Ai ngờ tạo hóa trêu , cuộc sống như chỉ kéo dài vẻn vẹn hai tháng.
Ở Phong Đài Hành Cung, một đám phân công nhiệm vụ, ai nấy đều bắt đầu lao động.
Chu Đại vác xẻng, thoát khỏi những ký ức ngọt ngào ngày xưa. Rời xa Vân Khanh đầy ba ngày, cảm giác như trôi qua nhiều năm .
Tục ngữ : “Một ngày gặp như ba thu”, xưa quả sai.
Không thể cứ tiếp tục như thế , Chu Đại nắm chặt tay, thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Buổi chiều, đưa tin của trạm dịch đến nơi xây dựng hành cung.
“Ai là Chu Đại? Có thư của ngươi.”
“Thư ư? Chẳng lẽ là Vân Khanh cho ?”
Chu Đại vứt chiếc xẻng tay xuống, mặt nở một nụ ngọt ngào, vội vàng đến chỗ đưa tin, giơ tay lấy bức thư.
Chàng trai đang việc cùng thấy đột nhiên tươi, ngạc nhiên mở to mắt, trêu chọc: “Quả nhiên, vợ là khác hẳn. Hôm qua lúc mới đến, mặt cứ đăm đăm. còn tưởng vốn dĩ thích chứ.”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Chu Đại , gãi đầu, mở bức thư .
Đọc từng chữ một, nụ mặt dần biến mất, cơ thể tỏa một luồng khí lạnh kỳ lạ, như thể trong đang ẩn giấu một con thú dữ sẵn sàng nuốt chửng con .
Chàng trai trêu chọc cảm thấy tình hình , sờ lên nổi da gà, lặng lẽ xa một chút.
Chu Đại siết chặt bức thư, lòng bàn tay bóp đến bầm tím mà hề : “Hay lắm! Tốt lắm. Muốn hòa ly, trừ khi chết!”
Anh quả thực tức đến bật với nội dung trong thư. Mới ba ngày, mà bàn bạc chuyện hòa ly. Tính cả thời gian đưa tin, lẽ cô đưa quyết định ngay khi tin tức đến nhà.
Chẳng lẽ tình cảm của Vân Khanh dành cho chịu nổi một cú sốc như ? Vấn đề , định là tạm thời câu trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-90.html.]
Đêm đến, những giám sát và lao động ở Phong Đài Hành Cung đều ngủ. Chu Đại mở to mắt, nhẹ nhàng dậy khỏi giường.
Ban ngày, mua giấy và bút từ đưa tin. Dưới ánh trăng, hai lá thư, một lá gửi cho thuộc hạ của cha ở biên cương, một lá gửi cho bạn , nhờ đích đến làng Đá để đưa cho Vân Khanh.
Ngày hôm , khi đưa tin đến công trường, Chu Đại liền nhân cơ hội gửi hai bức thư đó .
…
Cuộc sống Chu Đại, Vân Khanh quen.
Chu Đại trong vai một chồng, gì để chê: bất kể Vân Khanh gì, đều mua về; giặt quần áo, nấu cơm, việc gì cũng , cần cô bận tâm.
Đến buổi tối, kéo Vân Khanh những chuyện họ thích, ôm cô lòng, kể chuyện dỗ cô ngủ.
Vân Khanh bao giờ tưởng tượng , một thể chứa đựng nhiều thứ trong đầu đến . Dù là du ký, chuyện kỳ quái, thần thoại, truyền thuyết, chuyện buôn chuyện tầm phào, đều thể kể một cách sống động, như thể tận mắt chứng kiến.
Ngoài , vóc dáng của Chu Đại thực sự , vai rộng eo thon, bụng rắn chắc, và sức mạnh tràn trề.
Nghĩ đến đó, mặt Vân Khanh đỏ bừng, khẽ thở dài: “Nếu tìm một khác, còn phúc lợi như .”
Hà thị thấy con gái cả ngày ở trong nhà, thỉnh thoảng thở ngắn than dài, lo lắng cô nhớ Chu Đại mà buồn bực.
“Con gái, hôm nay thời tiết lắm, con ngoài dạo . Cứ ở trong phòng mãi cũng .”
Vân Khanh cha lo lắng cho , lặng lẽ đồng ý.
Vừa lúc sắp đến giờ Vân Phàm tan học, cô nghĩ sẽ dạo gần trường học ở đầu làng.
Trường học của làng Đá ở phía nam làng, tiếp về phía là con đường quan lộ, thỉnh thoảng lạ ngang qua đây.
Vân Khanh , đột nhiên thấy tiếng vó ngựa từ đằng xa vọng đến. Quay đầu , quả nhiên một con ngựa đang phi đến quan lộ. Nhìn kỹ, hình như đó hai .
Người lưng ngựa thấy Vân Khanh, vô cùng kích động, điên cuồng vẫy hai tay. Khi con ngựa càng đến gần, cô mới thấy rõ. Cả hai ngựa đều thương, một vẻ hôn mê, ngang lưng ngựa bất động.