Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 133: Ở trong bệnh viện tâm thần (hoàn)
Cập nhật lúc: 2024-10-18 20:47:03
Lượt xem: 14
Hành động của hai người Dương Bách Hợp cũng lừa gạt những người khác, Dương Diệc Minh tự hiểu mình còn trẻ, lại vừa mới bước chân vào con đường làm quan, tuy muốn chiếm được trái tim của Bách Hợp, lại càng muốn có được toàn bộ nhà họ Dương, nhưng hắn lại sợ những anh em kết nghĩa khác đoàn kết lại công kích hắn.
Dù sao thì hắn cũng hiểu rất rõ đạo lý “súng b.ắ.n chim đầu đàn”, vì vậy vừa dụ dỗ Bách Hợp lặng lẽ qua lại với hắn, đồng thời cũng vừa ra vẻ ôn nhu lại vừa xa cách với Dương Bách Hợp. Thậm chí, để lừa bịp người khác, hắn còn chủ động quyến rũ người có lòng muốn tiếp cận hắn (Dương Tĩnh Dung) để làm bia đỡ đạn.
Ban đầu Dương Diệc Minh chỉ định gặp dịp thì chơi, nhưng sau khi Dương Tĩnh Dung sống lại, lại đặc biệt muốn tìm người nhà họ Dương báo thù. Kiếp trước ả cùng Dương Tĩnh Như tranh giành nửa đời người, cuối cùng lại biết lão già đó không coi cô là con gái, cho nên rơi vào kết cục giỏ trúc múc nước, xe công dã tràng. Đáng sợ hơn chính là kẻ vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối- Dương Diệc Nho. Cuối cùng người nhà họ Dương đều c.h.ế.t trong tay hắn. Sau khi sống lại, Dương Tĩnh Dung đã không muốn tới nhà họ Dương lần nữa rồi, nhưng ả lại không cam lòng vì kiếp trước đã c.h.ế.t thê lương, bởi vậy ả cũng chuẩn bị trả thù giống Dương Diệc Nho.
Tuy c.h.ế.t ở dưới tay Dương Diệc Nho, nhưng bởi vì gã đàn ông này quá mạnh mẽ, Dương Tĩnh Dung biết mình không phải là đối thủ của hắn, trước khi c.h.ế.t ả lại nhìn thấy thủ đoạn gọi cổ thần kỳ của gã, bởi vậy sau khi sống lại ả lại nghĩ cách hợp tác với gã đầu tiên, ả lợi dụng Dương Diệc Minh để tới gần gã, cũng là bởi vì biết kiếp trước Dương Diệc Minh là gã đàn ông mà Dương Bách Hợp thích nhất.
Chẳng phải Dương Thiên Thành thích con gái tâm can bảo bối của lão nhất sao, đã vậy ả sẽ phá hủy cô ta, để cho Dương Thiên Thành đau đến không muốn sống. Chẳng phải ở kiếp trước Dương Bách Hợp đã giành được sự yêu mến của anh Diệc Minh sao, lần này ả sẽ khiến cho Dương Bách Hợp phải nếm mùi vị bị Dương Diệc Minh phản bội.
Tất cả những chuyện này đều là Dương Diệc Nho dùng thủ đoạn hỏi ra được. Ngày đó Dương Tĩnh Dung không biết ả đã bị trúng cổ độc của Dương Diệc Nho, ả đã trút hết tất cả mọi bí mật sâu trong đáy lòng ả.
Mà dẫu sao Dương Tĩnh Dung cũng là con gái của Dương Thiên Thành. Ả lại lợi dụng sự tiện lợi của việc trọng sinh, biết Dương Diệc Minh thích loại phụ nữ như thế nào, sau lưng lại học tập không ít, dễ dàng quyến rũ Dương Diệc Minh, khiến gã quên mất Dương Bách Hợp, cũng yêu ả sâu sắc, thậm chí còn vì ả mà lợi dụng tình yêu của Dương Bách Hợp với gã, cho cô ăn uống đồ đã bị bỏ thuốc, để cho tình trạng nhìn thấy ảo giác của cô càng ngày càng nhiều, hàng đêm ngủ không yên giấc, ở trong phòng, đôi khi ả lại cho phát những đoạn ghi âm cổ quái âm trầm, lại phối hợp với cổ tơ hồng mà Dương Tĩnh Dung trộm được từ chỗ Dương Diệc Nho, hai người hợp mưu dùng Dương Thiên Thành dọa cho Dương Bách Hợp gần chết.
