Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 60.1
Cập nhật lúc: 2024-10-17 12:20:45
Lượt xem: 14
Mạc Thiếu Kỳ thấy Đào Nhiên Hưng hết sức coi trọng Bách Hợp thì trong lòng cũng từng không cam chịu. Nhưng hắn mới chỉ học đạo thuật hai năm, trước kia Đào Nhiên Hưng mới chỉ đặt nền móng cho hắn nên cùng lắm hắn mới chỉ học được chút đạo thuật sơ sài mà thôi. Sau này Đào Nhiên Hưng lại không đặt tâm huyết toàn bộ trên người hắn nữa nên lúc này hắn mới chỉ học xong công phu mèo cào, mặc dù rất bất mãn với chuyển biến của Đào Nhiên Hưng nhưng lúc này hắn căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Cứ như vậy thời gian bảy năm nháy mắt trôi qua, nền tảng của Bách Hợp đã rất cao. Nàng đã vẽ ra được các loại bùa chù uy lực cực mạnh, hơn nữa bởi vì nàng luyện tập Cửu Dương Chân Kinh nên nếu không luận đạo thuật mà luận công phu, Đào Nhiên Hưng cũng thấy không phải là đối thủ của nàng. Bởi vì nguyên nhân võ công tốt, nội lực mạnh, phù do nàng vẽ thành công hơn nửa. Đào Nhiên Hưng đã bắt đầu dạy nàng một số loại như Ngũ lôi chú cùng với pháp thuật Tát đậu thành binh. Không biết có phải bởi nàng chăm chỉ hay bởi nội lực của bản thân nàng cực mạnh, m.á.u huyết cũng hết sức dồi dào mà nàng thử vài lần thì tỷ lệ thành công cực cao, có khi đánh ra Ngũ lôi chú khiến cho ngay cả Đào Nhiên Hưng cũng âm thầm hoảng sợ.
Thời gian mấy năm nay Bách Hợp vẫn luyện tập hết sức chăm chỉ, mỗi ngày mất ăn mất ngủ, đặt tâm tư vào việc tu tập đạo thuật. Đợi đến khi nàng hai mươi tuổi, đạo thuật của nàng không có ngừng lại ở dưới Đào Nhiên Hưng mà ngược lại đã vượt qua Đào Nhiên Hưng.
Trong lòng Đào Nhiên Hưng vừa vui vẻ nhưng cũng cảm thấy hết sức yên lòng, đợi đến khi Bách Hợp qua hai mươi mốt tuổi liền chuẩn bị tự đưa nàng xuống núi thực nghiệm một hồi.
Mà đang khéo lúc này là lúc vừa qua đầu xuân, tháng hai Bách Hợp sinh nhật thoáng qua một cái xong, trong Bách Viên trấn dưới núi có một gia đình nhà giàu họ Lưu phái quản gia tới xin, nói là thiếu gia nhà hắn bị yêu hồ mê hoặc, cầu xin Đào Nhiên Hưng xuống núi hỗ trợ trấn yêu.
Người nhà họ Lưu đưa ra năm mươi lượng bạc. Lúc này trên Mao Sơn tuy nói Đào Nhiên Hưng cũng không phải danh tiếng vang dội nhất nhưng bởi vì Đào gia tổ truyền mấy đời nên cũng có chút danh tiếng. Một số người nếu không phải chuyện quan trọng cũng vẫn xin ông hỗ trợ. Năm mươi lượng bạc đối với người thường thì có vẻ nhiều nhưng một số người nếu muốn xin thiên sư pháp thuật cao cường hàng thật giá thật ra tay thì không có trên trăm lượng bạc người ta cũng không nhúc nhích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-60-1.html.]
Trên Mao Sơn, danh tiếng vang dội nhất là môn phái do Dĩ Chính Nhất đứng đầu, cũng là thiên sư do chính triều đình ngự phong, căn bản sẽ không quản thế tục nhàn sự.
