"Bà ăn kiểu gì ? Cố ý đến nhà kiếm chuyện ?" Dù tức giận, nhưng Nguyên cũng định lời tuyệt tình. "Thôi , bà cứ về ! sẽ bàn bạc với lão nhà một chút sẽ trả lời bà ."
"Vậy , về đây, ngày mai sẽ một chuyến." Bà mối cũng nhiều, dậy ngoài.
Vừa bước cửa, bà liền trông thấy Nguyên Quế Anh đang từ ngoài sân xách chậu quần áo trở . Ánh mắt bà mối đầy khinh bỉ, cô cứ như thứ dơ bẩn . Nguyên Quế Anh vốn là hiền lành, bằng ánh mắt đó thì lập tức nổi giận: "Bà cái gì đấy? Tốt nhất cho rõ ràng , thì để yên !"
"Cô còn tự ?" Bà mối hất hàm, giọng khinh khỉnh. "Bà già sống đến tuổi , thật sự từng thấy phụ nữ hổ nào như cô."
"Cũng may bên lớn tuổi, cưới vợ khó, chứ thì loại đàn bà như cô, đàn ông nào dám rước về chứ!"
Nói xong, bà mối hừ lạnh một tiếng bỏ thẳng. Nguyên Quế Anh tức run nhưng cũng chẳng dây dưa với bà , lập tức nhà.
"Mẹ, lúc nãy con thấy lạ, là bà mối ? Bà đến nhà gì? Chẳng lẽ là đến để mối cho con ?" Nguyên Quế Anh hỏi.
Từ lời của bà mối lúc nãy, Nguyên Quế Anh khó để đoán đàn ông mà bà mối nhắc đến tuổi lớn. Tuổi lớn mà còn lấy vợ, cần nghĩ cũng , đối phương những nhà nghèo mà nhân phẩm và ngoại hình chắc chắn cũng , nếu lấy vợ.
" !" Mẹ Nguyên thấy con gái thấy chướng mắt, sắc mặt chẳng mấy dễ chịu. "Cũng coi như cái đứa c.h.ế.t tiệt nhà mày may mắn, nhanh như để mắt đến ."
Tuy là bàn bạc với chồng, nhưng Nguyên thực quyết định , cuộc hôn nhân chắc chắn đồng ý, nếu con trai lấy vợ. Có một đứa con gái hổ như ở nhà gả , nhà ai mà chịu gả con gái về nhà họ chứ!
"Con gả," Nguyên Quế Anh tức giận . "Bây giờ mà đến mai mối, chắc chắn chẳng gì. Dù thế nào con cũng gả, thà c.h.ế.t cũng gả!"
"Con ranh , là một ngày đ.á.n.h là lên nóc nhà hả?" Mẹ Nguyên đập mạnh xuống bàn. "Ô! Mày cũng là đàn ông !"
"Vậy mày thắt dây lưng quần cho chặt , tùy tiện qua với đàn ông!"
"Nếu vì cái đứa c.h.ế.t tiệt nhà mày, nhà trở thành trò cho cả làng ?"
"Mẹ, bao nhiêu mới chịu tin con," Nguyên Quế Anh oà lên. "Con thật sự chuyện đó, cứ chịu tin con chứ?"
"Không tin, mà sự thật rành rành đó, bảo tin kiểu gì?" Vừa dứt lời, giọng Nguyên liền dịu xuống. "Quế Anh ! Con đừng cứng đầu nữa."
"Con tự nghĩ xem, với danh tiếng của con bây giờ, còn thằng đàn ông nào chịu cưới con nữa?"
"Người tuy lớn tuổi, nhưng đàn ông lớn tuổi cái của họ."
"Con lời sai , đàn ông lớn tuổi thì thương vợ, con gả qua đó chỉ cần an phận sống với chồng, sinh cho một thằng con trai, cuộc sống bảo đảm sẽ quá tệ ."
"Hơn nữa hai và ba của con cũng còn nhỏ nữa, nếu con cứ ở nhà gả , thì bảo chúng nó lấy vợ!"
