Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 321: Thiếu nữ cho cương thi ăn (hết)
Cập nhật lúc: 2024-11-06 11:39:53
Lượt xem: 4
“Sư huynh!” Lão đạo sĩ có thực lực mạnh nhất trong đám đã mất, trong lòng Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nàng và cương thi cùng phối hợp, cho dù không đạnh lại mấy người này, nhưng muốn chạy hẳn là không khó.
“Tên nghiệp chướng này quá hung hãn, lại thông nhân tính hết sức giảo hoạt, cần phải nghĩ biện pháp trị nó.” Một lão đạo sĩ không nhịn được lo lắng nói, “Phi thi cũng không sợ ánh sáng, nếu để nó chạy, sau này muốn tìm nó sẽ rất khó khăn.”
“Bắt nó uống máu! Nó chưa từng hút m.á.u người, lúc này lý trí còn đó, một khi nó uống máu người rồi, lý trí sẽ rối loạn, liền dễ dàng chế phục như súc vật vậy.” Lúc này sư phụ Kiều Bách Hợp đang trốn sau lưng một đám đạo sĩ, vẻ mặt chật vật, đề nghị này của hắn ta vừa ra khỏi miệng, một đám đạo sĩ không nói hai lời bắt đầu tập trung lại, Bách Hợp nghe được cũng thấy không ổn, trong lòng oán hận không thể đ.â.m sư phụ của Kiều Bách Hợp hai đao cho chết. Tên cương thi này sống chung với nàng xác thực là chưa từng uống m.á.u người, nàng vỗ vỗ lưng cương thi, một tay giúp nó gỡ mấy lá bùa trên người, trận hỗn chiến vừa rồi nó g.i.ế.c mấy người, nhưng trên người vẫn có rất nhiều vết thương chằng chịt, có chút da tróc thịt bong, phát ra mùi khó ngửi.
“Không được uống máu người.” Nàng dặn dò một câu, cương thi không nhịn được ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng: “Ô ô…”
Chính vào lúc này, một chậu m.á.u lớn giội thẳng xuống, chóp mũi của Bách Hợp chỉ ngửi được mùi m.á.u tanh liền có vài giọt chui thẳng vào trong miệng mình, còn mang theo vài phần ấm áp, khiến nàng buồn nôn đến suýt nữa nôn ra, chắc đám đạo sĩ kia đã nghe lời của sư phụ Kiều Bách Hợp, đi thu thập máu người.
Đầu kia cương thi vốn đang ngửa mặt lên trời thét dài, lúc này Bách Hợp đã có thể uống phải một chút máu người, thì tất nhiên nó cũng đã nếm được rồi. Cho dù chỉ có vài giọt nhỏ, nhưng màu mắt của nó đã bắt đầu nhanh chóng biến thành đỏ. Cương thi khát m.á.u vốn chính là thiên tính, trước kia chỉ là chưa từng nếm thử mùi vị của máu, không biết nên không uống, lúc này một khi nếm được rồi, nó lập tức trở nên cuồng bạo, cũng mặc kệ Bách Hợp còn đang nằm trên lưng mình, trong chớp mắt cuồng tính đại phát, nhào tới tên đạo sĩ gần mình nhất, răng nanh thò ra, há mồm liền cắn vào cổ một người.
Bách Hợp bị lắc đến đầu óc quay cuồng, trong lòng cười khổ, cho nên nói đã không có chuyện gì thì ngàn vạn đừng tùy tiện gây ồn ào, cái miệng này vừa vặn chờ người ta đổ m.á.u vào mà.
“Thành.” Có người kinh hỉ hoan hô một tiếng, lúc Bách Hợp bị tên cương thi này lắc đến suýt nôn ra, chỉ cảm thấy m.á.u của tên đạo sĩ bị cắn nát cổ kia đổ đầy người mình, t.h.i t.h.ể rất nhanh ngã xuống đất.
Một đám đạo sĩ bắt đầu niệm. Tên cương thi vừa nãy còn không có phản ứng với những âm thanh này giờ đây đã bắt đầu cảm thấy bất an, trên trời ẩn ẩn xuất hiện tiếng sấm, bởi vì trước kia cương thi là dùng tinh hoa của Nhật Nguyệt để tu luyện, cũng chưa từng chạm vào m.á.u người, cho nên dù nó không nên thuộc về chúng sinh Tam giới, thì nó vẫn sống bình an, nhưng lúc này bị một đám đạo sĩ hãm hại, nó lại dính vào máu người, mở sát giới, muốn đối phó với nó liền không khó khăn như lúc nãy nữa.
Cái này giống như muốn g.i.ế.c một người xấu không khó, dù sao muốn g.i.ế.c người xấu có trăm ngàn kiểu mượn cớ. Nhưng muốn g.i.ế.c một người tốt, ngươi lại cần biến hắn ta biến thành người xấu rồi mới đối phó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-321-thieu-nu-cho-cuong-thi-an-het.html.]
