Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 46: Đại lão tàn tật không còn giả vờ sau khi bỏ trốn (8) ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:24:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiếp , Lục Bùi Cảnh chỉ một đứa con, nàng cứ việc coi đây là một nhiệm vụ, khi sinh con, thành nhiệm vụ của hệ thống sẽ rời , tiếp tục sống một cuộc sống bình dị ấm áp.

 

Cố Bạch Trà ban đầu còn tát nàng hai cái, nhưng nàng xong rơi trầm mặc.

 

Cũng lý…

 

“Vậy vì ngươi xuất hiện ngoài phòng A Cảnh, ngươi chắc chắn vấn đề, ngươi hãy cẩn thận đó.” Cố Bạch Trà vẫn quyết định cảnh cáo nàng một phen, “Ta cảnh cáo ngươi! Tránh xa A Cảnh —”

 

“Cố tiểu thư.”

 

Một thanh âm quen thuộc lạnh nhạt vang lên từ phía bên hành lang, Tô Tri Nhuyễn và Cố Bạch Trà cùng lúc tới.

 

Là Lục Bùi Cảnh.

 

Y xe lăn, phía là thư ký đang đẩy xe lăn. Lúc , thần sắc Lục Bùi Cảnh lạnh nhạt, ánh mắt lạnh lẽo cứ như một máy, tựa hồ trời sinh bất kỳ cảm xúc nào, lạnh lùng, vô tình.

 

“Ai cho phép các ngươi lên tầng 28?” Lục Bùi Cảnh dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo hai bọn họ, “Ở đây ầm ĩ, coi tồn tại ?”

 

“A, A Cảnh!!” Cố Bạch Trà dậm chân, tầng 28 quả thực là lãnh địa riêng của Lục Bùi Cảnh, điểm nàng cũng , “Ta chỉ đến thăm … Ta lo lắng cho thể của .”

 

“Lục gia y sĩ, điều cần Cố tiểu thư lo lắng,” Lục Bùi Cảnh nhấc tay, thư ký phía lập tức hiểu ý. Nghe y , nam nhân lạnh lùng mở miệng, “Đưa Cố tiểu thư xuống .”

 

“Vâng, Lục tổng,” thư ký đẩy Lục Bùi Cảnh đến cửa phòng suite, với Cố Bạch Trà, “Cố tiểu thư, mời cô .”

 

Cố Bạch Trà còn cách nào khác, chỉ thể trừng mắt bọn họ vài cái, đó dậm chân rời khỏi nơi .

 

Những con đỏ thang máy dần dần hạ xuống, lúc tại tầng 28, chỉ còn Tô Tri Nhuyễn và Lục Bùi Cảnh hai .

 

Không khí tĩnh lặng.

 

Không ai chuyện.

 

“Sao dậy sớm như .” Y nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí ôn hòa hơn nhiều so với lúc chuyện với Cố Bạch Trà nãy, “Không ngủ thêm chút nữa ?”

 

“Sáng còn , lẽ là thói quen , nên giờ tỉnh.”

 

Tô Tri Nhuyễn dùng thẻ phòng quẹt mở cửa phòng của y, vốn định đẩy y trong, nhưng Lục Bùi Cảnh tự dậy.

 

Y dáng cao chân dài, mặt nàng cảm giác áp bức, tựa như chỉ cần vươn tay là thể nhấc bổng nàng lên.

 

Có lẽ là hai đêm nay vẫn luôn mặc y giày vò, cho dù là bây giờ, trong một cảnh tượng vô cùng đắn, nàng cứ nghĩ đến những cảnh tượng ban đêm.

 

Trong chốc lát, vành tai Tô Tri Nhuyễn ửng đỏ.

 

Lục Bùi Cảnh hỏi một câu, nhưng thấy cô gái đáp lời. Y liền sang, phát hiện tiểu cô nương vành tai ửng đỏ, gò má như nhuộm ráng chiều, kiều mỵ động lòng , quả thực vô cùng xinh .

 

Trong chốc lát, Lục Bùi Cảnh vốn dĩ hề ý nghĩ gì, tâm bình khí hòa nhớ đến hai đêm qua.

 

Giữa hai càng thêm trầm mặc.

 

Lục Bùi Cảnh khi còn trẻ lạnh nhạt thanh lãnh, là thái t.ử gia cao lãnh nổi danh trong giới. Khi thiên kim tiểu thư hoặc danh viện quý tộc bám víu lấy y, nhưng khi y tương kế tựu kế giả vờ tàn tật, nhiều cho rằng y sẽ lão gia Lục gia trọng thị, lẽ kiếp cứ thế mà thôi.

 

Một nữ nhân cũng lo lắng cho hạnh phúc tương lai của , nên những theo đuổi y giảm nhiều. Cho đến tận bây giờ, Lục Bùi Cảnh 27 tuổi, thậm chí từng tìm một bạn gái nào.

 

Việc một khế ước như với Tô Tri Nhuyễn, và phát sinh quan hệ với nàng, là điều y đây từng nghĩ tới.