"Có cái đứa em gái hổ như con bám ở nhà, nhà ai mà chịu gả con gái về nhà chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-898-ke-can-ba-thap-nien-70-9.html.]
"Con gả, con gả." Nguyên Quế Anh hét lên, nhưng dứt lời thì bỗng thấy buồn nôn. "Ọe!" Cô ôm miệng chạy vội ngoài sân.
Trong lòng Nguyên thịch một cái. Bà dù cũng là từng trải, cái dáng vẻ của con gái chẳng lẽ là thai ! Mẹ Nguyên lập tức dậy ngoài.
Nguyên Quế Anh đang cúi nôn khan, nhưng nôn thứ gì, suýt cô khó chịu c.h.ế.t .
"Mẹ hỏi con, tháng đến ." Mẹ Nguyên vẻ mặt u ám con gái hỏi.
Nguyên Quế Anh sững , đó sắc mặt liền trắng bệch . Cô tuy sinh con bao giờ, nhưng mấy phụ nữ trong làng bàn tán về chuyện mang thai, lập tức hiểu tại hỏi như .
"Chưa..." Nguyên Quế Anh kinh hãi . "Mẹ, con chẳng lẽ là ?"
"Ôi trời ơi!" Mẹ Nguyên cảm thấy sắp phát điên . "Cái đứa c.h.ế.t tiệt nhà mày, mày đúng là đến để đòi nợ mà!"
"Mày mau, đứa bé trong bụng mày là của ai!"
"Còn ai nữa, tất nhiên là của Trình Xuân Nha!" Nguyên Quế Anh . "Con bây giờ sẽ tìm , con thai , thể bỏ mặc con !"
So với việc gả cho một ông già, Nguyên Quế Anh thà sống với cái đàn ông đáng ghét Trình Xuân Nha còn hơn. Nên thật , đứa bé đến thật đúng lúc.
"Thật sự là của thằng Trình Xuân Nha ?" Mẹ Nguyên vẻ mặt nghi ngờ . "Con chắc chắn ."
Con gái thời gian vẫn luôn ở mắt bà, nên chắc chuyện léng phéng với thằng đàn ông hoang dã nào . Thêm đó thời gian cũng khớp, nên đứa bé tám phần mười đúng là của nhà họ Trình.
"Đi, chúng đến nhà họ Trình ngay bây giờ." Mẹ Nguyên lập tức kéo tay con gái ngoài. "Con m.a.n.g t.h.a.i con của thằng Trình Xuân Nha , gì thì nhà họ Trình cũng cho con một lời giải thích mới ."
So với việc gả con cho một ông già, dĩ nhiên đưa con sang nhà họ Trình là lựa chọn hơn nhiều. Dù , đó cũng là con gái ruột của bà - nếu còn đường để chọn, bà chẳng bao giờ gả nó cho một lão già bốn chục tuổi.
Nhà họ Trình lúc chỉ Trình và Trình Xuân Muội ở nhà, còn Trình Xuân Nha và cha vẫn đang khơi đ.á.n.h cá về.
Khi con nhà Nguyên đến nơi, Trình và Trình Xuân Muội đang vá lưới đ.á.n.h cá ở sân.
"Các đến nhà gì?" Mẹ Trình trông thấy hai con nhà , lửa giận bốc lên. "Cút! Cút mau! Đừng bẩn sân nhà , khỏi đây ngay!"
"Bà nghĩ con đến chắc?" Mẹ Nguyên ngẩng cao đầu, giọng đầy đắc ý. "Con gái thai , là cháu nhà bà đấy!"
"Bà ! Nhà bà định giải quyết thế nào?"
" cho bà , đứa bé trong bụng con gái thể là cháu đích tôn của nhà bà đấy. Có nhận , nhà bà nhất nên cân nhắc cho kỹ, dù hôm nay đến nhà dạm hỏi cho con gái đó!"
"Nếu nhà bà chịu nhận đứa bé thì chỉ thể để khác hưởng lợi thôi, đến lúc đó các hối hận thì kịp nữa !"