Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 431: Nữ nhân bị liên lụy (1)

Cập nhật lúc: 2024-11-17 12:20:44
Lượt xem: 2

“Nhiệm vụ hoàn thành.” Trong tinh không Lý Duyên Tỷ không chỉ tạo ra cái bàn mà còn tạo thêm cảnh biển trang trí, bên trong có mấy con cá bơi qua bơi lại, nhìn rất sống động và thú vị.

Bách Hợp hơi gật nhẹ đầu, nhiệm vụ lần này chỉ cần không giống như Thiện Bách Hợp yêu mến  Lương Tấn Sinh thì đã thành công rồi, tâm nguyện của Thiện Bách Hợp là sống một mình cả đời, cũng không  muốn trả thù Lương Tấn Sinh. Nhưng Bách Hợp lại xả giận rồi sống cả đời viên mãn thay cô ấy nữa, hơn nữa còn được mỹ danh không rời không bỏ trượng phu bị điên, thậm chí Huyện lệnh địa phương đã từng nói sẽ lập đền thờ Trung trinh cho Thiện Bách Hợp, kết quả này khiến Thiện Bách Hợp rất hài lòng, gậy ông đập lưng ông Lương Tấn Sinh, gã ta bức điên Thiện Bách Hợp rồi lại được thanh danh tốt như thế nào thì Bách Hợp làm như thế đó, nên nhiệm vụ vì ân quả báo ứng tự nhiên hoàn thành.

Trong tinh không xuất hiện tư liệu của Bách Hợp:

Giới tính: nữ ( có thể biến đổi giới tính)

Tính danh: Bách Hợp

Tuổi: 21

Trí lực: 83(max 100điểm)

Dung mạo: 87(max 100điểm)

Thể lực: 75(max 100điểm)

Võ lực: 49(max 100điểm)

Tinh thần: 7 2(max 100điểm)

Danh vọng: 40(max 100điểm)

Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực cổ thuật, thuật Tinh Thần Luyện Thể

Năng khiếu: nấu ăn trung cấp, diễn xuất cao cấp, thuật ngũ hành bát quái

Mị lực: 63(max 100 điểm)

Ấn ký: khí tức Chân Long hoàng tộc

Bây giờ nhiệm vụ ngoại trừ chỉ số tinh thần ra, trí lực và danh vọng đều tăng lên một chút. Bách Hợp nhìn giá trị thuộc tính tinh thần của mình đã thấm thoát tăng lên rất nhiều, cô quyết định như sau: đợi lực tinh thần tăng hơn tám mươi, thì khi Lý Duyên Tỷ đáp ứng cô mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ sau này sẽ gia tăng giá trị thuộc tính võ lực lên thêm mới được.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể dựa vào người Lý Duyên Tỷ nghỉ ngơi một lát nhưng thật tình mà nói đó là thời gian thoải mái nhất, thi thoảng tán gẫu một hai câu, Bách Hợp là chính bản thân mình mà không phải là nguyên chủ trong nhiệm vụ, cảm giác này làm cho cô rất ưa thích, nghỉ ngơi một hồi điều chỉnh tốt tâm trạng, Lý Duyên Tỷ lại đưa cô vào trong nhiệm vụ.

Sau khi thu hồi một trong bảy thất tình – thủ hộ lại, mặc dù Lý Duyên Tỷ không thể hoàn toàn khống chế dục vọng và dã tâm của mình. Nhưng ít nhất anh tự chủ hơn trước kia rất nhiều, mỗi lần phóng Bách Hợp đi vào nhiệm vụ thì vẫn hơi khó khăn, nhưng ít ra anh đã không còn muốn tiến vào nhiệm vụ cùng cô như trước nữa, muốn giam cầm cô ở trong lòng mình, nhìn bóng người dựa vào mình đang dần dần biến mất, Lý Duyên Tỷ đang mở tay ra, bàn tay chậm rãi khép lại trở thành nắm đấm.

“Điện hạ hiện còn trẻ tuổi, khi làm việc có chút quá khích cũng là chuyện bình thường, hiện nay Thái Tử Phi đã có con trai trưởng rồi, sau này sẽ có phúc khí tốt, hôm nay vì sao lại buồn bực không vui?” Bách Hợp đang mơ màng. Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên bên tai nàng, nàng cố gắng mở mắt ra thì thấy một phu nhân đã có tuổi mặc cung trang đang ngồi bên cạnh mình, chải đầu kế vân, chỉ đeo một bộ đồ trang sức bằng ngọc bích, bởi vì chưa tiếp thu nội dung và nguyên nhân câu chuyện, nàng không biết thân phận nữ nhân này là gì, vì vậy im lặng không nói gì.