Cuối cùng mục đích của Dương Tĩnh Dung cũng đạt được, ả dọa Dương Bách Hợp sợ gần chết, thành công dọa Dương Bách Hợp sợ vỡ mật. Lúc Dương Bách Hợp cầu cứu Dương Diệc Minh, lúc cô nói với hắn sự sợ hãi trong lòng, lại không biết người đàn ông cô yêu và tin tưởng lại chính là hung thủ, cuối cùng cô bị Dương Diệc Minh dẫn dắt, khiến cô tưởng cô bị bệnh tâm thần thật. Một khi có lỗ thủng trong tư tưởng, giống như virus có cơ hội xâm lấn, Dương Bách Hợp vốn kiên định cho rằng mình là người bình thường, nhưng một khi sự hoài nghi và phủ định bản thân xuất hiện ở trong lòng, thì không thể nào lái đi được.
Mang theo sự chán ghét cùng với sự không tin tưởng bản thân, cô bắt đầu cảm thấy có khi nào cô đã bị bệnh rồi không, giống như Dương Diệc Minh đã nói, phải uống thuốc điều trị? Ngay từ lúc cô bắt đầu cho rằng mình đã bị bệnh, muốn quay lại đã không còn đơn giản nữa rồi. Cô bị đưa vào viện tâm thần, trước kia cô tin tưởng Dương Diệc Minh bao nhiêu thì bây giờ gã muốn hại cô lại dễ dàng bấy nhiêu. Sau khi cô vào viện tâm thần, kết cục là gì chính Dương Diệc Nho cũng không biết, dẫu sao kiếp trước của Dương Tĩnh Dung là kết cục bi thảm của ả, mà không phải là kiếp này sau khi trọng sinh lại thành công.
Nghe xong tiền căn hậu quả, Bách Hợp thấy vẻ mặt của Dương Diệc Nho càng ngày càng lãnh đạm, cô rất rõ, trong nhà tổng cộng có gần ba mươi người, trừ bỏ chín người cô mang đến, hiện tại anh em kết nghĩa nhà họ Dương còn chín người, trừ Dương Diệc Phong đã c.h.ế.t cùng Dương Thiên Thành phải c.h.ế.t không thể sống, còn có một luật sư lão tín nhiệm ra, còn lại tất cả đều là đám người vệ sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-133-o-trong-benh-vien-tam-than-hoan.html.]
Hiện tại Bách Hợp đã không còn đường lui, thời gian của cô quá ngắn, thời gian không đợi người. Loại tình tiết có chí ắt thành công không thể xuất hiện ở đây, giờ đây nếu cô tiếp tục liều mạng, có khả năng chỉ liên lụy tới người khác mà thôi.
Người nhà họ Dương thì không tính, bọn họ c.h.ế.t hay sống cũng không liên quan đến cô, tuy rằng bọn họ không phải là hung thủ thực sự hại Bách Hợp vào bệnh viện tâm thần, nhưng lúc Dương Bách Hợp bị đưa vào viện, những người này có thể biết được chuyện này có gì đó không ổn, nhưng lại không có ai chịu giúp cô. Có lẽ là thấy tài sản của nhà họ Dương quá khổng lồ, đều sinh ra ý định muốn độc chiếm nó, cho nên Bách Hợp cũng sẽ không quản bọn họ sống hay chết, cô muốn quản, chỉ có đám người tâm thần đầu óc ngu si, tứ chi phát triển mà thôi.
