Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 908: Kẻ cặn bã thập niên 70 (19)

Cập nhật lúc: 2025-11-13 07:38:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Mà cũng , nếu điều kiện quá tệ thì dù Nguyên Quế Anh gả cho , còn chắc thèm lấy ?"

 

," thím Trương huých nhẹ Trình, "Chuyện chung đại sự của Xuân Nha nhà bà, hai vợ chồng bà tính thế nào ?"

 

"Giờ rõ đứa bé của Nguyên Quế Anh của thằng Xuân Nha, thì nhà bà cũng nên tính chuyện cưới xin cho nó ."

 

Mẹ Trình gật gật đầu: " là nên tính chuyện cưới xin cho thằng Xuân Nha nhà . Bà để ý tìm giúp , xem ai hợp nhé."

 

"Nhà chúng cũng kén chọn gì , chỉ cần con bé thật thà là ."

 

Mẹ Trình thật sự vụ của Nguyên Quế Anh cho phát hoảng.

 

Bây giờ, yêu cầu của bà đối với con dâu chỉ cần đừng là loại giữ .

 

Mẹ Trình dứt lời thì thấy cô em chồng đang sa sầm mặt, dắt xe đạp sân nhà .

 

"Ủa! Đây Phượng Linh đấy ? Hôm nay về làng thế ?" Thím Trương đon đả .

 

thật trong mắt tỏ vẻ vô cùng khinh thường.

 

bệnh!

 

Mặt mày sa sầm như thể ai thiếu tiền cô bằng.

 

Đối với Trình Phượng Linh, lẽ bất cứ ai trong làng đều chẳng ưa gì.

 

Từ lúc gả lên thành phố, mỗi về làng là mắt như mọc đỉnh đầu, lúc nào cũng vẻ coi thường khác.

 

Sở dĩ Trình Phượng Linh gả lên thành phố vì học hành giỏi giang gì, mà là do sinh một họ hàng thành phố nhận nuôi. Nào ngờ đến năm cô tám tuổi, cặp vợ chồng vốn hiếm muộn bỗng nhiên m.a.n.g t.h.a.i sinh một con trai.

 

, Trình Phượng Linh mới trở về nông thôn.

 

Mà cặp cha nuôi cho cùng cũng từng thật lòng yêu thương cô , nên khi đến tuổi trưởng thành, họ cố gắng gả cô lên thành phố.

 

Cha Trình vốn mấy em trai nhưng đều nuôi , vì ông vẫn luôn cưng chiều cô em gái Trình Phượng Linh .

 

Ngay cả khi Trình Phượng Linh lấy chồng thành phố xa cách với gia đình, hễ nhà của ngon vật lạ gì, ông cũng đều nghĩ đến việc gửi cho em gái.

 

bây giờ Trình Xuân Nha ?

 

Thế nên cha Trình tự nhiên cũng cái khác về cô em gái Trình Phượng Linh .

 

"Phượng Linh, hôm nay thời gian về nhà thế." Mẹ Trình dậy, tới mặt cô em chồng.

 

Trong lòng Trình giờ vẫn ưa gì cô .

 

Có điều tính tình của bà nay vẫn .

 

Dù trong lòng thích, bà cũng sẽ bao giờ thể hiện mặt, càng cô em chồng một lời nào mặt chồng.

 

"Đây là nhà đẻ của , thích về thì về, cần sự đồng ý của chị ?" Trình Phượng Linh mở miệng giọng điệu chẳng mấy .

 

"Chà! Về nhà đẻ để gây sự đây mà!" Thím Trương vẻ lọt tai, "Này Trình Phượng Linh, cô là em chồng lấy chồng , về nhà đẻ mà chuyện với chị dâu bằng cái giọng điệu đó ?"

 

"Rốt cuộc là cô coi chị dâu gì, là vốn coi trai cô gì thế?"

 

"Thím Trương, là thím cứ về !" Mẹ Trình vội vàng hiệu cho thím Trương, chỉ sợ thím và cô em chồng cãi to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-908-ke-can-ba-thap-nien-70-19.html.]

 

Thím Trương cũng khó Trình, bèn bĩu môi dậy rời .

 

Từ đầu đến cuối, Trình Phượng Linh chẳng thèm để thím Trương mắt, cô trừng mắt Trình hỏi: " hỏi chị, chị lưng , nếu thì tại dạo thằng Xuân Nha mang hải sản khô lên nhà nữa?"

