Vân Hạc Lan thì đơn thuần là ghen tị. Cùng là Thủy linh căn, nhưng thiên phú của Vân Khanh hơn cô. Nếu cô bé tu luyện nhanh hơn cô, cô còn uy tín gì trong tông môn nữa?
Tại ? Tại xuất hiện một như , đến để cướp những thứ của cô?
Một ngôi nhà nhỏ ở Thanh Hà trấn.
Liễu Như Yên trong phòng lo lắng, bất an. Tại Vân Khanh đến Vân Thiên Tông? Con bé phận của ?
Những câu hỏi như tơ nhện quấn lấy lòng cô, khiến cô yên. Ngồi thẫn thờ một lúc, Liễu Như Yên đột nhiên dậy, chạy phòng ngủ.
Mở tủ, lấy tiền tiết kiệm bấy lâu nay, Liễu Như Yên nhanh chóng thu dọn hành lý, xuống giường, nhưng mãi thể chợp mắt.
Sáng sớm hôm , Liễu Như Yên vác hành lý chuẩn , lập tức lên đường đến Vân Thiên Tông.
Núi Mây Trắng vẫn giống như tám năm , dân cư thưa thớt, chỉ hai ngôi làng nhỏ bao quanh Vân Thiên Tông.
Liễu Như Yên che kín mít, như sợ khác nhận . Bà lén lút về một hướng, chính là tiệm thuốc của Triệu gia.
Tại tiệm thuốc, ông Triệu tóc hoa râm, ở quầy khám bệnh cho . Người quầy chữa bệnh là con trai ông, mà khi Liễu Như Yên rời bắt đầu học bắt mạch.
Đến mặt ông Triệu, Liễu Như Yên kéo khăn che mặt xuống: "Bác Triệu, con là Như Yên, thím ở nhà ạ?"
Lúc , bà Triệu đang bưng thuốc phơi khô từ sân . Thấy cô, đôi mắt đục mờ của bà sáng lên: "Như Yên, là con ?"
Liễu Như Yên cảm động, ngờ bà Triệu nhận ngay lập tức.
Hai sân tâm sự. Liễu Như Yên bóng gió hỏi han nhiều chuyện về Vân Thiên Tông, đặc biệt là về Vân Hạc Lan. Nghe con bé yêu quý ở Vân Thiên Tông, Liễu Như Yên yên tâm.
" mà , hôm qua Vân Thiên Tông một chuyện lớn." Bà Triệu rửa sạch thuốc trong tay, kể tin tức mới nhất cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-63.html.]
Lòng Liễu Như Yên run lên, cô nắm chặt ống tay áo, sợ tin : "Chuyện gì ạ?"
" cũng , hai đứa trẻ đến Vân Thiên Tông bái sư. Thiên phú đều cao. Cậu bé thì nhập Thanh Vân phong, còn cô bé thì thành tử truyền của Tím Tía chân nhân."
"Cái gì?" Liễu Như Yên lập tức dậy, kích động nắm tay bà Triệu: "Cô bé đó tên là gì?"
Bà Triệu cô nắm cho loạng choạng, hiểu phản ứng của Liễu Như Yên: "Cái thì , nhưng hình như họ 'Vân', thật trùng hợp."
Liễu Như Yên lập tức mất hết sức lực, ngã xuống đất: "Tại như ?"
Vân Thiên Tông, Tím Tía phong.
Dù Vân Khanh thấy nhiều nơi ở Vân Thiên Tông trong Thủy Kính, nhưng Tím Tía phong xa lạ.
Hôm qua Vân Ngữ Nhu đưa cô đến một sân gần chính điện nhất. Lo lắng cô quen, bà còn trang trí phòng theo kiểu mà các cô gái ở trần gian thích.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Vân Khanh thì bận tâm lắm. Sân mà cô sống ở Thanh Hà trấn nhỏ, phòng riêng. Sân đối với cô là cực kỳ sang trọng. Khắp nơi đều trồng đầy hoa .
Vân Ngữ Nhu cân nhắc việc cô cách tích cốc, nên dặn ở núi mỗi sáng mang cơm đến cho cô.
Vì thế, ngày thứ hai, Vân Khanh dùng xong bữa sáng mới đến chính điện để tu luyện cùng Vân Ngữ Nhu.
Vân Ngữ Nhu Vân Khanh mặc bộ đồ tu luyện màu trắng, nghiêm chỉnh đó, nhịn mà véo má cô.
Vân Khanh bà bằng ánh mắt lên án: "Sư phụ, gì ?"
"Khụ khụ!" Trên khuôn mặt vốn dĩ lạnh nhạt của Vân Ngữ Nhu hiện lên một chút ngượng ngùng. Bà cũng kinh ngạc, ngờ hành động trẻ con như .
Nhìn đôi mắt nhỏ oán trách của Vân Khanh, bà lặng lẽ dời tầm mắt: "Sư phụ chỉ con quen với Vân Thiên Tông thôi."
Vân Khanh thật sự hiểu điều đó liên quan gì đến việc bà véo má cô.