Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 878: Ngu hiếu (39)

Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:45:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cha , con thật chẳng hai thế nào nữa," Trình Xuân Lai bực bội . "Nếu hai bắt thằng tư giấu giếm bản lĩnh, thì nhà sớm ăn sung mặc sướng !"

 

"Với sức mạnh trời phú của nó, thỉnh thoảng lên núi đ.á.n.h lợn rừng, chẳng chỉ là vung gậy một cái thôi !"

 

"Vậy mà hai sợ thiệt, bắt nó che giấu sức . là bỏ dưa hấu nhặt hạt mè, hồ đồ hết chỗ !"

 

Cha Trình và Trình cảm thấy càng lúc càng chịu nổi. Hai ông bà nghĩ, ngoài cho tức c.h.ế.t, e là cũng sẽ chính mấy đứa con cho tức c.h.ế.t thôi.

 

"Anh cả, hai, hai chịu động não một chút?" Trình Xuân Phúc vẫn còn tương đối lý trí. "Cha thế nào, hai còn lạ gì? Hai họ đến mức ngu ngốc bỏ to lấy nhỏ!"

 

"Chuyện rõ ràng là thằng tư cố ý hại nhà , mục đích là cho nhà chia thịt lợn!"

 

"Lòng thật độc ác!" Mặt Trình Xuân Phúc tối sầm . "Thằng khốn đó thật sự quá tàn nhẫn. Nó nghĩ xem, dù cha sai nữa, cũng là nuôi nấng nó lớn khôn."

 

"Thế mà nó hãm hại cha như . Nó gì? Muốn cha còn mặt mũi ai trong làng nữa !"

 

Nghe , Trình Xuân Hà và Trình Xuân Lai đều bắt đầu hối hận. ! Sao họ lời thằng tư lừa gạt chứ!

 

Đương nhiên, bây giờ là lúc mấy chuyện . Bây giờ quan trọng nhất là chuyện chia thịt lợn!

 

"Vậy bây giờ ?" Giọng Diêu Bình Hoa run rẩy. "Chẳng lẽ thịt lợn nhà cứ thế mà chia . Đó là thịt lợn đấy! Lại còn nhiều như , tính theo nhân khẩu nhà , cũng mấy chục cân chứ!"

 

Nghĩ đến thịt, Diêu Bình Hoa thấy lòng đau như cắt, nước mắt sắp rơi. Nếu nhà họ thật sự chia thịt lợn, Diêu Bình Hoa lý do để nghi ngờ sẽ mất nửa cái mạng!

 

"Không , dựa mà nhà chia thịt lợn?" Phương Hương tức tối . "Chỉ cần chúng dân làng Đại Bá, thì trưởng thôn lý do gì cho nhà thịt lợn!"

 

"Chị dâu hai đúng," mắt Trình Xuân Phúc sáng lên, lập tức chủ ý. "Để lý với trưởng thôn!"

 

Nói xong, vội vàng chạy về phía trưởng thôn. Trình Xuân Hà và Trình Xuân Lai cũng cuống quýt chạy theo .

 

Còn về cha Trình và Trình, lúc họ tức đến chịu nổi, đành để ba đứa con trai tự giải quyết! Chứ giờ mà còn mặt, e là tức thêm chút nữa thì sang năm nay thành ngày giỗ thật mất.

 

"Chị dâu cả, chị dâu hai, nghĩ nhà thể chia thịt lợn ?" Thành Bách Linh lo lắng . "Sao em chút tự tin nào Xuân Phúc thế? Trưởng thôn rõ ràng là đang nhắm nhà ."

 

"Vậy thì ông chịu nhượng bộ, chịu cho chia thịt chứ?"

 

Diêu Bình Hoa và Phương Hương gì, vẻ mặt cũng đầy lo lắng. Rõ ràng, họ cũng tự tin! Nên mới , thằng tư khốn nạn đó mà đáng ghét đến thế!

 

...

 

"Trưởng thôn, ông thể chia thịt lợn cho nhà !" Trình Xuân Phúc đến mặt trưởng thôn, lập tức lớn tiếng la hét. "Dù là lợn rừng, nhưng g.i.ế.c , giờ đem chia cho dân làng, chẳng là tài sản tập thể ?"

 

"Nếu là tài sản tập thể, thì là dân làng Đại Bá, ai cũng phần. Nên ông lý do gì để cho nhà thịt lợn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-878-ngu-hieu-39.html.]