“Thái Tử Phi sinh hạ được con nối dõi cho Thái Tử vốn là một việc mừng lớn. Nếu cứ khóc sướt mướt thì còn ra thể thống gì? Mau lau nước mắt nhanh đi! Sau này đừng nói những lời ủ rũ đó nữa, hôm nay xem như lão nô chưa từng nghe Thái Tử Phi nói gì cả.” Phụ nhân kia thấy Bách Hợp mở mắt ra, liền cầm khăn lau mắt cho nàng, vẻ mặt lãnh đạm còn có vài phần nghiêm khắc: “Trong cung khóc nhiều quá là điềm xấu, lão nô còn có việc phải làm, Thái Tử Phi hãy nghỉ ngơi cho khỏe, lão nô xin lui ra trước.”

Phụ nhân này nói xong, liền bỏ khăn vào trong tay áo, lại căn dặn cung nhân đứng hai bên trái phải chăm sóc tốt cho Bách Hợp, mới đứng dậy đi ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-431-nu-nhan-bi-lien-luy-1.html.]

Bách Hợp nhìn bóng bà ta rời khỏi, lại nhìn chỗ ở của mình hiện nay, lại nghe phụ nhân kia vừa mới gọi nàng là Thái Tử Phi, trong lòng đã hiểu hiểu thân phận hiện nay của mình. Hình như thân thể này vừa trải qua sinh sản, toàn thân xương cốt như muốn rã rời, chạm nhẹ một cái là đau buốt, trong cơ thể không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, cung nhân đứng đó không ai dám tiến lên quấy rầy nàng, mỗi người trầm mặc không nói đứng ở một bên, Bách Hợp nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu câu chuyện lần này.

Nàng lại trở về bên trong thời Đại Đường, lúc Trinh Quán trị vì, là Tô thị – vợ con trai cả của Đường Thái Tông Lý Thế Dân.

Tô thị nhũ danh là Bách Hợp, nguyên là đích nữ của Tô Đản, lúc mười ba tuổi gả cho Thái Tử Lý Thừa Càn còn chưa đủ mười bảy tuổi làm Thái Tử Phi, ba năm sau Tô Bách Hợp sinh hạ con trai trưởng cho Lý Thừa Càn, đặt tên là Lý Tượng, theo lý mà nói Tô Bách Hợp đã có con trai trưởng bên mình, trượng phu lại là Thái Tử, cuộc sống có lẽ hết sức thoải mái thế mà Lý Thừa Càn bên ngoài cung kính vui tươi, ôn hòa, cũng tri thư đạt lễ, nhưng thật ra lại vui buồn thất thường và tính tình vô cùng khác người, hắn và Tô Bách Hợp kết hôn cũng được vài năm, bởi vì từ nhỏ được Đế hậu cưng chiều, sống như con cưng của trời, kết hôn với Tô Bách Hợp nhưng cũng không thích nàng ấy, hai người kết hôn đã nhiều năm, đến bây giờ Tô Bách Hợp mới sinh hạ con trai trưởng.

Lúc Trưởng Tôn hoàng hậu còn sống đối với Lý Thừa Càn cực kì nghiêm khắc, bởi vậy hắn còn kiêng kị, sau khi Trưởng Tôn hoàng hậu qua đời, Lý Thừa Càn bề ngoài nhu thuận nghe lời nhưng sau lưng lại làm xằng làm bậy, yêu thích nam sắc không nói, còn rất thích gây sự cố ở Đông cung Thái Tử, Tô Bách Hợp nhìn thấy mấy lần, sau lưng lại khóc, nhưng nàng nhu nhược đã quen, ở Đông cung lại không được Thái Tử sủng hạnh, vì vậy không dám để lộ ra ngoài, cho đến khi sự việc không giấu được nữa, Lý Thừa Càn bị Lý Thế Dân phát hiện làm những việc càn quấy tại đây, cuối cùng khiến cho quan hệ cha con trở nên cứng ngắc, lại có mấy người bằng hữu khuyến khích xúi giục, Lý Thừa Càn nảy sinh ý muốn đoạt vị, đáng tiếc cuối cùng kế hoạch không thành bị Lý Thế Dân cách chức làm dân thường, đày đến Kiềm Châu, về sau không lâu bị c.h.ế.t ở đó.

