Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 237.1
Cập nhật lúc: 2024-10-26 19:44:08
Lượt xem: 8
“Vâng.” Bách Hợp khẽ lên tiếng, cơ thể này lớn lên yều kiều, lúc nói chuyện giống như ngậm đường kẹo, mềm mại khiến người ta cũng cảm thấy ngọt ngào trong lòng.
Cô vừa nói xong, Đường Ân cũng thay dép xong, để đồ trong tay sang bên cạnh, ngồi xuống bên cạnh Bách Hợp, đưa tay day thái dương cho cô, ngón tay anh có vết chai, Đường Ân là người quản lý tương lai của nhà họ Đường, thứ anh học khẳng định không chỉ có các nghiệp vụ mà thôi, anh còn phải học các kiến thức cận chiến (đánh nhau giáp lá cà), s.ú.n.g ống….., vết chai trên tay anh chắc là thứ lưu lại do luyện tập gì gì đó.
Đường Ân lực xoa rất tốt, xoa khiến đầu Bách Hợp đau đớn bởi vì vừa mới tiếp nhận tình tiết câu chuyện cảm thấy đỡ đi, cô mở mắt, thấy Đường Ân ngồi ở tay vịn ghế sô pha bên cạnh, nửa người vừa nhổm dậy, muốn mở miệng nói chuyện, Đường Ân đã ấn cô ngồi lại trên ghế sa lon: “Ngủ một lát đi, cơm trưa rất nhanh sẽ làm xong, anh mua cá, cá hấp được không?” Khóe miệng anh hơi nhếch lên, nhưng không phải quá vui vẻ, nét mặt lộ vẻ lạnh nhạt, điều này khiến Bách Hợp thấy kì lạ không thích.
Trong trí nhớ, chủ nhân cũ của cơ thể này thật ra không thích ăn cá nhất, bởi vì cô ghét cá có mùi tanh, cho dù là xử lý tốt đi nữa, cô cũng không thích. Có lẽ Đường Ân cũng không thích lắm, thế nhưng mà sau khi cha mẹ Ôn Bách Hợp gặp chuyện không may, cá hấp là món xuất hiện nhiều nhất trong nhà họ Đường, Đường Ân tỏ ra rất thích Ôn Bích Hợp, không có khả năng không để ý đến điều này, điều quan trọng nhất là thật ra Bách Hợp rất thích ăn cá hấp, nhất là cá biển, cô thích cá biển nhất, câu chuyện đầu tiên khi cô đi vào biển khơi rộng lớn, có thể nói là lần Bách Hợp cảm thấy hạnh phúc nhất, nếu lần đó không xuất hiện bất ngờ – Lý Yến Tu.
Nghĩ đến mấy điều đó, nét mặt Bách Hợp lộ vẻ buồn rầu, Đường Ân liếc nhìn cô, khóe miệng nở nụ cười châm chọc, nhưng không lên tiếng, chỉ tự mình đứng dậy cầm nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị đến phòng bếp, lúc gần đi quay đầu nhìn chằm chằm Bách Hợp nói: “Nghỉ ngơi một lát đi, chú ý thân thể mình.”
Vừa mới tiếp nhận nội dung câu chuyện vốn khiến Bách Hợp vô cùng khó chịu, nhưng thấy Đường Ân không có ý muốn mình giúp, do dự một chút, vốn là muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nhưng lại bất giác ngủ thiếp đi. Cô bị mùi thơm hấp dẫn của đồ ăn làm tỉnh lại, Đường Ân đang bày đồ ăn, dáng người cao gầy xuất hiện trong phòng bếp lộ ra cũng không đột ngột, lúc này ống tay áo sơ mi anh đã xắn lên để lộ ra cổ tay rắn chắn, cổ áo cũng cởi ra hai nút, xương quai xanh như ẩn như hiện, yếu hầu thỉnh thoảng chuyển động, cho người ta một gợi cảm giống như là cấm dục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-237-1.html.]
Ngày hôm qua chưa kịp quan sát anh, lúc này mới phát hiện Đường Ân đeo mắt kính màu vàng, thoạt nhìn rất tao nhã, khiến người khác dễ sinh ra ấn tượng tốt với anh. trong nháy mắt Bách Hợp vừa mở to mắt, Đường Ân đã quay đầu lại, khóe miệng ý mang ý cười như có như không, dịu dàng hỏi: “Đói bụng không?”
Bách Hợp khẽ gật đầu, vừa định đứng dậy, Đường Ân đã quay người nâng nửa người trên của cô, nửa ôm nửa bồng kéo cô lên, giúp cô ngồi xuống trên mặt ghế, trên bàn bày ba đĩa thức ăn và một bát canh, nhưng bát đũa chỉ lấy một bộ, hiển nhiên không có ý muốn ăn cùng cô.
“Anh đã bảo người gọi điện thoại cho Lưu Viễn Tề, anh ta nói chậm nhất buổi tối sẽ đến thăm em, đồng ý với anh, sau này đừng làm tổn thương thân thể mình như thế nữa được không?” Khóe miệng Đường Ân mang ý cười, nhưng ý cười đó không đạt tới đáy mắt, bởi vậy ánh mắt của anh lộ vẻ hơi lãnh đạm, điều này hoàn toàn không giống như là một đàn ông đang đắm chìm trong bể tình, ngược lại lộ ra vẻ lý trí tỉnh táo. Bách Hợp sửng sốt một chút, lúc phục hồi lại tinh thần mới khẽ gật đầu, chiếc đũa chạm vào món cá hấp đầu tiên.
Đường Ân làm cá mú hoa nâu hấp, không biết anh ta làm như thế nào, hương vị kia khiến Bách Hợp không dừng lại được, lúc này cô không biết trong lòng nguyên chủ nghĩ như thế nào, cô ấy yêu Lưu Viễn Tề, không cam lòng người anh ta yêu không phải mình, nhưng lại cảm thấy có lỗi với Đường Ân, bản thân nguyên chủ không biết nên chọn bạch mã hoàng tử nào, trong lúc nhất thời Bách Hợp cũng do dự, dứt khoát đem mấy chuyện buồn phiền này suy nghĩ sau.
Cô không nhìn thấy lúc cô đem đũa hướng về muốn cá hấp, ánh mắt Đường Ân đầu tiên là hơi lóe lên, sau đó kính mắt màu vàng che dấu, ánh mắt bắt đầu ảm đạm, trở nên hơi buồn bã không hiểu, khiến người ta không rõ suy nghĩ cất dấu trong mắt của anh.
“Ăn ngon không?” Anh nói xong chuyện Lưu Viễn Tề, quay đầu lại bắt đầu hỏi Bách Hợp thức ăn hợp khẩu vị hay không, Bách Hợp khẽ gật đầu, còn chưa mở miệng, Đường Ân đã đứng lên đi về phía phòng bếp: “Ăn nhiều một chút, chăm sóc cơ thể.” Anh đứng cạnh cửa phòng bếp, nhịn không được lại quay đầu lại nhìn chằm chằm Bách Hợp, hạ mí mắt, gương mặt khôi ngô không chút cảm xúc nhìn bóng lưng Bách Hợp, bởi vì nguyên nhân vị trí anh đứng ngược sáng, chỗ dưới mắt bị sợi tóc tạo ra bóng mờ, chỉ thấy sống mũi và bờ môi đẹp mắt sáng bóng màu hồng phấn.