Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 950: Nữ phụ bi thảm thập niên 70 (16)

Cập nhật lúc: 2025-11-17 16:51:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không , ,” Trình Xuân Nha với vẻ mặt tuyệt vọng. “Nếu tà ma đó thể thoát khỏi Diệu Quốc nhà thì nó ở lì trong đó đến tận bây giờ.”

 

“Chắc chắn nó sớm thoát khỏi Diệu Quốc nhà và chạy khỏi từ đường .”

 

“Hu hu! Diệu Quốc ơi! Chuyện rốt cuộc đây!”

 

Gã đàn ông Trình Xuân Nha thì bỗng cảm thấy bớt sợ hãi hơn hẳn.

 

Suy cho cùng, Trình Xuân Nha lý!

 

Nếu tà ma đó thể thoát khỏi họ, thì ba nhà họ Lưu thì chẳng nhốt trong từ đường.

 

“Xem cơ thể của ba nhà Lưu Diệu Quốc gì đó đặc biệt, nên tà ma mới nhập riêng họ,” gã đàn ông lẩm bẩm.

 

“Chắc chắn là như ,” một gã đàn ông khác bước tới . “ dù thế nào nữa, thôn cũng thể lơ là cảnh giác.”

 

“Trừ phi tìm thầy cúng về phép, nếu thì gì cũng thể thả ba nhà Lưu Diệu Quốc khỏi từ đường .”

 

“Xuân Nha,” gã đàn ông xong liền Trình Xuân Nha. “Cô về ! Đừng lo lắng quá, Diệu Quốc nhà cô cùng chồng và chị dâu cô chắc chắn sẽ .”

 

“Nhà cô bây giờ xảy chuyện thế , nếu cô kiên cường lên thì chẳng là thật sự sụp đổ .”

 

“Phải rằng, cháu trai cô vẫn cần cô chăm sóc đấy?”

 

“Em dâu, em dâu,” đúng lúc , giọng của Trần Lan San từ trong từ đường vọng . “Coi như chị cầu xin em, trong lòng em tức giận oán hận gì cứ trút hết lên chị, nhưng tuyệt đối đừng hại Kiến Tân nhé!”

 

Qua đó thể thấy, bây giờ Trần Lan San vẫn còn khá quan tâm đến con trai .

 

Đương nhiên, cũng chỉ là quan tâm mà thôi.

 

Nếu lựa chọn, so với việc lo lắng cho con trai, Trần Lan San càng nhanh chóng thả ngoài hơn.

 

thật sự ở trong từ đường thêm một giây một phút nào nữa.

 

“Trình Xuân Nha, Kiến Tân là mạng sống của , nếu cô dám hại nó thì cái mạng già của sẽ liều với cô.” Đó là giọng của Lưu.

 

“Xem tà ma đó khống chế thím Thục Mai ,” một gã đàn ông lắc đầu .

 

Nói thừa, nếu khống chế thì hùa theo Trần Lan San mà la lối, cho rằng Trình Xuân Nha sẽ hại thằng bé Lưu Kiến Tân chứ?

 

“Hu hu!” Trình Xuân Nha nấc lên, “Hai , em về đây, nếu cứ ở thế , em sợ thật sự chịu nổi mất.”

 

Dứt lời, Trình Xuân Nha chạy .

 

“Haiz! Trình Xuân Nha cũng thật đáng thương, một gia đình yên giờ nông nỗi . Người nào sức chịu đựng kém một chút chắc chắn sẽ phát điên mất thôi.”

 

“Ai chứ? Cũng nhà họ Lưu rốt cuộc xảy chuyện gì, tự dưng rước tà ma về nhà.”

 

...

 

Lưu Diệu Quốc hai gã đàn ông bên ngoài chuyện mà tức đến... tức đến...

 

Chỉ thấy Lưu Diệu Quốc ôm ngực, trông như sắp tức hộc m.á.u đến nơi.

 

“Diệu Quốc, thế? Anh đừng em sợ.” Trần Lan San vội vàng đỡ lấy Lưu Diệu Quốc.

 

“Anh .” Lưu Diệu Quốc một cách yếu ớt.

 

Sao thể , sắp tức c.h.ế.t đến nơi còn gì.

 

“Hu hu! Kiến Tân của bà! Cháu đừng xảy chuyện gì, nếu bà nội sống nổi .” Sự xuất hiện của Trình Xuân Nha càng khiến Lưu thêm lo lắng cho cháu trai cưng của .

 

...

 

Mấy ngày tiếp theo, Trình Xuân Nha ngày nào cũng đúng giờ mang cơm đến cho nhà Lưu Diệu Quốc.

