Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 284: Mấy đời theo đuổi người (3)
Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:35:41
Lượt xem: 8
“Thần càn rỡ thô lỗ, ở trước mặt Hoàng hậu nương nương thất nghi, kính xin nương nương thứ tội.” Hách Liên Tú nào nhẫn tâm ngồi nhìn bộ dáng xấu hổ này của Hoa Tri Ý, vội vàng xin Bách Hợp tha thứ, sau khi nhận được lời tha thứ rất thoải mái của Bách Hợp, lúc này mới dẫn Hoa Tri Ý ra khỏi cung điện của Bách Hợp.
“Hoàng hậu nương nương trông thật dễ nói chuyện, cũng không biết là thật hay giả nữa, nhưng Mạnh má má nói cho ta biết, trong cung này mỗi người đều diễn kịch, Tú lang, chàng nói ta có nên tin tưởng không?” Hai người kia đều đã đi xa, giọng nói thiên chân lại mang theo vài phần ngây thơ của Hoa Tri Ý vang lên, sắc mặt đại cung nữ bên người Bách Hợp lập tức liền trở nên đen kịt, không nhịn được nói: “Thập Lục công chúa này cũng thật là, trong hoàng cung cái gì nên nói, cái gì không nên nói, nàng ta không biết sao?”
Bách Hợp không nói gì, chỉ cúi đầu nhẹ nhàng nhìn hộ giáp của mình, nở nụ cười.
Hiện tại thẻ đánh bạc của nàng không nhiều lắm, chỉ hy vọng Hách Liên Tú đừng quá ngu xuẩn, nếu như mình có thể hợp tác với hắn ta, nói không chừng hai người mới có khả năng thắng, dù sao hiện tại mình thế đơn lực bạc, tuy Phương thừa tướng yêu thương con gái, nhưng tính cách người này vô cùng cổ hủ, trừ phi có chứng cứ khiến cho ông ta cũng tin tưởng Hoa Nguyên Ân bởi vì muốn đoạt được Hoa Tri Ý mà g.i.ế.c cả Phương gia, nếu không ông ta tuyệt đối không dám sinh ra ý niệm tạo phản. Còn Phương Bách Hợp thì lúc trước lại quá mức nhu nhược, trong tay không có một chút quyền thế, mặc dù có một đứa con trai là Đại hoàng tử, nhưng làm cho Phương Bách Hợp cảm thấy bất đắc dĩ vạn phần là đứa con trai này không hề có tâm tư làm Hoàng đế, trong nội dung vở kịch Phương Bách Hợp đã vì thế mà tâm lực tiều tụy, nhưng lúc này sau khi Bách Hợp đi vào trong vở kịch này, thì ngược lại lại cảm thấy Hoa Ích Đô đã không muốn làm Hoàng đế, vậy bảo vệ hắn ta một mạng cũng không phải việc khó.
Sau khi Hách Liên Tú và Hoa Tri Ý bái kiến Ly phi xong, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, hai người liền quấn lấy nhau ngay trong ngự hoa viên, trùng hợp bị Hoa Nguyên Ân đang tâm phiền ý loạn bắt gặp. Vốn hắn ta đã muốn có được đứa con gái có đôi mắt xanh biếc và khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia, sau khi nhìn thấy thân thể thanh xuân tươi trẻ của Hoa Tri Ý, hắn ta càng phát hiện mình có một ít ý niệm đặc biệt với Hoa Tri Ý.
Nửa tháng qua đi, Hách Liên Tú vừa mới thành hôn liền nhận được ý chỉ: Hoa Nguyên Ân lại phái hắn ta xuất chinh. Nhân lúc Hách Liên Tú tiến cung thỉnh an, Bách Hợp phái người nghĩ biện pháp nhét một tờ giấy hẹn vào tay hắn ta. Cũng không biết Hách Liên Tú có thấy hay không, nhưng hắn ta đều không đến, mà lại lựa chọn trực tiếp sửa soạn hành lý rồi điểm binh xuất binh vào hai ngày sau. Mà chân trước hắn ta vừa đi, chân sau Hoa Nguyên Ân liền lấy danh nghĩa tưởng niệm con gái cũng thay Hách Liên tướng quân bảo hộ thê thất, đón con gái vào cung.
“Nương nương, sau khi công chúa được đón tiến cung, nghe người bên người Hoàng thượng truyền tin tới, thì đã trực tiếp được đón vào cung Thanh Hoa.” Đại cung nữ bên người nguyên chủ quỳ ở trước mặt Bách Hợp, nói lại tin tức mình mới nghe ngóng được cho Bách Hợp nghe, chuyện này lộ ra cổ quái, ngay cả hạ nhân đều nhìn ra, không biết rốt cuộc Hoa Nguyên Ân trong vở kịch đã làm thế nào để che giấu được, có khả năng chỉ là bởi vì mọi người e ngại hắn ta tàn nhẫn vô tình, nên không dám đề cập đến việc này, mỗi người đều giả câm vờ điếc mà thôi. Bách Hợp lạnh giọng cười cười, nghĩ nghĩ rồi ngoắc tay nói: “Đi lấy bảng sắp xếp bài thị tẩm ra cho ta, cũng lấy thẻ bài của Ly phi đã làm xong treo lên, đồng thời mời Ly phi đến cung của ta một lát.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-284-may-doi-theo-duoi-nguoi-3.html.]
