Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 363: Cung đấu : Quý phi bia đỡ đạn (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:13:57
Lượt xem: 4
Trước khi Dương Ngọc Như tiến cung thì Tô thị này chính là đối tượng Quách Bách Hợp oán hận. Tô thị vốn là con gái của Lễ bộ Thượng thư, lớn hơn Quách Bách Hợp hai tuổi. Trước kia cô ta từng tiến cung, đã gặp mặt Thái tử Sở Vân Dương một lần. Lúc trước Sở Vân Dương đối với vị tiểu mỹ nhân này để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng, chẳng qua khi đó Tô thị đã có hôn ước với người khác. Sở Vân Dương lại có Thái Tử Phi, lúc ấy tuy thấy kinh ngạc, nhưng cũng không có chính thức để ở trong lòng. Ai ngờ Tô thị không có phúc, chưa gả về nhà chồng thì vị hôn phu đã mất trước lúc đại hôn. Hôn ước tự nhiên được giải trừ, vì vậy tuổi của Tô thị lại bị chậm trễ.
Về sau Sở Vân Dương kế vị, nhớ tới nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư nên truyền chỉ nhập cung, vào cung muộn hơn Quách Bách Hợp hai năm, lúc nàng ta nhập cung thì đã hai mươi tuổi sớm qua tuổi liễu tiêu mai chi rồi, nhưng không biết có phải vì khó có được nên Sở Vân Dương càng sủng ái cô ta hơn. Trong thời gian ngắn ngủi tăng phần vị đến Đức phi, chỉ thấp hơn Quách Bách Hợp một phẩm giai mà thôi.
“Giờ tiện nhân Tô thị kia đang mang thai, chẳng lẽ Hoàng Thượng muốn đưa ả ta lên ngôi hoàng hậu sao?” Bách Hợp nghĩ đến đây, miệng không tự chủ được mà mắng lên. Thời điểm Sở Vân Dương chưa lên ngôi Hoàng đế, Thái Tử Phi đã mất vì khó sinh, về sau đăng cơ cũng không lập hoàng hậu. Hiện nay phần lớn nữ nhân trong hậu cung đều nhằm vào vị trí đó, Quách Bách Hợp cũng không ngoại lệ. Lúc này nghe Bách Hợp nói thế, mọi người giật nảy mình, dù trong lòng thật sự nghĩ như vậy nhưng không nên nói ra, lỡ tai vách mạch rừng, bị người khác nghe được chẳng phải tự rước họa vào thân sao.
“Nương nương bớt giận, nếu người thấy không vừa lòng, người muốn gì cứ giao cho Phương nhi đi làm là được.” Phật Ngọc quỳ trên mặt đất dịch vài bước vừa cầm cái chùy mỹ nhân matxa chân Bách Hợp vừa nghĩ kế: “Không phải lúc trước Phu nhân đưa cho nương nương một Quan Âm như vào cung sao? Ngâm hương liệu vào đưa cho Đức Phi, ả ta cũng không dám không tiếp.”
Phương pháp thô bạo đơn giản như vậy, Bách Hợp không kịp lắc đầu, trong lòng nàng có ý niệm tán thành chủ ý này
Tình tiết này xác thực là trải qua rồi, nhưng cơ thể Đức Phi Tô thị vốn suy nhược lại nhiều bệnh, cho dù Tô gia điều dưỡng cô ta nhiều năm nhưng bệnh căn không dứt, nên cái thai này khó mà giữ được, Quách Bách Hợp cuối cùng ra tay, cũng chỉ để cho cái thai của cô ta mất trước thời gian mà thôi. Cuối cùng lại làm cho Sở Vân Dương giận dữ, mắng Quách Bách Hợp xối xả, còn cho nàng ấy một cái tát vào mặt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-363-cung-dau-quy-phi-bia-do-dan-2.html.]
Lần này mặc kệ trong lòng có nghĩ như thế nào, thấy chủ ý của Phật Ngọc có thể thực hiện, Bách Hợp liền im lặng, không lên tiếng.