Tô Bách Hợp lo sợ đã lâu, đáng tiếc không thể khuyên nhủ được trượng phu, cuối cùng vợ chồng cùng bị liên lụy, cũng đi theo Lý Thừa Càn đến Kiềm Châu, đến nhà mẹ đẻ của mình cũng bị dính líu, sau khi Lý Thừa Càn chết, nàng mang theo con trai xuống Vân Nam, từ đó về sau sống cuộc sống cực khổ chán nản không nơi nương tựa. Về sau cho đến khi cháu trai sinh ra, tại thời điểm Khai Nguyên hưng thịnh. Huyền Tông Lý Long Cơ mới tra lại phong cho Lý Thừa Càn làm Vương, cũng phong hào cho Lý Thích.

Mặc dù xuất thân của Tô Bách Hợp không phải đặc biệt cao, nhưng gương mặt thanh tú dịu dàng, nàng một lòng chỉ cầu một phu quân tốt, nếu như lúc trước không có thánh chỉ cưới nàng vào gia đình đế vương thì cuộc đời của nàng sẽ là cùng chồng yêu mến sống chung hòa thuận, vợ chồng ân ái bách niên giai lão, cuối cùng có như thế nào cũng không rơi vào kết cục sầu não mà c.h.ế.t không cam lòng.

Hơn nửa canh giờ sau, Bách Hợp cũng tiếp thu hoàn tất câu chuyện. Nàng day day đầu, tâm nguyện của Tô Bách Hợp chỉ có hai cái, thứ nhất là nàng ấy không muốn liên lụy nhà mẹ đẻ đi theo Lý Thừa Càn gặp không may, thứ hai nàng và Lý Thừa Càn đã không thể là vợ chồng bầu bạn như trong tưởng tượng của nàng, như vậy nàng hi vọng ít nhất Lý Thừa Càn không được lại nghe theo những lời nói của những người bạn kia…, cuối cùng còn có ý nghĩ hão huyền muốn g.i.ế.c vua đoạt vị. Lý Thừa Càn và nàng là vợ chồng một thể, ở nơi này quyền vua tối thượng  này thì Tô Bách Hợp đã không thể ly hôn Lý Thừa Càn, vì vậy nàng ấy hi vọng dù Lý Thừa Càn không ngồi lên được vị trí đứng đầu thiên hạ, ít nhất cũng được phong làm Vương gia nhàn hạ cũng tốt, Tô Bách Hợp muốn khuyên nhủ Lý Thừa Càn kiềm chế tâm tư, không được làm xằng làm bậy giống như trước kia nữa.

Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ này đúng lúc Lý Thừa Càn đang tuổi phản nghịch nhất. Nguyên chủ sau khi sinh còn thì cũng vui mừng, lại không ngờ rằng Lý Thừa Càn dù biết rõ nàng sinh xong mà cũng không đến đây liếc nhìn nàng ấy lần nào, Tô Bách Hợp trông mong hai ngày, nhưng khi Lý Thừa Càn đi tới còn mang theo mùi son phấn, không bao lâu có một cậu bé phấn điêu ngọc mài cũng đi theo tới, bọn hắn cho rằng Tô Bách Hợp còn đang mê man, ở bên điện cùng nhau tằng tịu, vừa vặn bị Tô Bách Hợp thấy được. Tô Bách Hợp khiếp sợ khóc rống một hồi, Lý Thừa Càn cũng phất tay áo mà đi. Để lại một mình Tô Bách Hợp khóc nửa ngày, lúc nãy phu nhân tới khuyên nàng là phu nhân Toại An, chính là nữ quan chủ quản chi tiêu ở Đông cung, cũng là nhũ mẫu từ nhỏ của Lý Thừa Càn,.

Bách Hợp mở to hai mắt, lúc trước do nguyên chủ khóc quá lâu nên lúc này Bách Hợp cảm thấy mắt có chút chua xót không chịu nổi, nàng ho hai tiếng thì cổ họng khô rát, cung nữ một bên vội vàng nghiêng người tới, nhỏ giọng nói:

“Thái Tử Phi tỉnh rồi ạ?”

“Đem khăn đến cho Bổn cung lau mặt, thuận tiện quay lại mang chút nước ấm tới.” Bách Hợp cố nén khó chịu phân phó hai câu, một mặt ngồi dậy, Mặc dù Tô Bách Hợp sinh xong đã mấy ngày rồi, nhưng trong tháng tối kỵ nhất lại có chuyện buồn phiền lớn, tâm trạng nguyên chủ luôn cực kì không tốt, vì vậy lúc này thân thể cũng bị ảnh hưởng theo, dưới thân m.á.u chảy không ngừng, cuối cùng càng sinh ra bệnh, về sau đối với việc của Lý Thừa Càn càng là hữu tâm vô lực, quản lại quản không nổi, cuối cùng rơi vào kết cục cùng Lý Thừa Càn bị giáng chức làm thứ dân.

