Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 81: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà
Cập nhật lúc: 2024-06-21 11:00:13
Lượt xem: 20
Hướng Hàn toát mồ hôi, vội vàng đẩy ba của cậu vào phòng ngủ: “Ba, ba đừng nói nhảm nữa, nhanh giúp con dọn dẹp phòng một chút đi.”
Sau khi trở về từ thế giới thứ hai, cậu thấy mình căn bản không thể chịu đựng được cái chuồng chó mà trước kia mình từng sống.
Ba Hướng vừa đi vừa quay đầu lại: "Này, ông già đó là ai? Hình như hơi quen quen..."
Hướng Hàn không cho những lời nói của lão nguyên soái là thật, nghe xong đã quên mất.
Nhưng mấy ngày sau, Đại A lại đến tìm cậu: “Cậu Hướng, tôi đã nghiên cứu những vụ án ở thế kỷ trước và phát hiện ra rằng sự cộng hưởng tinh thần không chỉ xảy ra giữa những người yêu nhau mà còn xảy ra giữa rất nhiều người thân, bạn bè.”
“Nói cách khác, chỉ cần là tình cảm thì có thể có sự cộng hưởng tinh thần, không nhất thiết phải là tình yêu." Tiểu B kịp thời bổ sung.
"Vậy mấy người không phải có thể tìm người mới à?" Hướng Hàn không nói nên lời.
Đại A và Tiểu B: "..." Tìm được ứng viên mới dễ như vậy à, dù có tìm kỹ đến đâu cũng không thể tìm được người có tỷ lệ xứng đôi đến 99,9%. Với tỷ lệ xứng đôi cao như vậy, sau khi chính phủ phát hiện sẽ buộc họ phải sắp xếp những cuộc hẹn hò mù quáng đó, được chứ?
"Để tôi suy nghĩ lại." Hướng Hàn mím môi nói.
Sau khi tiễn hai người đi, Hướng Hàn trở lại phòng ngủ, nằm xuống giường, sau đó mở đôi mắt vô hồn ra, trống rỗng như đi vào cõi thần tiên.
Sau khi trở về, ngày nào cậu cũng ở trong trạng thái này, trong lòng cảm thấy trống rỗng và không biết phải làm sao.
Cậu đã tìm kiếm thông tin của Xavier, trong ảnh, người ấy luôn mặc quân phục liên bang, đường nét khuôn mặt khắc sâu, mái tóc ngắn màu vàng, nhìn qua giống như một người cứng nhắc, lạnh lùng, không hề giống Lục Trạch hay Chu Việt Trạch một chút nào.
Cậu thở dài, đi vào phòng khách lấy một chai dịch dinh dưỡng ra, uống một cách vô vị. Ba Hướng đang quan sát tinh tế tinh nghe thấy thì liếc mắt nhìn Hướng Hàn một cái, sau đó hai mắt lập tức mở to.
Tin tức cho biết viện nghiên cứu khoa học đã phát hiện ra một loại cây ăn được mới, một khi được phổ biến thì hàng tỷ người chia tay với dịch dinh dưỡng.
Hướng Hàn lập tức nhận ra đó là lúa nước đó, là lúa nước!
Bố Hướng xem xong thì lẩm bẩm: “Trắng như vậy, thật sự có thể ăn được à?”
Hướng Hàn quay đầu qua, cứng ngắc hỏi: “Ba, nếu có một ngày, ba có thể cứu được một người, cũng có thể giúp cho vô số người vĩnh biệt dịch dinh dưỡng, ăn được đồ ăn ngon, ba có làm hay không?”
“Ngon như thế nào?" Sự tập trung của ba Hướng có hơi lệch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-81-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha.html.]
Hướng Hàn: "..."
Do dự thêm mấy ngày, cuối cùng Hướng Hàn cũng quyết định quay về. Chưa nói đến cái khác, dịch dinh dưỡng có màu giống như cứt này đã khiến cho cậu cảm thấy uống đủ rồi.
Đương nhiên, đây không phải điểm mấu chốt, quan trọng là cậu tốt bụng, nhiệt tình, lại sẵn sàng giúp đỡ người khác như vậy, làm sao có thể thấy c.h.ế.t không cứu được? Làm sao có thể trơ mắt nhìn liên bang rơi vào nội chiến chứ? Làm sao có thể chịu đựng được việc để những bạn nhỏ ở vùng có nạn sâu bệnh phải uống dịch dinh dưỡng mỗi ngày chứ?
