Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 406: Kếhoạch cứu vớt chính mình (11)
Cập nhật lúc: 2024-11-11 23:11:47
Lượt xem: 0
Bởi vì địa vị Tử Dương Tông khác biệt, cho nên lần này Hạ Hậu tam thúc mới đích thân dẫn thánh nữ Hạ Hậu Thấm Nhi trong tộc cùng vị hôn phu Tiêu Diễm của nàng tới Tử Dương Tông, thứ nhất là muốn hợp tác với Tử Dương Kiếm Tông, xin bọn họ phái người trợ giúp, hai là muốn mượn bảo vật trấn phái của Tử Dương Kiếm Tông cho Tiêu Diễm sử dụng, lại vạn vạn không ngờ tới đụng phải Bách Hợp vẫn còn sống đang ở đây.
“Lúc trước giữa ta với Nhiếp cô nương có chút hiểm lầm, hiện tại vừa hay ngay trước mặt Tử Dương chân nhân nói rõ chuyện này.” Vẻ mặt Hạ Hậu tam thúc nghiêm túc, mỗi đời tông chủ Tử Dương Tông đều mang họ Tử Dương, lời hắn vừa dứt, ánh mắt mọi người đều rơi xuống người Bách Hợp, Bách Hợp chợt cười lạnh:
“Hay cho một cái hiểu lầm, hay cho đồ vô sỉ đã đổi họ.”
Tiêu Diễm nghe thấy câu này, sắc mặt thoáng chốc trắng xanh đỏ đen lẫn lộn, lập tức liền đứng dậy, chỉ vào Bách Hợp lại lớn tiếng quát: “Ngươi nói chuyện chú ý một chút, đừng có ngậm m.á.u phun người!”
“Hừ!” Sắc mặt Lý Duyên Tỷ lạnh xuống, anh vốn đang dựa vào ghế, vẻ mặt lười biếng, cầm tay Bách Hợp ngắm nghía, lúc này nghe thấy Tiêu Diễm lớn tiếng quát, hắn hừ lạnh một tiếng, Tiêu Diễm chỉ cảm thấy trong lòng mình như bị núi lớn đè ép, ngay tức khắc nhịn không được liền nôn khan một tiếng, miệng phun ra một ngụm m.á.u tươi, sắc mặt thoánh chốc xám xịt.
“A~” Hạ Hậu Thấm Nhi sửng sốt hồi lâu, đột nhiên hét lên, vẻ mặt tông chủ Tử Dương Tông có chút lúng túng, trên mặt Hạ Hậu tam thúc lộ ra vẻ giận dữ, lập tức đứng dậy: “Tử Dương Tông khinh người quá đáng, chúng ta tới là để liên kết đồng đạo tu chân giới lại cùng nhau đối phó tổ chức Huyết Sát, ân oán cá nhân tại sao lại không bỏ qua một bên trước?”
Trong lòng Bách Hợp dễ chịu, quay đầu nở nụ cười với Lý Duyên Tỷ, khóe miệng Lý Duyên Tỷ ngoéo một cái, cô lại quay đầu đi chỗ khác. Khóe miệng Lý Duyên Tỷ cứng ngắc, ánh mắt lại lạnh xuống, hắn không thích Bách Hợp nhìn chằm chằm người khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-406-kehoach-cuu-vot-chinh-minh-11.html.]
“Lúc trước gia tộc Hạ Hậu thế lớn, ức h.i.ế.p Nhiếp gia ta sao không bỏ qua ân oán cá nhân sang một bên trước?” Hôm đó Hạ Hậu tam thúc cùng hai vợ chồng Tiêu Diễm vừa tới Nhiếp gia liền hô đánh gọi giết, chẳng qua bọn họ ỷ vào mình là kẻ tu chân, mà Bách Hợp lúc ấy chỉ là người bình thường mà thôi, hiện tại tình thế đảo ngược, bọn họ trái lại cho rằng người khác ỷ thế ức h.i.ế.p người, lại chưa từng nghĩ tới hồi đó là bọn họ h.i.ế.p đáp người trước.