 

Thời buổi vật chất khan hiếm.

 

Đừng mỗi cháu trai mang hải sản khô lên nhà, Trình Phượng Linh đều tỏ vẻ chê bai, nhưng thực chất cô quý của hiếm vô cùng.

 

Hơn nữa, quan trọng nhất là, chính vì nhà luôn hải sản khô ăn hết nên cô mới đến nỗi nhà chồng coi thường như .

 

Chồng của Trình Phượng Linh là một què, nếu thì với hộ khẩu thành phố và công việc định, dù nể mặt cha nuôi của cô , cũng chẳng đời nào để ý đến một cô gái quê như cô .

 

Đương nhiên, nguyên nhân chính vẫn là vì hồi trẻ cô trông cũng ưa , nên lọt mắt xanh của chồng ngay lập tức.

 

"Hóa là chuyện !" Mẹ Trình cũng sa sầm mặt, " chẳng gì cô mặt trai cô cả, mà là thằng Xuân Nha , mỗi lên thành phố đưa hải sản khô cho cô, cô đều tỏ vẻ chê bai."

 

"Thế nên cô thấy rằng nếu cô thích, thì bảo thằng Xuân Nha cần mang lên cho cô nữa, để tránh cho đồ còn cô oán trách thì ."

 

" thích thì chẳng lẽ thể đem cho khác ?" Trình Phượng Linh lý sự cùn, "Chẳng chỉ là chút hải sản khô của nhà các thôi , nếu các tiếc cho thì cứ thẳng, việc gì lấy cớ."

 

Hải sản khô nhà đẻ gửi lên, phần lớn đều do chồng cô mang biếu lãnh đạo, nhờ mà mấy năm chồng cô mới thăng chức lên phó tổ trưởng.

 

Vậy nên bây giờ nhà đẻ gửi hải sản khô lên nữa, thử hỏi Trình Phượng Linh thể tức giận cho ?

 

Mẹ Trình sự vô sỉ của cô em chồng cho tức điên: "Thái độ của cô là thế nào đấy hả, cô em chồng, điều một chút chứ! Hóa thì cô đều lý cả, nhà cho cô đồ mà còn chuốc lấy oán thù ?"

 

" lười nhiều với chị," Trình Phượng Linh thẳng trong nhà, "Anh ? tìm chuyện."

 

"Anh cô khơi đ.á.n.h cá về," Trình với giọng bực bội, "Hôm nay thủy triều lên muộn, chắc tối mịt cô mới về tới nơi."

 

"Cái gì?" Trình Phượng Linh dừng bước, mặt mày bực bội c.h.ế.t , "Vậy chị dọn dẹp phòng con Xuân Muội , mai về thành phố."

 

"Xuân Muội lớn , nhường phòng nó cho cô ngủ thì nó ngủ ở , chẳng lẽ con bé lớn tướng thế mà còn bắt nó ngủ chung giường với vợ chồng !" Mẹ Trình xuống ghế, tiếp tục vá lưới cá, "Nếu cô , thì tối nay ngủ chung với Xuân Muội ."

 

"Dù nhà cũng chẳng cầu xin cô ở một đêm, cô thích thì ở."

 

Bây giờ thì Trình thấu .

 

Cô em chồng chính là loại vong ơn bội nghĩa, đối với cô đến mấy cũng vô dụng.

 

, bà cũng chẳng cần chịu đựng cái tính khí khó ưa của Trình Phượng Linh nữa.

 

Thích ở thì ở, như bà chị dâu đây mong cô nhà một đêm lắm bằng.

 

Trình Phượng Linh tất nhiên là tức c.h.ế.t.

 

hạ quyết tâm, đợi trai về nhất định mách tội một trận.

 

Chỉ thể rằng cha Trình nay quá với em gái, tạo cho Trình Phượng Linh một ảo giác rằng, chỉ cần cô mách lẻo, trai sẽ cần lý do mà bênh vực cô , dạy dỗ chị dâu đáng ghét .

 

Trình Xuân Muội chơi với bạn về, tin cô út đến nhà thì mặt mày liền xịu xuống.

 

Đối với cô Trình Phượng Linh , thực khi cô út lấy chồng, Trình Xuân Muội cũng chẳng gặp mấy .

 

mỗi cô út về nhà chơi, cái vẻ mặt coi thường khác của cô để ấn tượng quá sâu sắc trong lòng Trình Xuân Muội, khiến cô chẳng thể nào ưa nổi.

 

 

Loading...