Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 369: Mẹ ruột thanh cao như cúc? Đại tiểu thư phản tay chơi xấu 9 ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:32:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên đường , thư ký lái xe, Tô Tri Nhuyễn ở ghế .

 

Thư ký lái xe với tốc độ chậm, lúc thời gian gần đến giờ cao điểm buổi sáng, lo lắng nếu tốc độ xe chậm hơn một chút sẽ kẹt xe, nên cũng lái xe nhanh hơn nhiều.

 

Kịp giờ học, Tô Tri Nhuyễn thuận lợi thấy cổng trường cấp ba trong ký ức của nguyên chủ. Cổng trường trong ký ức vẫn y như cũ. Đối với nguyên chủ, cánh cổng chất chứa quá nhiều ký ức tồi tệ và trải nghiệm đau thương, khi cô thấy cổng trường, tiềm thức cảm xúc của nguyên chủ lôi kéo, ấn tượng về ngôi trường vô cùng tệ.

 

“Tiểu thư, đến trường , mau lớp thôi. Để xem giờ kịp ?” Thư ký mở cửa xe cho cô, đó đồng hồ và cung kính , “Kịp, tiểu thư cứ ạ.”

 

Khi Tô Tri Nhuyễn bước xuống xe, khá nhiều học sinh xung quanh đều cô, thậm chí còn chỉ trỏ.

 

Nguyên chủ ở trường vô danh, ngược , cô nổi tiếng khắp trường vì tính cách quá khép kín, nổi tiếng là thường xuyên bắt nạt, mắng chửi.

 

Những điều cả trường đều , nhưng lúc khi dùng ánh mắt khinh miệt coi thường Tô Tri Nhuyễn, cô liền trừng mắt đáp trả.

 

Ánh mắt cô bình thản, nhưng toát một khí chất khác.

 

“Ối dào, xem tiểu thư của chúng , mới gặp bao lâu mà như biến thành khác đấy nhỉ? Trước đây còn sẽ trâu ngựa cho bọn , giờ thấy cô vẻ bất cần lắm đấy!”

 

Sau khi thư ký lái xe , một nam sinh bước tới , giơ tay thẳng tắp chỉ Tô Tri Nhuyễn, thậm chí còn chọc ngón tay trán cô.

 

Tô Tri Nhuyễn lùi né tránh động tác của .

 

Nếu nguyên chủ gặp chuyện như , cô chắc chắn sẽ cúi đầu khép nép, xin , và ngừng lặp rằng với bọn họ, đó mặc kệ những lời chỉ trỏ và hành động lăng mạ giáng xuống , dù trong lòng khó chịu nhưng mặt dám biểu lộ .

 

Tô Tri Nhuyễn hiện tại thể phản công chứ?

 

Đặc biệt khi khác chọc đến tận đầu, cô đương nhiên đáp trả. Cô lạnh nhạt, “ , ngờ một câu trúng phóc . quả thật đổi thành khác. Tô Tri Nhuyễn từng các bắt nạt giờ c.h.ế.t , là ác quỷ từ âm phủ đến đòi mạng. Dám chọc đến , các cứ liệu hồn đấy!”

 

“Hahahahaha, Tô Tri Nhuyễn cô đừng điên đấy nhé. Với cái bộ dạng của cô bây giờ, còn gì mà từ âm phủ đến. Giờ là xã hội khoa học , cái suy nghĩ mê tín phong kiến như cô. Chẳng lẽ cô đả kích nhiều quá, cả bệnh viện tâm thần ‘tu luyện’ một vòng mới !” Nữ sinh cạnh nam sinh phá lên. Trước đây cô cũng là bắt nạt Tô Tri Nhuyễn tàn tệ nhất, từ việc vứt cặp sách của cô thùng rác, chặn cô trong nhà vệ sinh, cô bỏ sót bất kỳ hành động nào.

 

Lúc , các học sinh xung quanh vây kín một vòng, chẳng quan tâm đến việc sẽ trễ giờ học, chỉ tò mò xem kịch giữa họ.

 

Tô Tri Nhuyễn thản nhiên phủi phủi váy, cô những học sinh trong ngôi trường – những học sinh gia đình giàu , quyền thế, và một ít cũng thành tích học tập xuất sắc.

 

Những trường , hoặc là học cực giỏi, hoặc là gia thế cực . Và Tô Tần tốn nhiều tiền để cô đây.