“Hiện tại tình hình nguy cấp, lẽ nào không thể bỏ ân oán cá nhân sang một bên trước được sao?” Vẻ mặt Hạ Hậu tam thúc trắng xanh đan xen, thật lâu sau mới cắn răng nói: “Lúc trước chúng ta xác thực có lỗi, nhưng chúng ta cũng chỉ vì muốn lấy lại công đạo thay cho đại tiểu thư Nhiếp gia mà thôi, cũng không phải cố ý tới tìm ngươi gây phiền toái, nghe Thấm Nhi nói ngươi lúc đó tính tình cổ quái, hơn nữa lại thay đổi cực lớn, nên mới phỏng đoán chắc hẳn là yêu quái phụ thể, hoặc là yêu nghiệt g.i.ế.c đại tiểu thư Nhiếp gia mà thôi, chúng ta cũng không có ác ý, tất cả đều là vì nghĩ cho Nhiếp gia cả thôi.”
Hắn vừa dứt lời, Bách Hợp không chỉ không lộ ra sắc mặt cảm động giống như vị Hạ Hậu tam thúc này nghĩ, trái lại chợt cười lạnh: “Hay cho một cái không có ác ý. Vừa tới không hỏi phải trái đúng sai liền muốn lấy mạng ta, vậy mà gọi không có ác ý? Càng huống chi sở dĩ tính cách ta cổ quái, hơn nữa tính tình đại biến, các hạ sao không hỏi Hạ Hậu cô nương nguyên cớ vì sao?”
Hạ Hậu Thấm Nhi nghe thấy tên mình, mờ mịt không rõ ngẩng đầu lên, trên mặt nàng ta bây giờ vẫn chưa hoàn toàn rút đi vẻ hồn nhiên, trong đôi mắt to tròn hiện lên vài phần mê mang, theo bản năng liền nói:
“Là vì ta đưa ngươi ra khỏi Nhiếp gia sao? Nhưng ta cũng chỉ vì tốt cho ngươi, muốn đưa ngươi ra ngoài giải sầu thôi mà, cấm kị trước 16 tuổi ngươi không thể ra khỏi cửa thực sự quá khôi hài, nếu như ngươi thật sự không sống qua tuổi 16, vậy ngươi trốn ở trong nhà cũng chẳng có tác dụng gì, nếu như đã định phải chết, sao lại không tiêu sái một lần? Mà nếu như ngươi còn có thể sống qua tuổi 16, dù cho ngươi có ra khỏi cửa cũng không thể xảy ra chuyện, chứng tỏ cái gọi là cấm kỵ kia chính là giả, ngươi nhìn xem, ngươi hiện tại không phải đang sống tốt đấy sao? Hơn nữa còn sống qua tuổi 16, ta hồi đó cũng không có làm gì sai, vì sao ngươi lại luôn nhớ kỹ chuyện lúc đó chứ?” Hạ Hậu Thấm Nhi cảm thấy vô cùng oan ức, cũng cảm thấy có chút thương tâm, lúc này lệ trong hốc mắt dâng lên, nhìn dáng vẻ nàng ta như vậy, Tiêu Diễm mới nãy bị thương liền đưa tay kéo nàng ta ôm vào lòng, cũng lau m.á.u trên miệng, vẻ mặt bực mình trừng Bách Hợp.
Ban đầu nghe Hạ Hậu Thấm Nhi nói vậy có chút đạo lý, nhưng tỉ mỉ ngẫm nghĩ lại khiến người ta tức đến mức nói không lên lời, sở dĩ hiện tại Bách Hợp vẫn còn sống, hoàn toàn đó là vì liên quan đến Lý Duyên Tỷ, Nhiếp Bách Hợp trong cốt truyện cũng không có may mắn giống cô như vậy, cuối cùng không thể tránh khỏi số kiếp tuổi 16, chiếu theo như nàng ta nói Nhiếp Bách Hợp cùng nàng ta xuất môn đánh mất ngọc bài bảo mệnh mà c.h.ế.t là do nàng ấy đáng đời, chứng minh trong số mệnh của Nhiếp Bách Hợp có một kiếp nạn, vốn dĩ trời sinh đoản mệnh, không liên quan đến nàng ta.