Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 349: Tìm kiếm cuộc đời tiếc nuối 7
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:07:40
Lượt xem: 3
” Bóng người vừa rồi, thật giống Nhị tiểu thư.” Xuân Hiểu nhanh mồm nhanh miệng nói, tất cả mọi người hơi im lặng, tuy rằng bóng người kia mặc trang phục vải thô màu lam, nhưng không nói tới dáng người hay chiều cao đều hơi giống Bách Hợp, Chu ma ma nghĩ tới tình cảnh Hạ thị phái người tìm hiểu hành tung của người kia, đầu cúi thấp xuống.
Bản thân nhận được đáp án khẳng định, đương nhiên Bách Hợp không có ý ở lại nữa, nàng trở lại sương phòng thì lúc này mặt Hạ thị tối tắm rõ ràng là vì không tìm được tung tích của Tô Bách Dung nên trong lòng cảm thấy lo lắng, khi thấy Bách Hợp trở về, hiển nhiên Hạ thị vô cùng hài lòng.
“Con của ta, sao con ngoan như vậy, sớm như vậy đã trở về?” Bách Hợp chỉ cười, không nói gì, Hạ thị cũng không muốn con gái nghĩ nhiều, đưa tay sờ sờ cổ tay nàng, sau khi ngồi một lúc, đợi người phái đi lần lượt trở về, Hạ thị không muốn lại tiếp tục chờ đợi, bèn đứng thẳng dậy gọi người đi vào thỉnh an công chúa Văn An phủ Trấn Quốc Công, nhưng cuối cùng bị người bên cạnh công chúa Văn An cự tuyệt, Hạ thị cũng không tức giận, lúc này mang theo Bách Hợp trở về Tô gia.
Về đến nhà, đầu tiên Hạ thị cho người đến mời Tô Bách Dung ra, lúc này Tô Bách Dung đang ở chùa Phổ Linh, không ở trong phủ làm sao mời ra được, lúc này thiếp thân đại nha hoàn trong phòng nàng đang nằm trên giường giả vờ ngủ vô cùng thành thục, lúc bị Hạ thị phái người lôi ra ngoài, nha hoàn này bị dọa khiếp sợ, Hạ thị cho người đem nha đầu này nghiêm trị một trận, cuối cùng nghe nha đầu này nhận tội, trong thời gian mấy năm gần đây, trên danh nghĩa Tô Bách Dung bị cấm túc nhưng trên thực tế mỗi tháng cứ cách 3 đến 5 ngày lại đi ra ngoài, vì người trong phủ cũng vô cùng lơ là nàng ta, bởi vậy cũng không có người chú ý tới điểm này, Hạ thị biết chuyện này thì suýt nữa không có tức điên.
Tiểu thư khuê các chưa xuất giá cũng dám làm ra việc không phù hợp như thế. Bà cho người phong tỏa Tô gia chặt chẽ. Lại sợ Bách Hợp nhìn thấy việc không sạch sẽ này, vì vậy cho người đưa Bách Hợp trở về phòng. Ngày thứ hai Bách Hợp mới biết sau khi trở về, Tô Bách Dung bị Hạ thị gọi vào nhà chính, lúc đi ra, mọi người nhìn thấy Đại tiểu thư Tô gia mặc nam trang, tóc tai rối bời, mặt bị Hạ thị đánh cho sưng đỏ.
“Sáng sớm hôm nay, thiếu phu nhân cho người bán Xuân Mai bên người Đại tiểu thư.” Xuân Hiểu đang giúp Bách Hợp chải đầu, trong lòng vẫn còn sợ hãi việc Xuân Mai bị đem bán. Sau này, có thể tưởng tưởng được kết quả vô cùng thê lương, nói tới đây, hạ nhân trong phòng Bách Hợp đều kinh hoàng và bất an.
Đi tới chỗ Hạ thị thỉnh an, tiến vào trong sân, dưới hiên Tô Bách Dung đang quỳ ở nơi đó, đầu lông mày trên trán đã đọng lại sương trắng, môi có chút trắng, sắc mặt trắng bệch lộ ra đôi mắt đen, trông dáng vẻ như một đêm không ngủ, hạ nhân trong phòng lại có vẻ không thấy kinh ngạc. Bách Hợp ngẩn người, Tô Bách Dung thấy nàng, vốn đang thẫn thờ thì vẻ mặt lại biến đổi. Đột nhiên khóe miệng cong cong, nụ cười lộ ra mấy phần cay đắng và phức tạp, trong mắt đều là giãy giụa: “Tô Bách Hợp, Tô Bách Hợp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-349-tim-kiem-cuoc-doi-tiec-nuoi-7.html.]