 

Ngôi trường gần giống như các trường quý tộc trong phim truyền hình, nữ sinh mặc những chiếc váy ngắn kiểu Anh, còn nam sinh thì mặc đồng phục thiết kế cá tính.

 

Cô chỉ khẽ, đó lướt mắt đám xung quanh, “Đương nhiên, các tin cũng , tin cũng , sẽ can thiệp suy nghĩ của các . nếu các chủ động chọc ghẹo , thì sẽ cho các nếm thử ác quỷ đến từ địa ngục là như thế nào!”

 

Tô Tri Nhuyễn, cô đừng tự dát vàng lên mặt nữa ? Đừng tưởng hôm nay cô vẻ ghê gớm lắm thì thể gì thì . Tuần cô còn quỳ chân đòi l.i.ế.m giày đấy!”

 

Nữ sinh khinh bỉ , cô tiến lên phía , vẫy gọi mấy cô bạn , trao cho họ một ánh mắt và nụ dữ tợn nhưng đầy ác ý. Dù chỉ là học sinh cấp ba, nhưng sự ác ý vô cớ từ họ thể nuốt chửng một con .

 

“Thế , bây giờ cô quỳ xuống dập đầu xin bọn , l.i.ế.m giày cho bọn mặt . Như sẽ tha cho cô, nếu thì hôm nay cô đừng hòng bước chân cổng trường!!!”

 

“Hừ…” Tô Tri Nhuyễn thật sự bật , cô vì sự tự lượng sức của những .

 

Cô khoanh hai tay, ánh mắt bình tĩnh, nụ vẫn treo môi nhưng chạm đến đáy mắt, trong mắt là băng giá và lạnh lẽo, như thể giây sẽ đóng băng những đến c.h.ế.t. Cô thong thả , “Được thôi, thì các cứ thử xem. xem các sẽ thế nào để cho trường , chẳng lẽ các thế vị trí bảo vệ ?”

 

“Con tiện nhân – đừng tưởng đột nhiên đổi tính cách thì khác sẽ kiêng dè cô! cho cô , một ngày cô là đồ chơi của chúng thì cả đời cô cũng là nô lệ! Chỉ cần chúng còn ở trường , cô sẽ ngày nào yên ! Nếu các điều, ngay từ đầu quy phục , ngoan ngoãn quỳ xuống l.i.ế.m giày cho , thì thể cân nhắc nhận các trở . bây giờ cô những lời , cho cô , tất cả muộn !” Nữ sinh vỗ tay, đó mấy cô bạn phía cùng xông lên, chuẩn dạy cho Tô Tri Nhuyễn một bài học. Ánh mắt của bọn họ đều lộ rõ vẻ trêu đùa và châm chọc.

 

“Phiền phức! Vậy thì cùng lên luôn .” Tô Tri Nhuyễn tiện tay quăng cặp sách sang một bên, lời còn dứt xông lên, trực tiếp táng cho nữ sinh một cái tát trời giáng.

 

“Chát ——”

 

thể nhịn nữa .

 

Làm nhiệm vụ càng nhiều, cô càng phát hiện tâm tính của cũng xuất hiện một đổi.

 

Trước khi ràng buộc với hệ thống, cô chỉ là một công bình thường, tùy duyên an phận, vì kiếm tiền mà một kiêm nhiệm nhiều chức vụ, cùng lúc mấy công việc. Hơn nữa, cô bao giờ xung đột với ông chủ, chỉ chuyên tâm việc.

 

Và trong những xuyên , cô cũng nhận tấm lòng rộng mở hơn nhiều. Ngay cả tính cách tùy duyên an phận, xung đột với khác đây cũng dần biến thành kiểu thù tất báo và còn yếu đuối nhút nhát như bây giờ.

 

hài lòng với sự đổi !

 

“Á á á, tiện nhân, con tiện nhân! Tô Tri Nhuyễn cô chờ đó! sẽ về mách bố , sẽ để ông đến xử lý cô! Cô dám đ.á.n.h , cô dám đ.á.n.h , cái đồ trâu ngựa như cô mà dám đ.á.n.h ? Ai cho cô cái gan hả?!” Nữ sinh thét lên chói tai, cô ôm lấy nửa bên mặt sưng vù, mặt mũi dữ tợn lao tới vồ lấy Tô Tri Nhuyễn, chẳng màng đến phong thái và hình tượng của , cô tát Tô Tri Nhuyễn vài cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-369-me-ruot-thanh-cao-nhu-cuc-dai-tieu-thu-phan-tay-choi-xau-9.html.]