“Nhưng trong suy nghĩ của Hoàng Thượng, trước sau vẫn xem trọng nương nương.” Nhìn Bách Hợp không nói lời nào, bọn Phất Phong cho rằng Bách Hợp đang khó chịu, xúm lại an ủi nàng vài câu. Trước khi Dương Ngọc Như chưa tiến cung, nói trắng ra chỉ có Quách Bách Hợp được sủng ái nhất. Thế nhưng Sở Vân Dương tuy ở tại Tử Thần điện của Quách Bách Hợp, nhưng không phải lần nào cũng lâm hạnh nàng ấy,phần lớn thời gian đều dùng để nghỉ ngơi. Người ngoài nhìn thấy Quý Phi Quách Bách Hợp này nở mày nở mặt, nhưng cũng có khi Sở Vân Dương sủng hạnh nàng cùng với mấy phi tần cấp thấp, những tình tiết này tái hiện lại trong đầu Bách Hợp thì tâm tình nguyên chủ không cam lòng ghen tức liền từng đợt xông lên.
Bách Hợp không lên tiếng, trước sau Tô thị vẫn là điều tối kỵ sâu thẳm trong lòng nàng ấy. Lần này Tô thị và Dương Ngọc Như liên tiếp khiến cho Quách Bách Hợp khó chịu, ngột ngạt. Tuy nguyên chủ không phải hận Tô thị nhất, nhưng cũng không muốn thấy cô ta sống tốt. Mặc dù Quách Bách Hợp hi vọng Dương Ngọc Như cuối cùng vì thất sủng mà chết, nhưng cũng không mong Tô thị rơi vào một kết cục giống nhau. Bách Hợp đã tiến vào nhiệm vụ này, đương nhiên là muốn cho nguyên chủ cảm thấy thoả mãn mới thôi.
” Không cần đưa Tử Quan Âm, nhìn cô ta phúc mỏng thì cũng không thể bảo trụ được cái thai đâu.” Bách Hợp suy nghĩ một chút, mỉm cười ngồi ngay ngắn một bên, bọn cung nữ cầm cây trâm khảm ngọc trai giúp nàng cài lên. Bách Hợp lúc này mới bước xuống đi hai bước: “Qua nửa năm nữa chính là thời gian tuyển tú nữ, bây giờ trong cung vô chủ, Bổn cung cũng nên vì hoàng thượng nạp thêm một hai phi tần, cho người mang một vài bức họa xinh đẹp đến đây, mời hai vị Đức – Hiền phi tới chỗ Bổn cung để cùng nhau xem xét thật kĩ.”
Lúc Quách Bách Hợp còn được sủng ái, Sở Vân Dương từng tặng nàng một cái huân hương, mùi hương thanh khiết độc đáo, nghe nói là cống phẩm của tiểu quốc bên cạnh, mỗi năm chỉ có một ít, người bên ngoài đều không có. Duy nhất chỉ một mình Bách Hợp, mỗi khi đưa tới Sở Vân Dương đều đưa toàn bộ vào tẩm cung của Quách Bách Hợp, đây cũng là một trong bằng chứng Quách Bách Hợp được sủng ái nhất trong hậu cung. Về sau Dương Ngọc Như chính miệng nói cho Quách Bách Hợp, mùi huân hương này chính là xạ hương, dùng hoa hồng làm nguyên liệu chế thành. Nàng sở dĩ tiến cung nhiều năm mà không thể hoài thai, là do mùi hương này.
Sở Vân Dương chưa có con nối dõi. Chính thất của hắn lúc trước do khó sinh mà mất, những năm gần đây hậu cung chỉ có hai công chúa, trước giờ vẫn chưa có hoàng tử được sinh ra. Quách Bách Hợp chưa từng nghĩ qua Sở Vân Dương dưới tình huống như thế không muốn mình vì hắn sinh con nối dõi. Hơn nữa Quách Bách Hợp lại quá yêu hắn, càng không ngờ tới hắn sẽ ra tay với mình như vậy. Chính vì không hề phòng bị, nên cuối cùng làm hỏng thân thể của bản thân, không bao giờ sinh được con.