Cái gọi là danh môn chính phái, cũng chỉ là như thế, luôn mồm hô hào trừ ma vệ đạo, kỳ thực chỉ là tham niệm quấy phá mà thôi, dù sao nếu có thể luyện hóa một cỗ phi thi làm thủ hộ môn phái, thì tất nhiên ích lợi vô cùng.
Một ngọn lửa giận vô danh bùng lên trong lòng Bách Hợp, đầu bên kia cương thi đã như một con dã thú bị chọc giận, gặp người liền cắn, Bách Hợp dùng một tay nắm chặt lấy cổ của nó, lúc thấy nó nhào tới lão đạo sĩ, không đợi lão đạo sĩ chống cự, Bách Hợp liền dùng pháp thuật bao vây nó, thẳng đến khi cương thi cắn sâu vào cổ lão đạo sĩ, lão đạo sĩ mới mở to mắt, vẻ mặt không cam lòng ngã xuống.
Trong khi rừng vừa nãy còn tiếng người ồn ào, lúc này rất nhanh thây chất khắp nơi, mấy đạo sĩ còn lại giờ cũng chỉ đang vất vả chống đỡ, cương thi lảo đảo, ranh nanh bên khóe miệng nhỏ ra huyết, hai mắt đỏ sậm muốn đi đến chỗ mấy người này.
“Nghiệp chướng, ngươi g.i.ế.c nhiều người như vậy, bổn tọa liền luyện hóa ngươi thành thủ thi nhân, ngàn vạn năm trấn thủ núi Bàn Long.” Vốn là bảy tám lão đạo sĩ, lúc này chỉ còn hai người, còn là bộ dạng chật vật, nhưng lúc họ nhìn thấy con cương thi rõ ràng không còn hung hãn bằng lúc trước nữa, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm, lại bắt đầu kết thủ ấn một lần nữa.
“Kiều Bách Hợp, con còn không mau qua đây, con cương thi đó đã mất đi nhân tính, con muốn c.h.ế.t trong tay nó sao?” Sư phụ Kiều Bách Hợp hô to, vừa nãy có nhiều người c.h.ế.t như vậy, nhưng hắn ta tránh được kịp lúc, bởi vậy lúc này ngược lại còn sống, chỉ là khi nhìn thấy Bách Hợp còn đang đứng cạnh cương thi, trong mắt hắn ta hiện lên vài phần lo lắng.
“Các ngươi hẳn đã tính toán trước rồi, cái gì hàng yêu trừ ma, hẳn là chỉ vì để dễ dàng luyện hóa nó mới đúng đi?” Lúc này Bách Hợp đã bình tĩnh lại, gãi gãi tóc cương thi, nàng sống cung với tên cương thi này mấy năm, dạy nó bi bô học nói, dạy nó biết chữ hiểu tính người, thật không ngờ mầm non thật vất vả lớn nhanh, lúc sắp nở hoa kết quả, lại cứ bị người ta phá hỏng như thế.
Loại cảm giác này làm cho Bách Hợp cũng trở nên điên cuồng, hận không thể g.i.ế.c hết toàn bộ đám người trước mặt này.
Không ai để ý nàng, chỉ còn tiếng niệm chú ngữ vất vả của hai lão đạo sĩ, ánh sáng trong mắt cương thi càng ngày càng mờ nhạt, thậm chí trên gương mặt vốn đã như bạch ngọc của nó đã trở nên tràn đầy hắc khí một lần nữa, trong mắt hiện lên thần sắc giãy dụa, trong miệng phát ra tiếng ‘Ô Ô’.
“Không sợ, không sợ, Dung Ly không sợ.” Bách Hợp vươn tay vuốt đầu nó, không biết có phải bởi vì lúc trước Dung Ly đã chăm sóc nàng, tặng cho nàng ‘Tình yêu của Thi Vương’ hay không, mà tên cương thi cũng bị nàng đặt tên là Dung Ly này cũng không kháng cự nàng, cho dù đang ở dưới tình huống lý trí của nó đã biến mất phân nửa.
Nghĩ đến Dung Ly, trong lòng Bách Hợp càng không khỏi chua xót. Lúc nàng làm Đào Bách Hợp, không thể làm gì cho Dung Ly, thậm chí cuối cùng còn c.h.ế.t ở trước mặt nó, nó đã dạy cho mình rất nhiều thứ, thậm chí nó đã làm bạn với mình nhiều năm, hôm nay đến lượt một Dung Ly khác, Bách Hợp cũng muốn làm chút chuyện cho nó, ít nhất không muốn nhìn thấy nó bị con người luyện thành một cái xác biết đi, đời đời kiếp kiếp phục vụ đám đạo sĩ này như cái tên cương thi.