 

Động tác của cô còn kịp tung , thì thấy Tô Tri Nhuyễn tiếp tục tiến lên, túm lấy cánh tay cô , táng thêm ba cái tát nữa.

 

“Chát chát chát ——”

 

Âm thanh giòn tan!

 

Lúc , những học sinh đang một bên chờ xem kịch cũng đều chấn động. Ai nấy đều há hốc mồm, như thể dám tin những gì đang thấy là sự thật.

 

“Còn gì nữa ?” Tô Tri Nhuyễn vặn vẹo cổ tay, ánh mắt lạnh lùng nữ sinh, đó xung quanh và , “Hoặc là các bất mãn gì thì cứ tiến lên đây.”

 

Và lúc , các học sinh vây xem xung quanh c.h.ế.t lặng. Họ quen cảnh những tiểu thư công t.ử du côn bắt nạt Tô Tri Nhuyễn. Đôi khi họ còn những chuyện quá đáng, chẳng hạn như vứt cặp sách của cô đống rác, vẽ bậy lên bàn của cô, thậm chí ném sách vở của cô ngoài và xé rách tập bài tập của cô. Tất cả những điều quen thuộc.

 

hôm nay ngờ Tô Tri Nhuyễn trực tiếp cứng rắn phản kháng, tát cho nữ sinh cầm đầu mấy cái tát trời giáng, đ.á.n.h cô lóc liên hồi, dám thêm lời nào.

 

“Ngày xưa là thiện tâm, nghĩ thể bạn với các , dù cũng là bạn học cùng trường, tuổi mười mấy vốn lớn, đều là trẻ con thôi,” Tô Tri Nhuyễn quanh, với giọng điệu sâu sắc, “ cho rằng điều quan trọng nhất của chúng bây giờ là học hành chăm chỉ, dù học giỏi cũng tìm thấy điều thích , tiếp tục nghiên cứu thứ yêu thích, chứ cả ngày nghĩ cách bắt nạt khác, tìm kiếm khoái cảm từ khác!”

 

Nói xong những lời , Tô Tri Nhuyễn phủi phủi bụi tay, nhặt cặp sách lên, trong ánh mắt ngơ ngác của các học sinh hai bên, cô ung dung bỏ .

 

Về mục đích của câu , Tô Tri Nhuyễn rõ ràng.

Mèo Dịch Truyện

 

xuyên qua vài thế giới, tâm trí cô sớm trưởng thành, cách nhận và suy nghĩ việc cũng khác với những đứa trẻ còn đang học non nớt .

 

Cô nghĩ xa hơn, thấy nhiều điều hơn, và nhiều khía cạnh hơn. Cô dặn dò những đứa trẻ đừng những việc vô nghĩa gây tổn thương tâm hồn khác, tổn thương gia đình khác.

 

Giọng điệu của cô tai khác, càng giống như lời dặn dò của một . Họ như ông sư mười hai thước tìm đầu mối, dù đều cùng trường, thậm chí cùng tuổi, nhưng thể những lời như Tô Tri Nhuyễn thì đếm đầu ngón tay, thậm chí thể .

 

Tô Tri Nhuyễn cũng đa những đứa trẻ đều là cỏ đầu tường, một thật cũng hùa theo bắt nạt cô, phần lớn chỉ để hòa tập thể, để bản trở thành mục tiêu như cô, và cũng để đục nước béo cò, giả vờ bắt nạt kẻ yếu.

 

Thực , khi sống trong tập thể nhỏ đó, bản họ cũng là kẻ yếu, kẻ yếu đối với kẻ yếu, đôi khi trong lòng họ cũng nảy sinh lòng trắc ẩn.

 

những chuyện tiếp theo Tô Tri Nhuyễn cũng bận tâm nữa, cô dựa ký ức của nguyên chủ tìm đến lớp 12A1 bước .

 

Vị trí của nguyên chủ là ở hàng cuối cùng sát cửa sổ, bên cạnh là thùng rác và góc vệ sinh, đặt nhiều chổi và vài cái giẻ lau.

 

Bên cạnh chỗ của cô chỉ một chiếc bàn trống trơn, còn cô ở phía gần cửa sổ.

 

Chiếc bàn học của cô qua thấy là tồi tàn nhất cả lớp, bàn học của các bạn khác thì ngay ngắn, phẳng phiu, tuy đôi khi đặt một thứ lộn xộn nhưng tương đối mà thì bàn học vẫn còn khá , hư hại. chiếc bàn của Tô Tri Nhuyễn lúc vẽ đầy những lời lẽ lăng mạ, thậm chí còn nhiều câu c.h.ử.i rủa cô như đồ xanh đê tiện, vân vân.