𝕳-𝕿-𝕶-𝕿
Sau khi xây dựng tinh thần đầy đủ, cậu đưa ba mình về quê nhà trước, sau đó mới đến công ty Tinh Du.
Đại A và Tiểu B kích động đến mức không còn là chính mình khi thấy cậu trở lại. Sau khi lão nguyên soái biết chuyện cũng muốn đến, nhưng lại bị Đại A ngăn cản, dù sao thì thân phận của ông ấy rất nhạy cảm, mỗi một động thái của ông ấy đều sẽ khiến cho mọi người phải suy đoán.
Trước khi ngâm mình trong bể chất lỏng, Hướng Hàn nói hai câu, câu đầu tiên là 'Tôi đến đây để cứu người', câu thứ hai là 'Xin hãy thu thập thêm nhiều thông tin về đồ ăn'.
Đại A và Tiểu B: "..."
Hệ thống cũng rất vui mừng khi nhìn thấy cậu, vui vẻ đảm bảo: “Cậu Hướng, cậu yên tâm, giao việc thu thập thông tin cho tôi là được."
Cậu lại mở mắt ra, Hướng Hàn phát hiện mình đang ngồi trên cao, một tay ôm trán, cúi đầu nhìn một đám đàn ông mặc quần áo tối màu.
Lúc này, một người trong đó đột nhiên quỳ xuống, gào khóc: “Bệ hạ, Triệu đại nhân là nguyên lão của ba triều đại, trung thành và tận tâm với ngài, chắc chắn không có lòng bất trung! Ngài không thể nghe lời vu khống của kẻ tiểu nhân, không phân biệt đúng sai, không phân biệt rõ người ngay kẻ gian được!"
Tiếng nói của hắn vừa dứt, những người phía sau cũng đồng loạt quỳ xuống vang lên tiếng ‘phần phật’, tất cả đều giơ những tấm biển nhỏ không rõ tên lên và hô lên: "Bệ hạ, hãy suy nghĩ kỹ!"
Hạng Hàn còn chưa kịp xem thông tin, lập tức bối rối, vội vàng tìm kiếm trong ký ức của nguyên chủ.
Ách, tên của nguyên chủ là Tống Hàn... Vì sao lại có một chữ 'han'?
Tống Hàn còn nhỏ đã lên ngôi, mười sáu tuổi tự mình chấp chính, nhưng lại luôn sống dưới cái bóng của ba vị đại thần giúp đỡ việc chính trị. Nếu nói về lý do tại sao thì phải bắt đầu nói từ anh trai của cậu ta là Tống Dục.
Khi lão hoàng đế qua đời, Tống Dục với tư cách là thái tử lẽ ra phải lên ngôi hoàng đế. Nhưng ba vị đại thần giúp đỡ việc chính trị đã phế bỏ Tống Dục với lý do anh ta thèm muốn dâm dục, không nghĩ đến việc chính trị, lãng phí, sau đó nâng đỡ Tống Hàn mới tám tuổi lên ngôi.
Mẹ ruột của Tống Hàn là Huệ thái phi rất nhát gan và sợ phiền phức, cảm thấy ba vị đại thần giúp đỡ việc chính trị không hề có lòng trung thành. Tống Dục bị phế bỏ là vì lớn tuổi hơn, hiểu biết hơn và khó kiểm soát. Còn con trai bà ấy thì còn nhỏ và dễ điều khiển.
Từ khi con trai lên ngôi, ngày nào bà ấy cũng lau nước mắt và truyền đạt ý nghĩ của mình cho Tống Hàn.
Dưới sự ảnh hưởng của bà ấy, từ nhỏ Tống Hàn đã sợ hãi ba vị đại thần phụ việc chính trị. Khi được trao lại quyền lực, lại càng thấp thỏm lo sợ, năm lần bảy lượt từ chối vì mình còn nhỏ, còn cần phải dựa vào bọn họ, sợ một người trong số họ không được như ý thì sẽ phế bỏ mình.