Nàng ta như đang lầm bầm lầu bầu, vừa giống như đang xác định cái gì, lúc lâu sau nàng ta cúi đầu đi, không nói lời nào.
Bởi vì trong lòng Bách Hợp có hoài nghi nên lúc này nhìn nàng ta đặc biệt cẩn thận, nhưng Tô Bách Dung đã từng hại nàng, ngoài dự đoán là nàng ta không có chút nào muốn làm hại nàng, Bách Hợp trải qua nhiều nhiệm vụ như vậy, cảm giác vô cùng nhạy bén, nhưng mà trên người nàng ta không cảm thấy chút ác ý nào, tình huống như thế, từ trước tới nay Bách Hợp làm nhiệm vụ chưa bao giờ gặp, hôm nay biết rõ nàng ta có vấn đề, mà nàng ta lại không giống như oán hận mình, quả thực đối với việc này Bách Hợp có chút không biết làm sao.
Nếu muốn làm lộ ra sơ hở, trước tiên phải khiến cho nàng ta điên cuồng, phải biết nàng ta để ý nhất cái gì, mới có thể hốt thuốc đúng bệnh, có thể Tô Bách Dung không hại nàng, cũng không hận nàng, dường như cũng không có ý đẩy nàng vào chỗ chết, nhìn ánh mắt nàng hết sức phức tạp, hàm chứa vài phần khiến người ta không nhìn rõ, khiến Bách Hợp cảm thấy sởn cả tóc gáy.
Từ chỗ Hạ thị biết được Tô Bách Dung quả nhiên đi chùa, mấy năm qua, thỉnh thoảng nàng ta trốn khỏi Tô phủ, thường xuyên đi tới chùa Phổ Linh, buổi sáng hôm nay Tô Bách Dung đi tới chỗ Hạ thị thỉnh an, trong cơn nóng giận, Hạ thị bắt nàng ta quỳ ngoài cửa.
Mấy ngày liên tục, Tô Bách Dung đều đi tới viện của Hạ thị, nhưng Hạ thị không gặp nàng, mỗi ngày Tô Bách Dung đều quỳ đến lúc giữa trưa rồi mới nghe theo nha hoàn đỡ nàng rời đi, có lẽ hai ngày nay vì sự việc của Tô Bách Dung, Hạ thị đành tạm lùi hôn sự của Bách Hợp lại một thời gian, buổi trưa dùng bữa ở chỗ Hạ thị xong, lúc rời đi Bách Hợp để quên đồ ở chỗ Hạ thị, hai nha đầu của nàng quay lại lấy, Chu ma ma tuổi tác cao cầm cái ấm lô đi phía sau Bách Hợp khoảng bảy, tám bước không gần, lúc đi qua một rừng đào, đằng trước là chỗ rẽ ra hồ nước, một giọng nói nhẹ nhàng giống như đang nói:
“Cảm phiền ngươi quan tâm, đã tốt hơn nhiều rồi,…” Nàng còn chưa dứt lời, dường như nghe được tiếng bước chân phía sau, giọng nói đột nhiên ngừng lại, một bóng người bay qua, nhìn dáng người dường như là người đàn ông, lúc này Tô Bách Dung ngồi ở bàn đá sau cây hoa đào vừa mới thả váy xuống, sắc đỏ trên mặt vẫn chưa hết, nhìn thấy Bách Hợp thì vẻ mặt ngẩn ra, mím mím môi: “Ta có lời muốn nói riêng với ngươi.”
Ở phía sau, Chu ma ma nghe nói thế, cúi đầu lui xuống, sắc mặt Bách Hợp lạnh xuống, Tô Bách Dung đứng dậy, trong tay nắm một bình sứ: ” Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta không có ý muốn hại ngươi, trái lại, ta sẽ che chở cho ngươi, giúp ngươi chọn được lang quân như ý, chỉ cần ngươi nghe theo sắp xếp của ta…”