 

khi thử, y mới , hương vị của nàng ngon đến thế, y thậm chí chút ăn ngon (thèm thuồng).

 

“…Vậy, Lục , xin phép xuống việc …” Tô Tri Nhuyễn lắc đầu, cố gắng xua tan hết những hồi ức trong đầu, bước hai bước cúi , “Ta đây… Tối sẽ trở …”

 

Câu cuối cùng nàng nhỏ giọng, nhưng vặn đủ để Lục Bùi Cảnh thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-46-dai-lao-tan-tat-khong-con-gia-vo-sau-khi-bo-tron-8.html.]

 

“Đi .”

 

Sau đó, y khoanh tay dựa tường, bóng lưng mảnh mai của nàng khuất khỏi tầm mắt.

 

Tư lự của y bắt đầu nhảy nhót vô định. Trước đây từng , hóa chuyện nam nữ gây nghiện đến , trách nào nhiều đều chìm đắm trong chuyện đó.

 

Chỉ cần khởi đầu, sẽ ăn ngon, chỉ cần nếm vị ngọt, sẽ thử mãi.

 

Y nghĩ đến Tô Tri Nhuyễn, thể biến hóa. Cúi đầu xuống, là tiểu Lục Bùi Cảnh—

 

“Tối nàng sẽ đến.” Y khẽ .

 

vô ích.

 

Cuối cùng, Lục Bùi Cảnh dựa việc tắm nước lạnh sáng sớm để giải quyết vấn đề .

 

Và, ngày hôm đó, phá vỡ nhận thức 27 năm của y—hóa chờ đợi đêm đến từ ban ngày mất nhiều thời gian đến .

 

Lúc , Tô Tri Nhuyễn xuống lầu, nhanh khôi phục thần thái nghiêm chỉnh.

 

Nàng lấy dụng cụ dọn dẹp, cùng bắt đầu quét dọn vệ sinh.

 

“Nguyễn Nguyễn, dạo thấy con ở ký túc xá nhân viên ?” Chị Trương nhân lúc ít đến hỏi nhỏ nàng. Nàng chuyển chủ đề nhanh, hỏi xong câu nhanh chóng đổi sang một câu hỏi khác, ngay cả biểu cảm cũng vui vẻ hẳn lên, “Nguyễn Nguyễn, con trai gặp con , mà các con còn học cùng trường nữa ?! Thật là trùng hợp quá! Lúc nghỉ là đến nhà dì ăn cơm nhé!”

 

“Gần đây con thuê một căn nhà khác, về sắp xếp một chút,” Tô Tri Nhuyễn một tràng câu hỏi của chị , liền chỉ chọn vài câu để trả lời. Nàng việc, nhẹ giọng , “Mấy hôm con gặp học trưởng ở trung tâm thương mại, quả thực ngờ học cùng trường. chị Trương , ăn cơm thì thôi , nghỉ con định thăm bà ngoại.”

 

Chị Trương cũng tình hình của nàng, chỉ tiếc nuối, “Không , đến, cứ thăm bà ngoại . Công việc ở đây bận rộn như , khó khăn lắm mới thời gian, thăm già nhé.”

 

Tô Tri Nhuyễn gật đầu.

 

Hai trò chuyện đơn giản vài câu, khu vực quét dọn xong, Tô Tri Nhuyễn liền theo phía bên việc.

 

Đang bận rộn, nàng nghĩ đến cô tiểu thư Cố đại tiểu thư đơn thuần sáng nay.

 

Nếu xét theo ánh mắt của nàng, vị đại tiểu thư và Lục Bùi Cảnh vẫn khá xứng đôi, một đơn thuần hoạt bát, một trầm nội liễm.

 

Vậy thì vì Lục Bùi Cảnh khế ước với nàng chứ.

 

Mèo Dịch Truyện

Tô Tri Nhuyễn suy nghĩ một chút, cuối cùng từ những lời hệ thống khi trói buộc nàng tìm một đáp án khả thi—hệ thống Vị Diện Chi T.ử và phụ nữ bình thường khí vận hợp, nên sẽ con, đây chính là lý do nàng nhiệm vụ.

 

Xem khi nàng rời , Lục Bùi Cảnh vẫn khả năng sẽ kết hôn với vị Cố đại tiểu thư .

 

Thôi thôi , nhiệm vụ là .

 

Nàng tiếp tục chăm chỉ việc.

 

Bận rộn cả một ngày.

 

Đến tối, Tô Tri Nhuyễn đúng giờ xuất hiện tại tầng 28.

 

Hôm nay khi nàng mở cửa, cái nàng thấy là phòng khách bật đèn.

 

Lục Bùi Cảnh toát khí chất thanh quý đang chữ, bàn tay trắng như tuyết với khớp xương rõ ràng của y cầm bút, xuống một dãy giấy ghi chú.

 

Thấy Tô Tri Nhuyễn bước , y dừng bút, đưa mẩu giấy cho nàng, “Cái cho ngươi.”

 

“Đây là?” Tô Tri Nhuyễn dãy đó.

 

“Mật mã cổng lớn biệt thự nhà .”

 

 

Loading...