Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 111: Cuộc đời bị hủy diệt (3)

Cập nhật lúc: 2024-10-18 17:01:28
Lượt xem: 14

May mà vào lúc này thời gian Bách Hợp tới không tính là muộn, đúng lúc nguyên chủ muốn quay bộ phim đầu tiên, có lẽ lúc này là lúc nguyên chủ khó khăn nhất, cho nên nhiệm vụ của cô bắt đầu tại đây, dưới người không có cảm giác đau đớn, ngoại trừ bàn tay vừa mới lưu lại sờ đến còn làm trong lòng cảm thấy buồn nôn, thân thể cũng không có không khoẻ, cũng không có cảm giác khó chịu, đây là phim đầu tiên cô ấy làm, cũng chính bởi thế mà hãng phim cho giá cao mười vạn, hẳn là lúc này chính mình không có làm như vậy, nghĩ đến bản thân tự mình đưa cho Tống Thiên Tề nào sổ tiết kiệm, nào là thẻ, Bách Hợp không khỏi co quắp khoé miệng.

Cô từ dưới đất chậm rải bò dậy, nguyên chủ được trời ưu đãi có một đôi chân thon dài thẳng tắp, trong nội dung vở kịch, cô ngoại trừ có một khuôn mặt ngây thơ ra đây cũng là một trong những nguyên nhân giúp cô thành danh, lúc này chân đi trần, vừa mới theo quay phim từ bên trong đi ra giày của mình cô cũng không mang, toàn thân là một kiện áo khoát hết sức rẻ tiền, bên trong nội y đồ lót cũng đều không có, vô cùng keo kiệt.

Ngay cả trường cấp ba cũng không tốt nghiệp, cô gái dốc sức tại đây làm việc trong hơn bốn năm, gần hai vạn khối tiền, ngày thường nàng không nỡ ăn không nỡ uống, lại bị Tống Thiên Tề lừa đi, bên ngoài còn nợ tiền, theo trong nội dung vở kịch anh ta tìm cha mẹ cô mà lừa trả năm vạn, mà số tiền năm vạn đó của vợ chồng nhà họ Vương không chỉ là tích cóp cả đời mà còn có bán của cải ruộng đồng lấy tiền mặt.

Vương Bách Hợp vì cái tình yêu này, tình nguyện chính mình ăn mặc cũ nát, cũng muốn cho Tống Thiên Tề ăn mặc chỉnh tề, xinh đẹp, trên người cô quần áo tìm trong cửa hàng là có thể mua được, mà Tống Thiên Tề lại mua đủ loại quần áo, dù cho hiện tại anh ta cũng không nổi danh, thậm chí đã qua thời, nhưng anh ta vẫn như trước cũng chỉ mặc loại trang phục nhập khẩu nước ngoài, nghĩ đến những thứ này, Bách Hợp không khỏi càng có chút nghiến răng nghiến lợi… mà bắt đầu nhiệm vụ.

Đến đế đô vài năm, Bách Hợp ở thuê trong một tầng hầm, lúc này Bách Hợp không có đồng nào trên người lại bị đạo diễn đuổi ra, chân cũng đi trần, lúc này theo trí nhớ mà nghĩ tới nơi ở âm u kia, cũng đành phải kéo hai chân theo phương hướng đó mà đi. Cô kì thật đã xem là không tệ, so với nguyên chủ mà nói đã tốt lên rất nhiều lần, nguyên chủ lại là quay phim lần đầu tiên phá thân, cuối cùng tiền kiếm được trong thẻ bị Tống Thiên Tề lấy đi rồi, cô ấy cố nén toàn thân đau đớn mà trở về nhà, về đến nhà liền khóc hai ngày hai đêm, gọi điện cho Tống Thiên Tề nhưng anh ta căn bản không tiếp, mấy ngày sau khi cùng Vương Huệ Trân vuốt ve an ủi đã xong, muốn tới tìm cô tiếp tục quay phim, mới không cam lòng xuất hiện.