Nhớ lại trước kia, đám người này có lúc khiến cho cô dở khóc dở cười, có lúc làm cho cô phát hỏa, hiện tại khi nhớ tới, cô lại chỉ cảm thấy đáng yêu và buồn cười mà thôi. Trong nhiệm vụ của cô, rất ít khi gặp được người tâm tư đơn thuần đến trắng tinh như này, bọn họ tin tưởng cô, sẵn lòng vì cô- vị Thánh chủ giả mạo nào đó- mà đi tìm chết, cô cũng có thể như vậy.
“Tôi đồng ý với anh, Dương Diệc Nho, nhưng trừ Dương Thiên Thành ra, anh nhất định phải bỏ bỏ qua đám người kia.” Lúc Bách Hợp nói đến đây, thì cô chỉ chỉ vào đám người đã hộ tống cô trốn viện ở phía sau. Cô vừa dứt lời, trên mặt Dương Diệc Nho lộ ra vẻ kinh ngạc, mà đám người nhà họ Dương đầu tiên là có chút vui mừng, sau đó lại có chút nghi hoặc:
“Sao lại chỉ bỏ qua cho đám người kia, bọn tôi là người thân của cô mà Bách Hợp.”
Ý cười trên mặt Dương Diệc Nho dần tắt, rồi lộ ra vẻ buồn bực: “Dương Bách Hợp, cô đừng vớ vẩn nữa, tiềm lực của cô là vô cùng, thân thủ lợi hại, lại còn có rất nhiều điều kiện để phát triển, vì một đám bệnh nhân mà đi tìm chết. Cô đừng làm trò cười nữa, cô cho rằng cô là ai, là hiệp sĩ cứu vớt địa cầu? Hay là thiên sứ bảo vệ hòa bình?”
Gã vừa dứt lời, Sở Ngọc liền dùng ánh mắt nhìn kẻ điên nhìn gã một cái, không phục nói: “Cô ấy là như vậy!” Loại tin tưởng này, không có một chút nghi ngờ và cũng không sợ bị chê cười, trái tim Bách Hợp mềm nhũn, không kìm được quay đầu lại trừng Sở Ngọc một cái, khẽ gắt: “Câm miệng!”
Trên mặt Sở Ngọc lộ ra vẻ uất ức, còn Dương Diệc Nho lại càng trầm xuống:
“Chỉ vì một đám phế vật như vậy mà cô tình nguyện đi tìm chết? Là diễn trò hay thực sự ngu xuẩn?” Dương Diệc Nho nói đến đây, lấy một cái điện thoại di động, ném tới: “Viết công pháp của cô vào đây. Cái chủy thủ đưa cho cô lúc trước, vừa lúc tự mình kết thúc đi.” Tới lúc này rồi gã vẫn còn không tin, giống như Bách Hợp đang đùa giỡn với gã. Bách Hợp đón lấy điện thoại, bắt đầu gõ chữ. Cô biết bản lãnh của Dương Diệc Nho, gã cũng là một cao thủ, tìm cách giấu hắn chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi. Bởi vậy Bách Hợp không hề có ý giấu giếm, lặng lẽ viết Cửu Âm Chân Kinh ra, chỉ là lúc viết đến chỗ quan trọng, cô nhớ một đoạn nhỏ trong nguyên tác, thực ra cô rất muốn nói theo Hoàng Dung khi đó, viết ngược lại võ công rồi giao cho Âu Dương Phong, chỉ là Hoàng Dung khi đó không có nhiều cố kị, mà cô thì có quá nhiều.
Dương Diệc Nho ngoan độc hơn Âu Dương Phong nhiều, gã muốn cô đi tìm chết, đối với một số người mà nói, c.h.ế.t là điều rất đáng sợ. Nhưng đối với Bách Hợp mà nói, đó chỉ là bắt đầu nhiệm vụ. Mặc dù cô có chút luyến tiếc Cửu Dương Chân Kinh. Nhưng mà làm người khó có khi lại xúc động như vậy, cô đã đem bí kíp võ công viết ra, về phần còn một chút gì đó thì đương nhiên cô cũng không viết ra.