Lúc này Hoa Nguyên Ân đang một lòng nhào vào con gái, nhưng bản thân tên này là tình trường lão luyện, tâm tư muốn đoạt được Hoa Tri Ý cũng không phải chỉ đơn thuần là đạt được thân thể của nàng ta mà thôi, mà mục đích cuối cùng của hắn ta là sau khi đã cưỡng h.i.ế.p chiếm đoạt được Hoa Tri Ý, cũng sẽ nhận được trái tim của nàng ta, khiến nàng ta cam tâm tình nguyện bỏ rơi người đã yêu hai đời mà ở lại bên cạnh hắn ta. Tâm nguyện của Phương Bách Hợp là muốn khiến cho Hoa Nguyên Ân thống khổ, ngoại trừ phải xuống tay trên thân thể của hắn ta, khiến cho hắn ta đau đớn, mà quan trọng nhất là còn phải khiến cho trái tim của hắn ta đau khổ, thân thể đau đớn thì Bách Hợp tạm thời có biện pháp, nhưng cái khó là bắt đầu, mặc dù bản thân nàng là nhất quốc chi mẫu, nhưng không được sủng ái, vì thế làm việc cũng không thể thuận tiện được, bởi vậy Bách Hợp chuẩn bị bắt đầu tổn thương trái tim của Hoa Nguyên Ân trước, mà thứ duy nhất được hắn ta để trong lòng, thì chỉ có Hoa Tri Ý.
Mấy ngày liên tiếp, Hoa Nguyên Ân đều qua đêm trong tẩm cung của Hoa Tri Ý, trong hậu cung cũng không truyền đến tin tức nơi hắn ta qua đêm, trước đây Hoa Nguyên Ân chưa từng làm ra chuyện như vậy. Hai tháng liên tiếp không qua đêm ở chỗ cung phi, chuyện này không chỉ các tần phi chấn động, mà ngay cả Thái hậu đã lâu không hỏi sự cũng đều chấn kinh, kêu Bách Hợp đến hỏi.
Chỉ là Hoàng hậu Bách Hợp này ở trong hậu cung vẫn luôn không có thân phận địa vị gì, Thái hậu hỏi vài câu, thấy nàng cứ không trả lời được, chỉ đành phải phiền chán ngoắc tay cho nàng trở về, mà trong tẩm cung, Ly phi đã đợi Bách Hợp từ lâu.
Gần đây Bách Hợp không đi làm chuyện ly gián tình cảm hai cha con của Hoa Nguyên Ân khiến người ghét, mỗi ngày nàng chỉ không ngừng bày thẻ bài của Ly phi lên hàng đầu tiên, lại phái người truyền tin cho cung của Ly phi rằng: Hoa Nguyên Ân chọn nàng ta thị tẩm. Ly phi vốn tử thủ lãnh cung nhiều năm, cho là cả đời này mình chỉ sẽ nhìn con gái lớn lên, từ nay về sau không còn tâm tư khác nữa, nhưng gần đây lại bị Bách Hợp trêu chọc khiến cho lại bắt đầu có chút kích động.
“Hoàng hậu nương nương triệu thiếp đến có chuyện gì không ạ?” Gần đây bởi vì con gái được sủng ái, nên Hoa Nguyên Ân xem Ly phi trở thành mẹ vợ, đối đãi với nàng ta ngược lại tốt hơn trước vài phần, mỗi ngày một lượng ban thưởng lớn đều chảy vào cung Ly phi, mà Bách Hợp thì mỗi lần đều loan truyền giúp cho nàng ta một trận, tạo thành toàn bộ hậu cung đều bị ảo giác cho rằng gần đây Ly phi vô cùng được sủng ái, hơn nữa chính nàng ta cũng có một loại cảm giác giống như được Hoàng thượng nâng trong lòng bàn tay, bởi vậy một lòng khó tránh khỏi có chút lâng lâng, tuy đã lâu không được gặp Hoàng thượng, nhưng bởi vì ban thưởng không ngừng, Ly phi ngược lại vẫn cho rằng thật ra Hoàng thượng rất yêu nàng ta.
“Bản cung gọi Ly phi đến, đúng là có chuyện muốn thương lượng.” Bách Hợp vỗ vỗ tay Ly phi, thấy nàng ta có chút thấp thỏm không yên, khóe miệng liền cong cong, nhưng lại cầm khăn che lại khóe miệng đang cong lên: “Ly phi, ngươi thay Hoàng thượng nuôi Thập Lục công chúa, từ trước đến nay có công, chỉ là trước kia Hoàng thượng chưa từng luận công ban thưởng, Bản cung cảm thấy, cũng nên đề cập đến việc này với Hoàng thượng, thăng Ly phi ngươi lên thành Đức Phi, ngươi cảm thấy được không?” Trong nội dung vở kịch, sau khi Ly phi biết được con gái của mình trở thành vợ của chồng mình, tuy có đau khổ một thời gian ngắn, nhưng thiên tính mẹ con lại khiến cho nàng ta rất nhanh đã tha thứ cho Hoa Tri Ý, cuối cùng cũng chúc phúc cho tình cảm của con gái, Bách Hợp đã muốn khiến cho Hoa Nguyên Ân cảm thấy khó xử, thì đầu tiên Ly phi này cũng không thể quá lạnh nhạt được.
Vốn nàng ta cũng yêu Hoa Nguyên Ân, nếu không cũng sẽ không đến mức chịu đựng vất vả sinh ra một đứa con gái, chẳng qua là bởi vì nàng ta ở trong lãnh cung quá lâu, thế cho nên trái tim yêu mến Hoa Nguyên Ân này cũng trở nên lạnh, hiện tại Bách Hợp phải làm, chính là kích thích trái tim tràn đầy tình yêu dành cho Hoa Nguyên Ân này trong lòng Ly phi.