Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 287.1
Cập nhật lúc: 2024-10-31 08:03:32
Lượt xem: 7
“Không liên quan gì, chỉ là đột nhiên muốn tìm người nói ra mà thôi.” Vẻ mặt Hách Liên Tú vô tội, trên mặt hắn ta lúc này cũng không còn tìm được sự thất lạc và ưu sầu lúc nãy nữa, mà ngược lại là mang theo một loại tùy hứng, Bách Hợp ngẩn người, hận đến muốn cắn răng, khóe miệng Hách Liên Tú lại không nhịn được cong lên: “Nhưng nếu Hoàng hậu nương nương nguyện ý dùng thứ gì khác để trao đổi với ta, cũng không phải không thể được, ngươi cũng biết, ta chính là một người trọng tình nghĩa.” Ánh mắt mang đầy hàm ý của hắn ta tuần tra từ n.g.ự.c xuống dưới bụng rồi đến giữa hai chân của Bách Hợp một lượt, thẳng đến khi thấy sắc mặt Bách Hợp xanh trắng giao thoa, mới cười cười rút tay ra khỏi nước: “Giang sơn Đại Sở, ta muốn, đây là họ Hoa thiếu nợ ta, nhưng lại không phải thứ ta muốn, mà chỉ bởi vì đây là thứ ta nên có được mà thôi, nương nương cũng không thể lấy cái này để trao đổi với ta, nếu muốn mạng sống, còn phải nghĩ cách khác.” Hắn ta nói xong, trong ánh mắt đang mở to của Bách Hợp, liền xông lại ôm lấy Bách Hợp, vươn ta vỗ vỗ lên lưng nàng, sau đó mới nhảy ra ngoài qua cửa sổ đang mở trong phòng tắm, lúc đi còn săn sóc đóng cửa sổ lại nữa.
Nhưng chỉ vì một câu trong lúc vô tình của hắn ta thôi, lại làm cho Bách Hợp phập phồng lo sợ, mơ thấy loạn thất bát tao cả đêm.
Ngày kế, tin tức Hoa Nguyên Ân phát giận với nhiều đại thần phạm lỗi trên triều đình, ngay cả trong hậu cung cũng đều truyền khắp.
“Nương nương, mọi người trong cung đều đến thỉnh an nương nương.” Đại cung nhân vừa hầu hạ Bách Hợp rời giường, vừa nhỏ giọng nói vào bên tai nàng: “Ngoại trừ Đức phi không tới, thì hầu như toàn bộ đều tới đông đủ.”
Bởi vì trong hậu cung Phương Bách Hợp không được sủng, cho nên nếu không phải mùng một, mười lăm, hay ngày lễ ngày tết, thì trong ngày thường cung Hoàng hậu này vô cùng vắng vẻ, căn bản không có ai tới thỉnh an. Hôm nay không phải mùng một, cũng không phải mười lăm, lại càng không ngày lễ tết nào, vậy mà đám người này lại tới đông đủ, có thể thấy nhất định là có chuyện gì đã xảy ra.
Đức phi không đến, hôm đó sau khi nàng ta nhìn thấy Hoa Tri Ý, liền phun ra một ngụm máu, cả người đều suýt nữa không còn mạng, trong thời gian này vẫn luôn phải dựa vào vào nhân sâm linh chi để giữ lại một hơi, hơn nữa gần đây chính Bách Hợp cũng bận rộn nên chỉ phái người đi an ủi nàng ta vài câu, nghe báo lại là tình huống của nàng ta cực kỳ tệ, nhưng cũng không hỏi kỹ.
Lúc này một đáng phi tần đang ngồi trong cung, bảy mồm tám lưỡi thảo luận ồn ào chuyện đã xảy ra hôm nay, gần đây Hoàng đế đều luôn qua đêm trong cung của người được xưng là Hoàng quý phi kia, giờ người nào mà không biết vị Hoàng quý phi kia là ai chứ, cha con lσạи ɭυâи khiến cho trong lòng mọi người cảm thấy vô liêm sỉ, dẫn đến rất nhiều tâm tư mà trước kia mọi người không dám sinh ra lúc này đều sinh ra toàn bộ, không chỉ tiền triều loạn thành một bầy, mà ngay cả trong hậu cung cũng loạn thành một đoàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-287-1.html.]
Hoa Nguyên Ân gây ầm ĩ khiến lòng người trong cung hoảng sợ, ở sau lưng tất cả lời khó nghe gì mọi người cũng đều nói, chỉ là vẫn duy trì thái bình ở mặt ngoài, không ai dám chọc thủng lớp cửa sổ đó mà thôi.