 

Chỉ là cô bao giờ chuyện với Lưu Diệu Quốc nữa, nào cũng chỉ đặt đồ ăn xuống rời .

 

Đối với hành động của Trình Xuân Nha, những phiên canh gác từ đường đều thể hiểu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-950-nu-phu-bi-tham-thap-nien-70-16.html.]

Bởi lẽ, tình cảnh đầu tiên Trình Xuân Nha mang cơm đến từ đường, những canh gác như họ đều cả .

 

Vốn dĩ cô chịu đả kích đủ lớn.

 

Vậy nên cần thiết chịu thêm đả kích nữa.

 

Nếu , ai tà ma khống chế ba nhà Lưu Diệu Quốc, những lời còn đả kích hơn với Trình Xuân Nha.

 

Ba nhà họ Lưu nhốt trong từ đường mấy ngày, tinh thần cũng đến bờ vực sụp đổ.

 

Nếu cứ tiếp tục nhốt như , e rằng chẳng mấy ngày nữa, cả ba họ sẽ thật sự phát điên.

 

...

 

Cùng lúc đó, sống khá hơn là Lưu Kiến Tân.

 

Trước đây, Lưu Kiến Tân là cục vàng trong nhà, chẳng khác nào một tiểu bá vương.

 

bây giờ thì...

 

Tuy Trình Xuân Nha đến mức bỏ đói nó, nhưng sai một đứa trẻ như nó việc như chong chóng.

 

Dám lời?

 

Vậy thì lập tức ăn một trận đòn no nê.

 

Sau vài trận đòn, Lưu Kiến Tân Trình Xuân Nha dạy dỗ cho ngoan ngoãn lời.

 

Thế nên...

 

Thấy Trình Xuân Nha từ ngoài về, Lưu Kiến Tân liền vội vàng rót nước cho cô, đó nhanh chóng chạy tới đ.ấ.m chân.

 

“Kiến Tân ! Con tại thím đối xử với con như ?” Trình Xuân Nha đặt ly nước xuống, hỏi.

 

Một đứa trẻ bốn tuổi quả thực hiểu chuyện nhiều.

 

nếu gặp cú sốc lớn, nó sẽ trưởng thành trong nháy mắt.

 

Chuyện xảy với nhà họ Lưu, cộng thêm mấy ngày nay Trình Xuân Nha trừng trị tàn nhẫn, đối với một đứa trẻ lớn lên trong nhung lụa như Lưu Kiến Tân mà , chẳng là cú sốc cực lớn .

 

Nhìn bộ dạng hiểu chuyện của Lưu Kiến Tân bây giờ, trông thật rõ ràng.

 

“Tại ạ?” Lưu Kiến Tân sợ hãi hỏi, chỉ sợ trả lời ăn đòn.

 

“Đó là vì con là con trai ruột của chú con,” Trình Xuân Nha lạnh. “Con là đứa do con và chú con đẻ , chứ là giống nòi của bác cả đáng thương qua đời!”

 

Đầu óc Lưu Kiến Tân trống rỗng.

 

Bấy lâu nay, việc một cha là liệt sĩ luôn là điều khiến Lưu Kiến Tân vô cùng tự hào.

 

Vì cha là liệt sĩ, nên đám trẻ trong thôn đều thích chơi với nó.

 

bây giờ thím , nó vốn con của liệt sĩ, mà chú hai mới là cha ruột của nó.

 

Chuyện bảo Lưu Kiến Tân chấp nhận nổi.

 

“Haiz!” Trình Xuân Nha thở dài, “Bây giờ thì con hiểu tại thím đối xử với con như chứ!”

 

“Và cả lý do tại chú hai, bà nội và con tà ma nhập nữa!”

 

“Tất cả nguyên nhân đều là do họ chuyện thất đức! Nếu thì tại tà ma tìm khác mà cố tình tìm đến ba họ?”

 

“Con nên thấy may mắn vì còn nhỏ, nếu con chắc chắn cũng thoát , tuyệt đối cũng sẽ nhốt từ đường.”

 

“Không thể nào, thể nào,” Lưu Kiến Tân lóc . “Cha cháu là liệt sĩ, cháu là con của liệt sĩ, cháu là con của chú hai.”

 

“Biết ngay là đứa trẻ như con chắc chắn sẽ tin mà,” Trình Xuân Nha Lưu Kiến Tân, . “Nếu con tin thì bây giờ thể chạy đến từ đường hỏi chú hai và con.”

 

“À đúng , còn cả bà nội con nữa.”

 

mà, con là thím kể cho con , nếu chú hai và con chẳng những thừa nhận mà còn c.ắ.n ngược , bảo thím bôi nhọ họ đấy.”

Loading...