Người khác chướng mắt năm mươi lượng bạc nhưng Đào Nhiên Hưng lại động tâm. Thật ra Đào gia chẳng qua chỉ là một môn phái nhỏ nhất trên Mao Sơn, trong phái gồm gia đình ông thêm cả hai người Mạc Thiếu Kỳ và Hoàng Mạn Nhi tổng cộng mới có năm miệng ăn, như vậy cũng đủ để thấy số người ít ỏi. Những năm nay ông ở trong núi một lòng dạy dỗ nữ nhi căn bản không có giao tiếp với người ngoài. Người ta nói ngồi không miệng ăn núi lở huống chi còn phải mua không ít phù chỉ chu sa. Năm mươi lượng bạc đã là rất nhiều rồi. Nếu có thể lấy được, ông có thể yên tâm dạy bảo nữ nhi thêm mười năm. Đợi đến mười năm sau, Bách Hợp liền tuyệt đối có thể độc bá một phương. Đào Nhiên Hưng dám đánh cuộc rằng lấy thiên phú đạo thuật đặc biệt của nữ nhi mình thì sau này so sánh ra tuyệt đối sẽ không kém với cao nhân Chính Nhất của đại phái Mao Sơn. Chỉ cần có thể bồi dưỡng cho nữ nhi thì Đào gia liền có thể phát dương quang đại.
Nghĩ tới những điều này, Đào Nhiên Hưng đương nhiên không chút do dự liền nhận lời. Buổi tối đang căn dặn Ninh thị thay nữ nhi thu thập quần áo thế nhưng Mạc Thiếu Kỳ và Hoàng Mạn Nhi tiến vào, vừa vào cửa liền mặt mũi u ám:
“Sư phụ thật thiên vị, chỉ đưa Bách Hợp xuống núi. Chúng con cũng muốn đi theo sư phụ xuống núi để mở mang đầu óc.”
Mạc Thiếu Kỳ vốn cho là sau khi mình học xong đạo thuật thì có thể trở thành tiên nhân, từ đó có thể hô phong hoán vũ trong thế giới phàm tục nhưng cuối cùng chuyện hoàn toàn không giống với kết quả hắn tưởng tượng. Lão già Đào Nhiên Hưng không biết làm sao tự nhiên lại bất hòa với hắn, ngược lại lại bắt đầu dạy bảo nữ nhi của lão. Mạc Thiếu Kỳ cũng nghĩ tới việc học trộm đạo thuật nhưng Đào Nhiên Hưng đề phòng hắn cực kỳ chặt, những năm gần đây cho tới bây giờ hắn chưa từng bắt được một cơ hôị nào. Hắn cũng không phải không muốn xuống tay từ Bách Hợp nhưng nha đầu c.h.ế.t tiệt kia không biết bị Đào Nhiên Hưng truyền bá điều gì mà đối với hắn cũng không thân cận nữa. Hắn dùng hết tất cả phương pháp thế mà Bách Hợp không thèm gặp mặt hắn. Mạc Thiếu Kỳ mắt thấy hai năm qua Bách Hợp càng ngày càng lợi hại, có thể tiện tay vẽ bùa từ trong hư không, thậm chí còn có thể lấy m.á.u để trấn âm tà, trong lòng hắn gấp đến độ giống như bị mèo cào nhưng mà một chút phương pháp cũng nghĩ không ra.
Đào Nhiên Hưng vốn đang mặt mày vui vẻ cùng nữ nhi vừa nói chuyện, vừa chỉ cho nàng một số pháp môn khi muốn trấn định yêu ma. Những năm này Bách Hợp tu tập không tệ nhưng lần này mới là lần thực sự thí nghiệm đầu tiên. Bây giờ Đào Nhiên Hưng coi nữ nhi như bảo bối, chỉ sợ nàng lần đầu thấy yêu ma quỷ quái sẽ bị dọa sợ liền không ngại người khác làm phiền trấn an nàng, ai ngờ hai người Mạc Thiếu Kỳ lại xông vào, sắc mặt lập tức trầm xuống.