Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 257.1
Cập nhật lúc: 2024-10-27 08:56:40
Lượt xem: 7
“Cô, trên người của cô, có mùi của những người khác.” Cô ấy một mặt nói xong, một mặt trêu chọc mái tóc quăn màu hạt kê dài đến eo, lộ ra bộ dạng có chút hung dữ, bản năng muốn thò tay lấy tập tranh của mình, đáng tiếc sau một khắc cô ấy mới phát hiện mình không có bút vẽ có thể dùng, người con gái vừa rồi còn bình tĩnh, trong ánh mắt bắt đầu có phong ba bão táp, đồng tử xanh lam dần dần trở nên thâm thúy, thoạt nhìn thần sắc có chút âm trầm: “Có người, có mùi của những người khác.”
Lúc này, Taylor có vẻ vô cùng nguy hiểm, trên người cô ấy như có bóng mờ vây quanh, khiến Bách Hợp đã nhìn quen bộ dạng bình tĩnh ngày thường của cô ấy, thấy bộ dạng khủng bố của cô ấy, không khỏi sợ hãi kêu lên một cái. Cô chỉ đi gặp Quý Nguyệt một chút, hơn nữa còn cách song sắt, cũng không hề tiếp xúc thân thể, vậy mà Taylor có thể biết được mình từng tiếp xúc với người khác. Ngũ quan trên người mình bây giờ đều cực kì nhạy cảm, cô không nhịn được giơ ống tay áo mình lên, ngửi ngửi, lại không thấy mùi gì, không khỏi cau mày nhìn Taylor:
“Taylor, cô tỉnh táo một chút!”
“Có mùi của những người khác, những người khác, những người khác là ai?” Căn bản Taylor không nghe rõ lời nói của Bách Hợp, trong miệng cô ấy lẩm bẩm, càng nói thần sắc càng nguy hiểm, cuối cùng, bộ dáng của cô ấy có chút lạnh lẽo, gặm cắn ngón trỏ của mình, bắt đầu mở tập tranh của mình ra, bắt đầu vẽ.
Cử động tự ngược ấy khiến Bách Hợp càng hoảng sợ, nhưng thấy Taylor cũng không lộ ra vẻ đau xót, cô ấy lại bắt đầu tựa đầu, không nói. Thời gian cả ngày, Taylor cứ vẽ đồ đạc như vậy, mà ngay cả lúc nên ăn cơm, cô ấy giống như đã quên việc kia, Bách Hợp tự mình đi ra ngoài cầm cơm về, cô ấy lạnh lùng nhìn chằm chằm Bách Hợp, một lần nữa lại cúi đầu xuống, trên khuôn mặt gầy gò nhỏ nhắn tái nhợt không có tia huyết sắc lộ ra cảm giác thỏa mãn.
Một năm ở trong ngục giam, Bách Hợp đã học được không quản việc đâu đâu của người khác, cô không để ý cử chỉ cổ quái của Taylor, buổi tối đang chuẩn bị rửa mặt, lại thấy bên khóe miệng Taylor lộ ra sự vui vẻ như có như không, cô do dự một chút, thò tay ra ngoài chuẩn bị cầm ly đi lấy nước, động tác thoáng cái dừng lại. Trên bồn rửa tay cũ nát đã nứt ra một đường nhỏ, gian ngục giam này đã xây được nhiều năm, hơn nữa phạm nhân ở trong ngục giam đều không phải loại loại lương thiện, có khi tức giận lên đồ vật cũng không phải chuyện gì lạ, nhưng Bách Hợp nhớ tới thần sắc cổ quái của Taylor, đột nhiên không xác định được, có phải bồn rửa tay này đã hỏng trước khi mình sử dụng rồi hay không, cũng đã quên thực ra nơi này chưa từng có khe hở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-257-1.html.]
Cô do dự một chút, thấy nước ở bên trong bồn cầu, không chút nghĩ ngợi cầm một xấp giấy lau thô ráp đi vào quấy quấy, quăng vào khe nứt của bồn rửa tay. ‘Chi chi’, thanh âm vang lên, tiếp sau đó là dòng điện tạo thành tia lửa lóe lên, ngọn đèn mờ nhạt trên đỉnh đầu, trong lúc đó lóe lóe, Bách Hợp chỉ nghe thấy từng đợt tiếng nổ thật nhỏ, mũi ngửi thấy mùi hồ cháy khét, rất nhanh các ngọn đèn trong ngục giam lần lượt tắt.
“Bật đèn!” Phạm nhân ở chỗ khác không nhịn được kéo cửa sắt, kêu cai ngục đến đây mở cửa, lúc này trời đã tối, không có đèn trong ngục giam cực kì nguy hiểm, giống như một nơi che dấu quái thú trong bóng tối, không có cai ngục nào dám tùy tiện tới, chỉ sợ một vài phạm nhân sau khi chạy ra dễ khiến cai ngục bị thương.
Một đám người hùng hùng hổ hổ bắt đầu ồn ào, thanh âm càng ngày càng tăng cao, mấy cai ngục có lẽ đã đinh tai nhức óc, bọn họ ngốc không nổi, tiếng cảnh báo vang lên, có người bắt đầu dốc sức liều mạng rống to: “Câm miệng! Câm miệng! Ai muốn ồn ào, giam riêng!”
Nghe nói như thế, rất nhiều người vẫn sợ bị giam riêng, bởi vậy tiếng rống cũng nhỏ hơn chút ít, chuyển thành tức giận mắng không ngớt, may mà trong tù còn có đồ dự bị nguồn điện, khoảng năm phút đồng hồ sau, ngọn đèn rất nhanh một lần nữa phát sáng. Lúc này, Bách Hợp vẫn duy trì động tác ném giấy, khóe miệng cô lộ ra một nụ cười khổ, quả nhiên bị cô đoán đúng rồi, kinh nghiệm từ mấy nhiệm vụ khiến cô cảnh giác cao độ với nguy hiểm, cô theo bản năng thấy cái bồn rửa mặt nguy hiểm, bởi vậy lúc này mới ngừng động tác. Nếu cô không đoán sai, cả ngục giam cúp điện cùng với việc cô ném giấy ướt, có liên quan đến nhau đúng không?
Trong gian phòng giam này chỉ có hai người, cô và Taylor, là ai làm tự nhiên không cần nói cũng biết, nếu cô phản ứng chậm một chút, chỉ sợ lúc này cô đã bị điện giật thành than, cho dù nội lực cô mạnh mẽ, không c.h.ế.t cũng bị lột một tầng da rồi.
Trong ngục giam quả nhiên khắp nơi đều có nhân vật hung ác, khó trách mọi người sợ Taylor như vậy, cô rời khỏi ngục giam trước kia, tạm biệt được Elyse, không nghĩ tới thoát khỏi nữ tù bạo lực nữ nhân lại gặp một tội phạm IQ cao, có thể trong tình huống không có công cụ, có khả năng lợi dụng khe nứt bồn rửa tay bố trí thành bẫy g.i.ế.c người, nếu không phải cô cảnh giác, lúc cô chết, chỉ sợ pháp y nghiệm xong, phòng thí nghiệm tội phạm tới xem xét, nhất định cũng không thể thấy cái bẫy này.
Bách Hợp quay đầu nhìn Taylor, chân mày không khỏi cau lại.