Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 164: Phúc tinh trồng ruộng lòng chẳng sợ, phu quân tuyệt tự đuổi vợ bận rộn 24 ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:28:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thằng nhóc đó trong lòng nhất định sốt ruột,” Hoàng hậu thong thả , “Chàng về cung một thời gian, lúc gần như hồn xiêu phách lạc, bất kể là quý nữ Kinh thành, tiểu thư khuê các, ngay cả một cái liếc mắt cũng thèm, ba năm nay con cứ mà suy sụp, cũng chỉ đến bây giờ mới chút sức sống.”

 

“Mặc dù là đầu gặp mặt, nhưng thấy cô Tô nếu trở thành Thái t.ử phi, nhất định thể quản Phó Hoài Sơ, nàng, là Thái t.ử phúc khí.” Hoàng đế vuốt râu, tán thành gật đầu. Người và Hoàng hậu là phu thê mấy chục năm, tình cảm và sự tin tưởng đều sâu đậm. Người chạm vai Hoàng hậu, “Phu nhân, nàng ý ?”

 

“Vì Hoài Sơ đứa trẻ trong lòng cảm thấy , dám đường đường chính chính theo đuổi Nguyễn Nguyễn, chi bằng để chịu chút kích thích, đến lúc đó tự nhiên thể khơi dậy những suy nghĩ thật sự trong lòng,” Hoàng hậu ánh mắt tinh tường, đối với việc tác hợp cho những trẻ, nàng kinh nghiệm. Trước đây ở Kinh thành, nhiều đôi tình nhân thể ở bên , trong đó đều sự nhúng tay của Hoàng hậu, “Nguyễn Nguyễn sẽ đến Kinh thành, chỉ cần lúc đó, sắp xếp cho nàng vài tiểu công t.ử trẻ tuổi tâm ý tương thông, đến lúc đó Phó Hoài Sơ thấy, tự nhiên sẽ nổi cơn ghen, đó…”

 

Hoàng đế hiểu ngay, ngài gật đầu đồng tình, khóe miệng nở nụ , “Cứ như !”

 

Dạo Tô Tri Nhuyễn bận rộn hơn nhiều, càng gần cuối năm, bất kể là cửa hàng thương hội, chuyện lớn nhỏ đều cần nàng đích mặt quyết định, cả ngày bận đến mức chân chạm đất.

 

Lần đầu tiên Phó Hoài Sơ đến phủ nàng, thấy Tô Tri Nhuyễn vội vã chạy ngoài.

 

“Nhuyễn Nhuyễn.” Chàng ngẩng đầu nàng, “Nàng ngoài ?”

 

Tô Tri Nhuyễn gật đầu, đồng thời hiệu cho hạ nhân mở cổng lớn, mời Phó Hoài Sơ , “Phải, xem Chiết Chiết và Chiết Diệp ?”

 

Các hộ viện Tô Tri Nhuyễn đang xe ngựa, cùng với Phó Hoài Sơ thẳng tắp, ánh mắt mang theo vẻ ưu sầu, lập tức ngửi thấy mùi bát quái.

 

Và khi họ thấy chính diện khuôn mặt của Phó Hoài Sơ, tất cả đều kinh ngạc!

 

Chàng!

 

Lại giống y hệt tiểu thiếu gia trong phủ, dù một lời nào, chỉ cần cạnh thôi cũng khiến vô thức cảm thấy đây là một gia đình.

 

Các hộ viện , trong lòng đều xuất hiện một đáp án – đây lẽ, chính là cha ruột của tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư!

 

“Người .” Tô Tri Nhuyễn cầm sổ sách trong tay, vẫy tay gọi một hộ viện đến, “Từ nay về , vị khách quý tìm tiểu thiếu gia và tiểu thư, cứ cho phép .”

 

“Dạ.”

 

Lời của Tô Tri Nhuyễn gần như xác nhận suy đoán của họ, việc thể để tự do phủ, còn thể đến thăm hai tiểu chủ tử, rõ ràng bình thường.

 

Phó Hoài Sơ ở cổng lớn, xe ngựa của Tô Tri Nhuyễn từ từ rời , cuối cùng xa dần, cho đến khi còn thấy dấu vết.

 

“Công t.ử xin mời —” Hộ viện bên trái nãy giờ vẫn im lặng, khi xe ngựa của Tô Tri Nhuyễn khuất dạng, liền đúng lúc mở lời, nhắc nhở Phó Hoài Sơ, “Tiểu nhân dẫn ngài tìm hai vị tiểu chủ tử.”

 

“Đa tạ.”

 

Lúc , theo hộ viện phủ, lòng bàn tay vốn khô ráo giờ lấm tấm mồ hôi mỏng.

 

Người sắp gặp, chính là con của .

 

Lần vô tình gặp phố, lúc đó trong lòng chỉ một phỏng đoán và nghi hoặc.

 

giờ đây xác nhận Chiết Diệp và Chiết Chiết quả thực là con của , xa cách ba năm, thậm chí từng chăm sóc hai đứa trẻ và Tô Tri Nhuyễn, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy hổ thẹn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-164-phuc-tinh-trong-ruong-long-chang-so-phu-quan-tuyet-tu-duoi-vo-ban-ron-24.html.]

