Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 41: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà (5)
Cập nhật lúc: 2024-05-23 20:12:29
Lượt xem: 30
Chu Việt Trạch đột nhiên nhắm mắt lại, lông mi dài không khỏi run rẩy, trên mặt tràn đầy nhục nhã. Cơ thể cậu trần truồng dưới chăn, bị trói bằng những sợi dây mỏng màu đỏ, làn da ửng hồng bất thường, trông vô cùng xinh đẹp.
Hướng Hàn sửng sốt, sau đó ngượng ngùng quay mặt đi, bên tai đỏ lên. Phải biết là ngoài trừ Lục Trạch, cậu chưa từng nhìn qua cơ thể k.h.o.ả t.h.â.n của nam giới khác, đặc biệt là bây giờ… Khụ Khụ.
Cậu nhanh chóng đắp chăn lại như cũ, sau khi bình tĩnh lại thì cậu nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Kẻ xuyên không kia tính kế nhà Chu với nhà Khương cũng không đơn giản chỉ là lừa Chu Việt Trạch, mục tiêu cuối cùng của cậu ta chính là đẩy ngã Khương Hàm.
Nhà Khương có một vệ sĩ là gián điệp do cậu ta sắp xếp vào, nhiệm vụ chính của anh ta là chụp được mấy bức ảnh không đứng đắn của Khương Hàm với Chu Việt Trạch, sau đó dùng mấy bức ảnh đấy vạch mặt hai người.
𝕳-𝕿-𝕶-𝕿
Chu Việt Trạch mới vừa thành niên, nhưng cách đây không lâu trên CMND của cậu ta đã đổi thành 17 tuổi. Bằng cách này, một khi việc này bị vạch trần, Khương Hàm sẽ bị lên án.
Gia tộc Khương tuy có quyền lực lớn ở thành phố A nhưng cũng không thể kiểm soát được miệng lưỡi của người dân khắp cả nước. Trước áp lực của dư luận thì hắn chắc chắn sẽ được mời đi uống trà. Trong lúc Khương Hàm không có mặt, kẻ xuyên không kia lại xúi giục mấy người luôn chống đối với nhà Khương ra tay, không chừng cũng có thể làm Khương Hàm bị tổn thất nghiêm trọng.
Nhưng đáng tiếc, thứ nhất Khương Hàm không thích cưỡng ép, thứ hai là không ra tay với người chưa thành niên, thứ ba…hắn ta không làm được. Vì vậy trong truyện gốc, kế hoạch của kẻ xuyên không chưa bao giờ có cơ hội thành công. Bây giờ thay sang Hướng Hàn, chuyện đó càng không có khả năng, không bị đè đã là rất tốt rồi.
Hướng Hàn bây giờ cũng không có nghĩ tới chuyện này, dựa theo kinh nghiệm đọc mấy vạn quyển tiểu thuyết đầy m.á.u chó, vệ sĩ không có lá gan xuất hiện trước mặt Khương Hàm, cho nên khẳng định là động tay động chân trong phòng.
“Tiểu Cửu, kiểm tra căn phòng đi.” Cậu nhanh chóng ra lệnh.
Hệ thống kiểm tra một vòng quả, nhiên phát hiện ra mấy cái camera lỗ kim nên tiện tay phá hỏng hết. Hướng Hàn khẽ hừ một tiếng, sau đó lại nhìn sang Chu Việt Trạch.
Ý thức của Chu Việt Trạch đã có chút mơ hồ, môi bị cắn đến bật máu, giống như đang nhẫn nhịn thứ gì đó. Nhận ra Hướng Hàn nhìn sang, cậu ta lập tức trừng mắt nhìn cậu, nhưng khí thế lại yếu hơn vừa nãy rất nhiều.
Hướng Hàn rất quen thuộc với tình huống này, nhìn kiểu này còn không phải là bị trúng loại thuốc kia à? Vẻ mặt cậu nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng thực tế lại đang vội vàng gọi bác sĩ riêng đến, sau đó lo lắng nhìn Chu Việt Trạch.