Cung nữ lên tiếng, không bao lâu, liền có người bưng đồ đạc nối đuôi nhau mà vào, cái khăn lau mặt đã giặt lại có chút ố vàng, bồn chén nhỏ đều là vật nửa mới nửa cũ, tuy Lý Thừa Càn là chủ nhân của Đông cung, kỳ thật chi phí ăn mặc cũng không được dư dả, lúc Trưởng Tôn hoàng hậu còn sống, Toại An phu nhân từng đề cập chuyện này với Trưởng Tôn hoàng hậu, nhưng Trưởng Tôn hoàng hậu lại cho rằng Lý Thừa Càn thân là Thái Tử Đông cung, lúc này chỉ là Thái Tử, còn chưa đăng cơ lên ngôi, nên làm gương tốt để cho mọi người thấy hắn là người vô cùng đơn giản, thể hiện hắn là người nhân đức, làm gương mẫu cho người trong thiên hạ, chỉ cần một khi phẩm đức của hắn vang danh thiên hạ, lúc đó hắn có thể chính thức ngồi vững vàng trên ngôi vị Thái Tử, lúc đó Trưởng Tôn hoàng hậu lấy lí do Thái Tử không thiếu ăn mặc, chỉ thiếu thanh danh  nhân đức làm cái cớ, bác bỏ đề nghị của Toại An phu nhân.

Trưởng Tôn hoàng hậu biết nhìn xa trông rộng chỉ tiếc là mệnh quá ngắn, Bách Hợp thở dài trong lòng, mặc kệ cung nhân cầm khăn lau mặt cho nàng, mới nhỏ giọng hỏi: “Thái Tử đâu rồi?”

Lúc trước Lý Thừa Càn làm ra chuyện ẩu tả sau đó bởi vì Tô Bách Hợp thút thít nỉ non, không kiên nhẫn lại thêm thẹn quá hoá giận mới phẩy tay áo bỏ đi,  lúc này Bách Hợp nhớ tới tình tiết câu chuyện mỗi khi Lý Thừa Càn trở lại chứng kiến bộ dáng của Tô Bách Hợp, có lẽ vẫn còn chút chột dạ, từ nhỏ Lý Thừa Càn đã được Lý Thế Dân nuông chiều tới lớn, tính cách đã dưỡng thành coi trời bằng vung, hơn nữa thân là Thái Tử, mỗi ngày học bài rườm rà, quan trọng nhất là Bách Hợp theo tình tiết bên trong mà biết được, Trưởng Tôn hoàng hậu lúc sinh ra trong người vốn đã yếu ớt, vì vậy sinh hạ Lý Thừa Càn trời sinh một chân có chút vấn đề, lúc còn nhỏ nên không thấy, cho đến khi lớn lên, hai năm gần đây hắn bắt đầu phóng túng chính mình, chân tật liền trở nên nghiêm trọng, mỗi khi đến trời mưa âm u, một cái chân của hắn liền âm ỉ đau, lúc trước Trưởng Tôn hoàng hậu cũng có khi như vậy, nhưng mà trên người Lý Thừa Càn càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Chân của Thái Tử một nước có vấn đề, sẽ ảnh hưởng đến thể diện biết bao, chính vì vậy, trong triều rất nhiều người vốn ủng hộ Lý Thừa Càn, sau lưng đều góp lời đến Lý Thế Dân, yêu cầu ông cân nhắc về người thừa kế ngôi vị hoàng đế một lần nữa, Lý Thừa Càn vốn có ưu thế trời sinh là trưởng tử, nhưng bởi vì chân có tật. Trong lòng của hắn tự ti biết bao nhiêu, khó tránh khỏi vò đã mẻ lại thêm sứt, trong hai năm qua làm việc càng trở nên hoang đường, cuối cùng tự mình đi vào đường chết.

Lúc này Bách Hợp hỏi đến Thái Tử, mọi người trong Đông cung đều câm lặng như ve mùa đông, tính tình Lý Thừa Càn cổ quái khác thường, hai năm qua bởi vì chân tật trở nên nghiêm trọng thì tính cách càng trở thành âm tình bất định, ở bên ngoài thì thể hiện bộ dáng tao nhã. Về Đông cung không hài lòng một chút là bắt đầu rút roi đánh người, thị vệ Đông cung bị hắn đánh c.h.ế.t số lượng cũng không ít, một số cung nhân nội thị sợ nhất là hắn, ngay cả lúc trước Tô Bách Hợp cũng hơi sợ hắn, lúc này mọi người nghe Bách Hợp nhắc tới Lý Thừa Càn, thật lâu cũng không có ai dám mở miệng.