“Nương nương có biết không, sáng nay, Hoàng thượng tìm cớ quát mắng Hách Liên tướng quân một trận.” Thời tiết của Đại Sở này đang sắp thay đổi, tất cả mọi người đều cảm giác được, dù là một đám nữ nhân tuy ngày thường mặc kệ chuyện triều đình, nhưng đến lúc cần phải luận âm mưu quỷ kế và sự nhạy cảm, thì cũng không thấy thua người ở bên ngoài, chỉ từ một việc nhỏ này mà các nàng đã liền lấy ra được rất nhiều tin tức, lúc này thay vì nói là các nàng đến thỉnh an Bách Hợp, thì chẳng bằng nên nói là các nàng đến tìm Bách Hợp thương nghị, chuẩn bị hợp tác.
Bách Hợp lắc đầu, nàng còn thật không biết chuyện này, ngày hôm qua bị Hách Liên Tú làm hoảng sợ, cả đêm đều không thể ngủ ngon, lúc này vừa dậy lại không kịp trang điểm, nên sắc mặt Bách Hợp trông hơi tái, ẩn ẩn hiện ra vài phần sắc thái ốm yếu.
“Gần đây Hoàng thượng thay đổi thật lớn, lại sủng hạnh tiểu yêu tinh kia, ngay cả Đức phi cũng đều bị tức giận đến không nhẹ, nếu cứ thế mãi, trong cung này làm gì còn chỗ yên ổn cho các tỷ muội sống đây?” Trang phi sinh ra Nhị hoàng tử lo lắng thốt ra lời này. Trên mặt của tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng hiện lên vài phần hung ác, sau khi Hoa Tri Ý được sủng ái liền độc chiếm thịnh sủng, ngay cả mẹ ruột của mình cũng bị tức giận đến hộc máu, nếu cứ để nàng ta được sủng như vậy, những người khác còn có quả ngon để ăn sao? Hơn nữa Hoàng đế rõ ràng không phải loại người lương thiện, từ việc hắn ta vì một tiếng hô của Hoa Tri Ý liền không phần tốt xấu đánh Bách Hợp vào hôm đó là có thể nhìn ra được, người này tâm ngoan thủ lạt vì Hoa Tri Ý mà không cho vợ cả thể diện, vậy nữ nhân còn lại trong lòng hắn ta còn không phải muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ?
“Ai, Trang phi muội muội cũng đừng nhắc đến chuyện này nữa, nếu để Hoàng thượng nghe thấy, còn không phải là tội lớn mất đầu sao?” Bách Hợp giả bộ sợ hãi, vội vàng ngăn lại lời than thở của Trang phi. Lời này vừa thốt ra, Trang phi lập tức trầm mặc.
“Mặc dù cha của thần thϊếp và Phương thừa tướng vốn có chút mâu thuẫn, nhưng tóm lại đều là quan đồng liêu, vẫn muốn nhận lỗi với Phương đại nhân, nhưng cũng sợ cơn giận của Phương lão đại nhân không tiêu, cũng cầu nương nương hoà giải giúp cho.” Lời nói của Trang phi chuyển hướng, liền nhắc đến một chuyện khác, nàng ta và Bách Hợp cùng nhìn thoáng qua lẫn nhau, hai người đều lộ ra nụ cười ngầm hiểu lẫn nhau, trong lòng cũng hiểu rõ lời này của Trang phi có ý gì.
Xem như Bách Hợp vốn có ý định như vậy, nhưng cũng sẽ không đáp ứng Trang phi vào lúc này. Trước tiên không nói đến chính Trang phi cũng có con trai, mà lời đề nghị này chắc chắn không có khả năng thật sự vĩ đại như nàng ta đã nói, càng quan trọng hơn là, Bách Hợp biết rõ Hoa trong tay Nguyên Ân có một đội ngũ ám vệ có võ công cao cường, lạc đà gầy đằng nào cũng lớn hơn ngựa, cho dù Hoa Nguyên Ân đã mất đi lòng dân, nhưng cũng không có khả năng liền bị rơi đài trong phút chốc được, hắn ta chấp chính hai mươi năm, vẫn có uy lực còn sót lại, Hoa Nguyên Ân cuối cùng nhất định sẽ rơi đài, nhưng tuyệt không có khả năng vào lúc này, lúc này nhảy ra, chỉ là làm chim đầu đàn mà thôi, Bách Hợp không thể nào làm ra loại chuyện ngu xuẩn này, nhất là lúc này rõ ràng Hoa Nguyên Ân đã ra tay, Bách Hợp lại càng muốn ẩn nấp thật kỹ ở một nơi bí mật gần đó chậm rãi mưu đồ hơn.