Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 337: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:31:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Có chuyện gì ?” Tô Tri Nhuyễn xách cái giỏ, nghi hoặc hai phụ nữ .

 

Khi Tô Tri Nhuyễn ngang qua đó, hai phụ nữ chợt sáng mắt lên, bước xuống đón Tô Tri Nhuyễn, “Cô nương, cô nương!”

 

Người phụ nữ bên trái hớn hở giải thích: “Là thiếu gia nhà chúng bảo chúng tìm kiếm thiếu nữ trẻ, nếu cô nương bằng lòng, chúng sẽ đưa cô đến mặt thiếu gia, khi chọn thì sẽ ăn sung mặc sướng!”

 

Tô Tri Nhuyễn cau mày, đó lắc đầu: “Hai vị tìm khác , con, là một , hai vị tìm nhầm .”

 

Người phụ nữ còn gì cho , chỉ kéo Tô Tri Nhuyễn , nhưng cô né tránh.

 

Tô Tri Nhuyễn nhíu mày. Trên đường xuống núi, cô cố gắng tránh những ngôi làng như thế , ngờ bây giờ vẫn quấn lấy.

 

Bảo là theo thiếu gia nào đó để ăn sung mặc sướng, thật bắt cóc .

 

“Tiểu thư, phu nhân, thấy cô nương từ núi xuống, là tìm một nơi nghỉ ngơi một lát , cô nương yên tâm, chúng .” Người phụ nữ bên nín nhịn nửa ngày, cuối cùng xòa một đoạn như .

 

“Đừng cản .” Tô Tri Nhuyễn mở miệng, giọng cô lạnh lùng, động tác xách giỏ cũng siết chặt hơn một chút.

 

Hai phụ nữ vẫn định tiếp tục dây dưa với cô, nhưng đúng lúc đó, họ thấy đàn ông bước từ phía Tô Tri Nhuyễn. Cả hai lập tức dừng hành động đang , lớn tiếng kêu lên, “Thiếu gia!”

 

Tô Tri Nhuyễn đầu , cũng xem thiếu gia mà họ rốt cuộc là ai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-337.html.]

“Cô nương, xin dừng bước.” Người thiếu niên ba bước hóa hai bước đến cản Tô Tri Nhuyễn . Khi thấy dung mạo Tô Tri Nhuyễn đầu tiên, lập tức ngẩn , đó là sự mừng rỡ.

 

Trước mặt một đàn ông vô cùng trẻ tuổi, tóc buộc cao, mặc một bộ trang phục gọn gàng. từ các phụ kiện , thể thấy phi phú tức quý.

 

Sống mũi cao thẳng, môi đỏ răng trắng, lên sảng khoái, trong mắt dường như lúc nào cũng lấp lánh như chứa đầy , động lòng . Là một thiếu niên, dung mạo vô cùng xuất chúng.

 

Lông mày giãn , trông như gió mát trăng thanh, khí chất cũng dễ chịu, cứ như một công t.ử quý tộc phi ngựa phố dài, phóng khoáng gò bó.

 

“Vị công t.ử , , nên gọi là phu nhân,” Tô Tri Nhuyễn sửa lời , nhưng theo quan sát của cô hiện tại, thiếu niên lẽ lọt tai .

Mèo Dịch Truyện

 

Trên eo , treo một miếng ngọc bội, phía khắc hoa văn rồng cuộn, hề đơn giản.

 

Người trong tay cầm một thanh kiếm gỗ đào, tay nâng một chiếc gương chiếu yêu.

 

“Cậu cứ .” Tô Tri Nhuyễn đặt cái giỏ xuống bên cạnh, nhẹ nhàng lắc lư, và chuẩn lắng thiếu niên kể chuyện.

 

“Chuyện thì dài lắm, nếu phu nhân bằng lòng , thể kể ngay bây giờ cho phu nhân .” Người thiếu niên vẫn chịu để cô rời , cố chấp Tô Tri Nhuyễn hết câu chuyện suy nghĩ cũng .

 

Người thiếu niên , lập tức đổi lời, nhưng ánh mắt dán chặt khuôn mặt cô vẫn hề rời , “Phu nhân, chúng thể chuyện ?”

 

Nói , Tô Tri Nhuyễn thậm chí còn bọn họ rốt cuộc gì. Dù cô bây giờ cũng việc gì, cũng đành , “Cậu phái bọn họ đến tìm , còn tự chặn , rốt cuộc chuyện gì ?”

 

 

Loading...