm lát]

 

[Vậy , đa tạ Lục ]

 

Sau hai mươi phút.

 

Chuông cửa bên ngoài biệt thự vang lên, Tô Tri Nhuyễn khoác áo khoác ngoài cửa.

 

Bên ngoài là một thanh niên ôm một chiếc hộp cực lớn, thấy Tô Tri Nhuyễn , liền lễ phép chào một tiếng, "Chào tiểu thư, đây là đồ ăn ngoài Lục tổng đặt cho ngài, chúc ngài dùng bữa vui vẻ!"

 

"Được, đặt ." Tô Tri Nhuyễn bảo đặt huyền quan, tò mò hai .

 

"Chúc ngài dùng bữa vui vẻ!" Thanh niên nhiệt tình lặp một , và cúi hành lễ, đó mới rời .

 

Mèo Dịch Truyện

Tô Tri Nhuyễn bê chiếc hộp lớn đến bàn ăn, hộp đồ ăn đóng gói tinh xảo, logo in đó nàng thể nhận , đây là một nhà hàng tư gia khá đắt và khó đặt chỗ, thường cửa thậm chí thể bước .

 

Món ăn bên trong cũng đóng gói tinh xảo, hương vị ngon, nàng ăn ít.

 

Sau khi dọn dẹp rác, nàng ngủ một giấc trưa, liền chuẩn khách sạn nộp đơn từ chức.

 

 

Loading...