Nhìn đứa nhỏ này xem, chắc là sắp không chịu nổi rồi, nhưng phải nửa tiếng nữa bác sĩ mới tới, làm thế nào bây giờ?
Hướng Hàn suy nghĩ một chút, đưa tay nhéo một góc chăn, lại nhấc chăn lên, chịu đựng khó chịu giúp cậu ta cởi dây thừng, giả vờ bình tĩnh nói: “Cậu tự mình giải quyết đi.”
Ừm, nói tới kinh nghiệm thì cậu cũng chỉ là có ý tốt thoi.
Không ngờ ánh mắt Chu Việt Trạch lại càng tức giận hơn, răng nghiến chặt, nhìn như muốn nhào tới cắn cậu mấy cái. Đáng tiếc cậu ta bị tiêm thuốc giãn cơ, bây giờ một chút sức lực cũng không có.
Hướng Hàn hiển nhiên đã phát hiện ra điểm này, lại cho thêm ý kiến khác: “Xoa nhẹ cũng được.” Kinh nghiệm, đều là kinh nghiệm thôi.
Chu Việt Trạch không thấy cảm kích chút nào, từ trong kẽ răng phun ra hai chữ: "Biến thái!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-41-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha-5.html.]
Nhưng dưới sự hành hạ của thuốc, ý thức chẳng bao lâu lại mơ hồ, giọng nói bị đè nén ngắt quãng thoát ra, gân xanh nổi lên trên trán, môi bị cắn rách, nhìn cũng biết không thể nhịn được nữa.
Hướng Hàn cũng không chấp nhặt với cậu ta, dù sao cậu hiện tại cũng đang trong hình tượng nhân vật phản diện. Hơn nữa biểu hiện của đối phương làm cậu có chút lo lắng, nếu cứ như vậy… sẽ không c.h.ế.t người đấy chứ?
“Cũng có khả năng lắm.” Đại A đột nhiên xuất hiện, thề thốt lên tiếng.
Hệ thống:"……"
“Nếu cậu ta không có sức, cậu có thể giúp cậu ta thoải mái một chút, bác sĩ sẽ đến ngay thôi.” Đại A nói dối.
Hướng Hàn: "..."
“Nếu Chu Việt Trạch chết, nhiệm vụ sẽ thất bại.” Hắn tiếp tục nói dối.
Hệ thống: “…” Có chút đồng tình với cậu Hướng, muốn vạch trần sự thật quá đi, làm sao bây giờ?
Hướng Hàn hết lần này đến lần khác do dự, cảm thấy mình không thể chưa ra trận đã c.h.ế.t non như vậy. Hơn nữa, nếu chỉ cần dùng tay…
"Tiểu Cửu, mi có thể điều khiển tay phải của ta được không?"
“Hả?” Hệ thống có vẻ khó hiểu.
Tiểu B: “…Nó chỉ là một đống số liệu thôi, tha cho nó đi.”
Hướng Hàn yếu ớt nói: "Nhân vật chính cũng vậy mà, bọn họ tiếp xúc với nhau cũng chỉ là trao đổi số liệu thôi đúng không?"
Tiểu B: “…” Không biết nên nói gì.
Đại A: “…” Không còn dễ bị lừa như trước nữa.
"Cậu Hướng, cậu ta giống như sắp c.h.ế.t rồi." Hệ thống đột nhiên hét lớn.
Hướng Hàn giật mình nhìn Chu Việt Trạch, thấy mặt cậu ta tím tái, không kịp suy nghĩ, vội vàng cúi người ôm lấy đối phương, vươn tay giúp đỡ.
Đại A và tiểu B: "..." Lợi hại, hoá ra 009 là fan ngầm, sao trước kia lại không nhận ra nhờ?
Hệ thống cũng hoảng sợ với hiệu quả từ lời nói của mình, sau đó lẩm bẩm: Thật sự xin lỗi cậu Hướng, em không phải là một hệ thống tuỳ tiện, không phải số liệu nào cũng có thể chạm vào đâu, tất cả đều là vì sự trong sạch của em thôi. Dù sao cậu cũng là con người, chạm vào dữ liệu cũng không việc gì.