Khu nhà họ Tô nhỏ, hộ viện dẫn đường phía , xuyên qua chính sảnh, vòng từ bên trái đến hậu viện một tiểu hoa viên, nơi đây dọn dẹp ngăn nắp, những loài hoa đơn giản thanh nhã, hòn non bộ kỳ lạ nhấp nhô, và còn một dòng suối trong vắt chảy qua, bên bắc một chiếc cầu đá cong.

 

Cạnh hòn non bộ là một đình hóng mát lớn, hai đứa trẻ lúc đang cùng , ôm sổ sách trong tay, nhíu mày, như đang thảo luận điều gì đó.

 

Chiết Chiết với đôi tay bé xíu nắm chặt một cây bút lông, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tư thế cầm bút của nàng chuẩn, từng nét từng nét vẽ sổ sách, bên cạnh đặt hai bàn tính, một cái bàn tính gỗ lớn, cái còn đặt bên tay Chiết Diệp, y gẩy gẩy bàn tính, chút bất đắc dĩ.

 

“Chiết Chiết, ca ca xem tính sổ nhé, sổ sách ca ca chóng mặt.” Chiết Diệp thường ngày là một ca ca điềm tĩnh, nhưng về khoản tính toán , y tự nhận bằng Chiết Chiết, y lắc đầu, “Chẳng trách nương vẫn luôn thuật nghiệp chuyên công, nếu để cả ngày đối mặt với thứ , e rằng đầu sẽ nổ tung mất.”

 

“Ca ca nghỉ ngơi một lát , chỉ cần đừng c.h.é.m sổ sách là ,” Chiết Chiết gộp tất cả sổ sách đang trải mặt y , đặt hết sang bên cạnh , dành một trống lớn cho y thể ngủ.

 

Chiết Diệp sấp bàn, ngón tay bé xíu gẩy gẩy hạt bàn tính g.i.ế.c thời gian, khi Chiết Chiết , y vội vàng bày tỏ lòng trung thành, “Chiết Chiết, cứ yên tâm, để ca ca bảo vệ và sổ sách, sẽ bao giờ chuyện c.h.é.m sổ sách của nữa .”

 

Hai đứa trẻ đùa giỡn với , tất cả đều thu mắt Phó Hoài Sơ.

 

Lúc , Chiết Diệp mắt tinh, thấy ở đằng xa, y lập tức chọc chọc , “Chiết Chiết, đến kìa.”

 

Hộ viện thấy hai vị tiểu chủ t.ử cuối cùng cũng về phía , liền tiến lên , “Thiếu gia, tiểu thư, vị công t.ử đến tìm hai vị, tiểu nhân xin cáo lui .”

 

Hắn ngắt lời hai vị tiểu chủ tử, cho họ đến, nhưng vị khách quý mắt đưa tay ngăn , liền gây tiếng động gì, giờ đây, nghĩ nên nhanh chóng rời , trả gian yên tĩnh cho ba .

 

“Người là —” Chiết Chiết nhảy xuống ghế, chấm ngón tay suy nghĩ nghiêm túc, đột nhiên, nàng vỗ trán, “Nhớ ! Người là vị công t.ử hôm nọ, vị công t.ử trông giống ca ca!”

 

Chiết Diệp cũng nhận , y chắn , tiên hành lễ với Phó Hoài Sơ, đó , “Vị công t.ử đột ngột đến phủ, việc gì, đại nhân trong phủ ở đây, nếu ngài việc, chi bằng đổi ngày khác đến.”

 

“Ta là đến tìm các con,” Phó Hoài Sơ đứa trẻ mắt giống hệt như đúc từ một khuôn, trong lòng khỏi dâng lên một cảm xúc khó tả, cảm giác , giống như sinh mệnh tiếp nối trong chốc lát, Chiết Chiết và Chiết Diệp, “Mượn một bước chuyện ?”

 

“Được.” Chiết Diệp Phó Hoài Sơ.

 

Y tuy mới ba tuổi rưỡi, nhưng với tình hình hiện tại, y đại khái đoán phận của vị công t.ử vô tình gặp .

 

Có thể trực tiếp sự dẫn dắt của hộ viện đại thúc, nhất định là ý của nương.

 

Mà việc giống y hệt y càng khiến Chiết Diệp kết luận trong lòng.

 

Nếu y đoán sai, vị công t.ử , chính là cha ruột của y và !

 

Chiết Diệp kéo ống tay áo của , nhỏ giọng , “Chiết Chiết, lát nữa lời ca ca.”

Mèo Dịch Truyện

 

Chiết Chiết vị công t.ử đang phía , ca ca bên cạnh, cuối cùng quả quyết dựa ca ca, nàng mềm mại gật đầu, “Tất cả đều ca ca!”

 

“Chiết Chiết ngoan lắm.”

 

Chiết Diệp xoa xoa tóc nàng.

 

Sau đó, ba đến hoa viên.

 

 

Loading...