Vân Khanh tò mò nhận lấy, kỹ, phát hiện đó là hai đạo thánh chỉ. Một đạo là hủy bỏ vị trí Thái tử phi của Mạc Sắc, còn một đạo là phong nàng Hoàng hậu.
Nếu là những phụ nữ khác, đối mặt với ân sủng như , e rằng mừng rỡ như điên. Vân Khanh như thế.
Rối bời bấy lâu, nàng vẫn thể quên giấc mơ . Mạc Sắc trả thù, nhưng còn Lý Diễn, nàng tạm thời . Hiện tại từng chuyện gì với , nàng nên trả thù mối hận trong mơ lên ?
Lý Diễn thấy mặt Vân Khanh niềm vui mừng như tưởng, ngược là thánh chỉ ngẩn ngơ. Liên tưởng đến sự bất thường của nàng trong thời gian , thầm nghĩ: Lẽ nào Khanh Khanh cũng mơ thấy giấc mơ đó?
Đặt nàng xuống khỏi đùi, Lý Diễn dậy nắm tay nàng: “Khanh Khanh, đưa em đến một nơi.”
Hai xe ngựa thẳng vùng ngoại ô. Nhìn phong cảnh lạ lẫm ngoài cửa sổ, Vân Khanh mặt mang theo sự nghi hoặc: “A Diễn, chúng ?”
Lý Diễn cọ cọ chiếc mũi xinh xắn của nàng: “Đi gặp một quan trọng, đến nơi em sẽ .”
Nửa giờ , xe ngựa dừng . Lý Diễn nhảy xuống , cẩn thận ôm Vân Khanh xuống: “Cẩn thận chân.”
Nhìn phong cảnh tú lệ bên ngoài, Vân Khanh mới hậu tri hậu giác, thì đưa đến chùa Bạch Mã. Nơi nàng hề lạ lẫm, khi Đông Cung, hai từng cùng đến đây thề ước: “Nguyện một lòng , đầu bạc rời xa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-my-nhan-cay-sung-ma-kieu/chuong-30.html.]
Lý Diễn nắm tay Vân Khanh, từng bước một lên bậc thang. Hai Chính điện, một vị tăng nhân đức cao vọng trọng ở bên trong. Lý Diễn tiến lên giới thiệu: “Khanh Khanh, đây là Vân Phương đại sư của chùa Bạch Mã.”
Vân Phương đại sư tóc bạc trắng, khuôn mặt hiền từ. Không hiểu vì , Vân Khanh thấy cảm thấy quen mắt lạ thường. Nàng bước lên , cúi đầu: “Kính chào Vân Phương đại sư.”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Vân Phương đại sư gật đầu đáp , mặt Vân Khanh, dường như đang xuyên qua nàng mà hoài niệm điều gì đó. “Theo lão nạp đến đây .” Vân Phương đại sư dẫn hai đến một gian sương phòng. Cách bài trí trong phòng kỳ lạ, dấu vết của ở, chỉ một chiếc giường và vài cái giá kim loại, giá đặt những món đồ đồng và kinh thư.
Lý Diễn đỡ Vân Khanh xuống giường: “Khanh Khanh, em lên đó .”
Cảnh tượng chút quỷ dị, Vân Khanh chằm chằm mắt Lý Diễn, thấy sự thương xót và đành lòng, ẩn ẩn còn một sự giải thoát. Nàng từ chối, lặng lẽ giường. Nàng tin Lý Diễn sẽ hại , hơn nữa, nàng cũng chuẩn . Nếu thực sự xảy chuyện ngoài ý , tất cả những ở đây đều thoát .
Đầu Vân Khanh chạm gối, liền chìm giấc ngủ say. Trong giấc mơ, nàng như trở thành một ngoài cuộc, thấy tất cả chuyện từ khi sinh cho đến khi chết.
Giấc mơ chút tương tự với cơn ác mộng đó của nàng. Lý Diễn yêu thương nàng như bảo bối, Hoàng thượng băng hà, Nhị hoàng tử liên kết với đại quân ngoài thành mưu phản, Mạc gia yêu cầu Lý Diễn ban c.h.ế.t cho nàng.
Chỉ là đến đây thứ đổi. Lý Diễn quả quyết từ chối sự uy h.i.ế.p của Mạc gia, trở tay bắt cóc Mạc Sắc. Sau đó, Doãn Tương Kiệt dẫn dắt đại quân biên cảnh cũng chạy đến, cùng cấm vệ Đông Cung nội ứng ngoại hợp, bao vây quân đội của Mạc gia và đại quân ngoài thành. Cuối cùng, Nhị hoàng tử đền tội, phủ Tướng quân liên lụy cả chín tộc.
Chỉ là hiểu vì , Vân Khanh vẫn xảy chuyện. Thì Mạc Sắc lén cho nàng uống Vãng Sinh Tủy. Vãng Sinh Tủy, tên đoán ý, là một loại độc dược đoạt mạng. Người trúng độc sẽ chìm giấc ngủ say, như đang say, và sẽ chìm trong cơn mơ tỉnh , cho đến khi c.h.ế.t . Hơn nữa, trúng độc sẽ coi cơn mơ khi c.h.ế.t là ký ức thật.