Lúc này Bách Hợp vừa đi vừa bắt đầu muốn thử luyện Cửu Dương Chân Kinh, nhưng không biết có phải bởi vì võ công đã như ẩn như hiện hay không, cô bi ai phát hiện mình đã không nhớ được chỗ nào đó rồi, nghĩ đến đây, Bách Hợp quả thực có muốn xúc động xuất huyết, cô đành đem Cửu Âm Chân Kinh luyện thành trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-111-cuoc-doi-bi-huy-diet-3.html.]

So với Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh là công pháp thiên về âm nhu, Cửu Dương Chân Kinh khi bắt đầu luyện dễ dàng hơn nhiều, không đến nửa năm liền có thể học cấp tốc, nhất là mấy thứ chưởng pháp trong đó, càng lợi hại vô cùng, thế nhưng nhưng mà sau khi luyện xong có khả năng gặp phải một loại cải biến mà chính Bách Hợp không muốn phát sinh, nhất là muốn luyện tập Cửu Âm Chân Kinh, cần có chút hoàn cảnh hà khắc, hơn nữa bộ công pháp này dùng thủ đoạn công kích làm chủ, uy lực mặc dù cường hãn nhưng lại không giống Cửu Dương Chân Kinh luyện qua nội lực thâm hậu, nội tính đánh cho đầy đủ, đến lúc cuối cùng Bách Hợp thấy rằng Cửu Dương Chân Kinh luyện tốt hơn Cửu Âm Chân Kinh nhiều.

Nhưng mà lúc này cũng không còn biện pháp thay đổi rồi, cô chỉ đành phải luyện Cửu Âm Chân Kinh trước, rồi quay đầu lại nhìn hi vọng có thể hay không tìm cách phục hồi Cửu Dương Chân Kinh như cũ. Cô cuí thấp đầu một đường hướng cái nơi ở tạm thời âm u ẩm ước mà đi, đôi chân trần trụi trắng nõn, buớc chân lại không nhanh không chậm, thon dài thẳng tắp xinh đẹp kinh người, trên thân chỉ có một kiện áo khoác, mái tóc dài che toàn bộ khuôn mặt, phố xá xầm uất ồn ào làm cho con người ta sinh một loại cảm giác chán chường , cô lại giống như không để ý hết thảy, làm cho nhiều cỗ xe qua lại chú ý, có người lấy di động ra quay phim cô, một thanh niên trong xe màu đen sắc mặt nhợt nhạt vô tình hướng ra ngoài nhìn thoáng qua, rốt cuộc không thể dời mắt.

Thật vất vả trở lại căn phòng dưới đất, lúc này bởi vì Bách Hợp không có võ công, cho nên cũng cố hết sức mà đi, may mà điện thoại chìa khoá bên trong áo khoát không có ném đi, cô vừa móc chìa khoá ra mở cái cửa sắt cũ kỹ, điện thoại bên trong áo liền vang lên.

Cô lấy điện thoại ra nhìn, đây là một điện thoại kiểu dáng hết sức lỗi thời, bây giờ các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp gần như đều đã đổi điện thoại thông minh, Vương Bách Hợp còn dùng đến điện thoại có bàn phím, bên trên hiển thị “Thiên Tề”, tiếng chuông không ngừng vang lên.

“Alô” Bách Hợp đưa điện thoại lên trả lời, đầu kia Tống Thiên Tề liền vang lên giọng nói như là có chút hổn hển: “Tiểu Hợp, hôm nay em không đến quay phim, vì sao hiện tại không có gọi điện thoại cho anh, trong thẻ cũng không có tiền? Anh đang chờ đây này, cuối cùng là chuyện gì xảy ra, có phải nhà làm phim đổi ý hay không? Em tranh thủ thời gian mau mau đi …” Anh ta la vô cùng lớn tiếng, âm thanh không những không mê người, ngược lại mang theo một cỗ hèn mọn bỉ ổi, không biết trước kia Vương Bách Hợp nhìn trúng người đàn ông này chỗ nào, Vương Bách Hợp năm nay mới hai mươi mốt, Tống Thiên Tề đã 37 rồi, lớn hơn cô gần mười sáu mười bảy tuổi, lớn tuổi không nói mà còn làm trai bao!

 

Loading...