[Xuyên Nhanh] Nữ Phụ Đừng Thèm Thuồng Nam Chính - 3

Cập nhật lúc: 2024-12-23 11:49:46
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6c157Vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tôi biết anh không nói được, giờ tôi hỏi anh vài câu, anh chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu là được."

 

Tang Không: "..."

 

Sao cứ thấy hắn ta giống như bị lôi vào phòng thẩm vấn ở đồn cảnh sát thế nhỉ?

 

"Anh vẫn còn tỉnh táo đúng không?"

 

Tang Không: "..."

 

Mặc dù không tình nguyện nhưng hắn vẫn phối hợp gật đầu.

 

"Anh có biết vì sao mình lại giữ được thần trí không?"

 

Mặc dù không tình nguyện nhưng hắn vẫn phối hợp lắc đầu.

 

"Ồ, anh không biết cũng là chuyện thường tình."

 

Tang Không: "..."

 

Ý gì? Chê hắn ngu ngốc à?

 

"Anh, có cảm nhận được bản năng của xác sống không? Ví dụ như thèm ăn thịt, muốn xé xác tôi."

 

Mặc dù không tình nguyện nhưng hắn vẫn phối hợp gật đầu.

Mập

 

Hóa ra cô ta cũng biết hắn hiện tại rất muốn xé xác cô ta.

 

Tang Không sao có thể ngờ, nhờ cái gật đầu này của hắn mà khiến cô phải rời khỏi vị trí ngồi của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nu-phu-dung-them-thuong-nam-chinh/3.html.]

 

"Đừng lo, sẽ không khiến anh cảm thấy đau đâu." Ly Thương thành thạo thắt một nút hình nơ vô cùng xinh đẹp, sau khi xác định anh không thể thoát khỏi dây chói của mình, mới yên tâm trở lại chỗ ngồi.

 

Lòng tốt có thể tùy tiện trao đi nhưng tâm phòng người thì không thể không có, huống hồ, anh ta còn không phải người.

 

Tang Không: "..."

 

Anh ta là xác sống, mặc dù không cảm thấy đau, nhưng bị trói tay thế này, không khỏi cảm thấy có phần nhục nhã. Có điều, không hiểu cô gái này lấy dây chói từ đâu ra mà móng của anh không thể cào đứt được, đỡ khiến anh phải lo lắng mình không khống chế được bản thân, cào trúng người khác.

 

Sau khi xác nhận hắn không thể bất ngờ lao ra tợp mình, Ly Thương mới tiếp tục tra khảo tiếp: "Anh có còn người thân nào không?"

 

Rút kinh nghiệm từ thế giới trước, bị họ hàng của trứng tới làm loạn, tốn không ít thời gian của cô. Thế giới này, cô phải xác minh trước, giải quyết trước.

 

Tang Không mờ mịt, gật đầu, rồi lại lắc đầu. Hắn đã không còn liên lạc được với người nhà của hắn từ rất lâu rồi. Nhưng người nhà hắn nằm trong vùng an toàn khi mạt thế xảy ra, có lẽ đến giờ, họ cũng vẫn an toàn nhỉ? Chỉ là, giờ hắn đã biến thành dáng vẻ này, liệu họ có biết không? Họ biết, sẽ đau lòng lắm.

 

Sâu trong đôi mắt trắng dã của hắn, Ly Thương nhìn ra được một tia buồn thảm. Cô lập tức hiểu ra: "Quan hệ của anh với gia đình rất tốt?"

 

Tang Không gật đầu, giấu không được buồn bã. Hắn muốn được nhìn thấy họ, cho dù không được chạm vào họ, không được ôm lấy họ, hắn cũng muốn gặp lại họ. Nửa đời người, hắn lăn lộn trong giới giải trí, trải qua bao đau khổ, chỉ vì muốn gia đình hắn được sống hạnh phúc hơn. Nhưng cũng vì hắn dành quá nhiều thời gian vào công việc, mà đến tận lúc chết, hắn cũng không thể gặp được mọi người.

 

Mạt thế buông xuống, không biết họ sống có tốt không?

 

"Vậy là được rồi." Không cần phải đối diện với đám họ hàng mặt lang lòng hổ như thế giới trước nữa. Khỏe.

 

Ly Thương cả đời ghét nhất là họ hàng tranh đấu. Cô chỉ giỏi đ.ấ.m đá, chứ mấy cái bắt phải dùng tình cảm xử lý thì cô có chút bài xích. Có lẽ là do từ khi có ý thức đến giờ, cô chưa từng lần nào nhận được quả ngọt từ cái gọi là tình thân kia. Một đám người, dùng hai chữ tình thân để chói buộc người khác, quá là vô liêm sỉ. Kinh tởm.

 

Hừ, tự nhiên nhớ đến đám người nhàm chán kia. Ly Thương hừ lạnh hai tiếng, chán ghét rời khỏi ghế, đi vào trong nhà bếp.

 

Tang Không: "..."

 

Cô ta làm vậy là có ý gì?

Loading...