Thấy cả đám người không dám lên tiếng, Bách Hợp phất phất tay ra hiệu bọn hắn lui xuống, thân thể này thực sự quá nhu nhược, hơn nữa vừa sinh xong, lại càng cực kỳ suy yếu, Bách Hợp chuẩn bị một lần nữa bắt đầu luyện võ công…, ít nhất tăng cường thân thể một chút cũng tốt. Nàng bày ra bộ dạng đau thương, cho một đám cung nhân đi ra ngoài điện chờ đợi. Chính mình trốn ở trong nội điện, một khi bốn phía không có ai liền bắt đầu Luyện Thể Thuật phối hợp với Cửu Dương Chân Kinh luyện tập chung, hơn nửa tháng nhoáng một cái đi qua, Tô Bách Hợp đang ở cữ nên người không được khỏe, sau khi Bách Hợp thả lỏng tâm trạng thoải mái, thì qua một thời gian dần bắt đầu tốt hơn.

Đến khi Bách Hợp nhìn thấy Lý Thừa Càn một lần nữa, đã là gần ba tháng sau, lúc nàng kết thúc thời gian ở cữ rồi. Mặc dù Bách Hợp dùng nội lực của chính mình để điều chỉnh thân thể, nhưng nguyên nhân có thể vì thân thể của Tô Bách Hợp quá nhu nhược. Nhũ mẫu của Lý Thừa Càn – Toại An phu nhân vẫn tới khuyên bảo nàng vài lần như trước, còn bắt nàng ở cữ đủ ba tháng mới cho nàng xuống giường ra ngoài, mà lúc Tô Bách Hợp dốc sức liều mạng sinh hạ Lý Tượng cũng sắp đến 100 ngày, Toại An phu nhân ôm Lý Tượng vừa mới ba tháng, mỉm cười với Bách Hợp:

“Lúc Thái Tử điện hạ sinh ra, cũng có bộ dáng khả ái như thế này, giờ sinh của Hoàng thái tôn và Thái Tử giống nhau như đúc, nếu điện hạ biết được nhất định sẽ thích.” Lý Thừa Càn  không bước vào tẩm cung của Thái Tử Phi đã ba tháng nay, cũng may Bách Hợp không phải là nguyên chủ, nên sẽ không vì hành động hoang đường đó của Lý Thừa Càn mà đau lòng, lúc này nàng chỉ đang nghĩ mình làm thế nào để có thể thay đổi tính cách của Lý Thừa Càn, bởi vì nguyên nhân là chân bị tật, nên đây là lúc Lý Thừa Càn tự ti, hơn nữa gần đây hắn làm việc có chút khoa trương, đám ngự sử đại thần đối với hành vi của hắn cũng bắt đầu tranh luận, đã vậy mấy lão sư dạy bảo ở bên cạnh hắn còn nhao nhao dâng thư cáo trạng lên Hoàng đế, điều này làm cho hắn càng tỏ ra phản nghịch, cuối cùng bức chính mình đến mức không còn cứu vãn được nữa.

Bản thân hắn không may cũng không sao, chỉ sợ cuối cùng hắn sinh ra ý muốn hành thích vua g.i.ế.c cha, Lý Thế Dân thương con sẽ không nỡ g.i.ế.c hắn, nhưng mà những người còn lại sẽ bị hắn liên lụy gặp xui xẻo, Bách Hợp liếc nhìn Lý Tượng vẫn còn quấn tã lót, đây là con trai Tô Bách Hợp hao tổn tâm lực mới sinh được, đứa bé này sinh ra vốn nên phong quang vô hạn, lúc trước Lý Thế Dân thậm chí từng nói rằng Lý Thừa Càn có tật ở chân, nếu mà hắn c.h.ế.t cũng sẽ cho Lý Tượng kế thừa ngôi vị hoàng đế…, có thể cuối cùng bởi vì hành động của Lý Thừa Càn mà lại liên lụy cả hai người, đứa bé cũng ngã từ trên đám mây xuống.

Bách Hợp không nói gì, Toại An phu nhân lo nàng vẫn còn vì hành vi hoang đường Lý Thừa Càn làm mấy tháng trước mà đau lòng, nàng cau mày, thở dài, chưa kịp mở miệng nói chuyện thì bên ngoài liền truyền đến tiếng bối rối thỉnh an của cung nhân:

“Thái Tử điện hạ vạn an.”

Loading...