 

Chân bàn lung lay sắp đổ, trông như sắp rời đến nơi.

 

Đống rác ở ngay cạnh chỗ của cô, một mùi hôi thối nồng nặc xộc thẳng mũi cô.

 

Khi đến gần, cô còn thấy cả sách vở, tập vở đều vẽ đủ thứ, thậm chí tập bài tập của cô xé rách. Và những kẻ chủ mưu những chuyện vẫn luôn lén lút, dùng ánh mắt liếc Tô Tri Nhuyễn, dường như thấy biểu cảm lóc và đau buồn mặt cô. Bọn họ thì thầm to nhỏ, mắt ngừng liếc sang đây, chuẩn sẵn sàng để Tô Tri Nhuyễn lóc t.h.ả.m thiết.

 

Trước đây bọn chúng vẫn luôn như , và đều đạt hiệu quả mong .

 

hôm nay hiểu vì , khi đầu tiên họ thấy Tô Tri Nhuyễn, họ cảm thấy cô khác hẳn khi. Tô Tri Nhuyễn đây tuy cũng dung mạo như , nhưng ánh mắt cô luôn tràn đầy sự né tránh và rụt rè, chuyện nhiều với họ, thậm chí giao tiếp với họ, luôn cúi gằm mắt, cúi đầu, lưng khòm lớp học.

 

Bình thường, khi thấy bàn và đồ đạc của hỏng, cô sẽ lén lút , úp mặt xuống bàn cả ngày chịu ngẩng lên. hôm nay khác, khi Tô Tri Nhuyễn bước lớp, cô ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, trông tự tin và đàng hoàng, thậm chí khóe miệng còn vương một nụ bí ẩn, ánh mắt tràn đầy sự kiên định và tự tin. Cô xoay cổ tay của một tay, đó phát tiếng xương khớp cọ xát. Bước chân cô vững vàng, thong thả đến chỗ của , đó dùng ánh mắt kiêu hãnh quét một lượt khắp tất cả các bạn học mặt.

 

Có lẽ vì ánh mắt cô quá sắc bén, hoặc cũng thể là do những học sinh khác tật giật .

 

Thế là tình hình hôm nay bỗng đảo ngược, Tô Tri Nhuyễn quét mắt khắp lớp, còn các học sinh khác thì cúi đầu dám gì.

 

“Ai ? Tự đây.” Tô Tri Nhuyễn một cách bình tĩnh. Cô ngẩng đầu lên, thấy trần hai chiếc camera giám sát, trong lòng nắm rõ tình hình. “Tất nhiên, các thể chọn hoặc , dù thấy các chắc chắn chỉ một . nếu các trốn tránh thì nhất định trả giá. Đã trốn thì lát nữa sẽ kiểm tra camera, chỉ cần tìm , tuyệt đối sẽ bỏ qua, cùng với nhà họ Tô sẽ đeo bám các đến c.h.ế.t tha, tất cả các liệu hồn đấy!”

 

Khi thấy những từ như "camera giám sát" và "đeo bám đến c.h.ế.t tha", đều run rẩy. Trong lớp , ít nhiều gì cũng từng bắt nạt Tô Tri Nhuyễn. Bình thường, họ nghĩ Tô Tri Nhuyễn sẽ mách lẻo, hoặc căn bản cần bận tâm, nhưng hôm nay khi thấy Tô Tri Nhuyễn như , họ khỏi run sợ.

 

Thế nhưng lẽ vì quá sợ hãi, thực sự ai dám .

 

Tô Tri Nhuyễn nhướng mày, tiếp tục quét mắt khắp lớp một lượt. Cô quăng cặp sách lên chiếc ghế sạch sẽ bên cạnh chỗ của , đó nhấc chân lên, kèm theo một cú đá bay—

 

“Rầm—” một tiếng vang.

 

Cái bàn học của cô chính cô đá đổ xuống đất, giấy vụn rách nát bên trong, cùng với côn trùng, lá cây và đủ thứ ghê tởm dùng để trêu chọc khác, lập tức vương vãi khắp nơi, văng tung tóe lên ít .

 

Cho đến lúc , mới thể thấy rõ, Tô Tri Nhuyễn quả thực khác hẳn khi !!

Loading...