 

" ! Tại nhà chia thịt?" Trình Xuân Hà tức giận . "Đừng tưởng ông là trưởng thôn, mà nhà sợ ông!"

 

" cho ông , nếu chọc giận nhà , thì nhà sẽ đến ủy ban xã đòi công bằng!"

 

"Đến lúc đó hỏi xem, lợn rừng đ.á.n.h trong làng, lẽ nào cần nộp lên cấp , mà thể trực tiếp phân phát cho dân làng !"

 

Lời của Trình Xuân Hà lập tức tất cả mặt bùng nổ, đặc biệt là trưởng thôn, mặt ông đen sạm đến cực độ.

 

Trình Xuân Phúc hận thể tát cho mấy cái. Bọn họ tới đây là để đòi thịt, chứ tới để gây thù chuốc oán! Hơn nữa, đây chỉ là đắc tội với một trưởng thôn thôi ? Đây là đắc tội với cả làng! Nếu vì nhà họ mà dân làng chia thịt lợn, thì cả làng sẽ hận c.h.ế.t nhà họ!

 

" , nếu chia thịt lợn cho nhà , thì chúng sẽ tố cáo!" Trình Xuân Lai hống hách . "Đến lúc đó xem ông còn yên cái ghế trưởng thôn !"

 

"Trưởng thôn, ông đừng chấp nhặt với cả và hai . Họ chỉ là lỡ lời thôi, thật ý đó ," Trình Xuân Phúc lo lắng đến mức trán đổ mồ hôi. "Anh cả, hai, hai thể bớt vài câu !"

 

Không cần bớt gì hết!" Trưởng thôn lạnh . "Theo thấy, miệng lưỡi Trình Xuân Hà và Trình Xuân Lai cũng khá lắm đấy! Cứ tiếp , hết cho xem nào!"

 

Trình Xuân Hà để ý đến sự lo lắng của Trình Xuân Phúc, ngược còn hếch cằm đắc ý: "Trưởng thôn, ông sự lợi hại của hai em !"

 

"Thế nào, bây giờ thể chia thịt lợn cho nhà chứ!"

 

" đó, chúng thật đấy!" Trình Xuân Lai tiếp lời. " cho ông , hai em đùa với ông . Hôm nay nếu nhà chia thịt lợn, thì chúng sẽ lập tức lên thị trấn tố cáo!"

 

"Tóm một câu, nhà ăn thịt, thì cả làng cũng đừng hòng ăn!"

 

Nghe đến đó, mấy đàn ông xung quanh siết chặt nắm đấm, giận đến mức chỉ xông lên đ.ấ.m c.h.ế.t ba em nhà họ Trình cho .

 

"Đi tố cáo ?" Trình Xuân Nha bước tới, giọng nhàn nhạt. "Vậy thì các cứ tố cáo . Dù thằng điên tố cáo, cũng tin mới tác dụng chứ!"

 

Trình Xuân Hà thấy Trình Xuân Nha, trong lòng rụt rè. sự cám dỗ của thịt lợn quá lớn, chỉ đành lấy hết can đảm : "Thằng tư, mày giở trò gì? Gọi ai là điên hả, mày đang mắng em tao ?"

 

"Chẳng lẽ lời gì sai ?" Trình Xuân Nha vẻ mặt vô tội. "Anh lên thị trấn tố cáo, thì chắc chắn chuyện đ.á.n.h c.h.ế.t lợn rừng!"

 

" vấn đề là, đó là lợn rừng, đến việc một thể đ.á.n.h c.h.ế.t nhiều lợn rừng như , ngay cả cả làng chúng cộng , e rằng cũng đ.á.n.h c.h.ế.t nổi một con lợn rừng nhỉ!"

 

"Nếu nông dân chúng thể đ.á.n.h c.h.ế.t lợn rừng, thì suốt bấy nhiêu năm qua, lương thực ruộng lợn rừng phá hoại thường xuyên !"

 

" thế!" Ngay lập tức hiểu ý của Trình Xuân Nha. "Lợn rừng nào, thấy con lợn rừng nào cả?"

 

"Mọi ai thấy lợn rừng ? Làng chia thịt ?"

 

"Chưa thấy! Chưa ! Chẳng lợn rừng nào hết!" Mấy khác cũng nhao nhao phụ họa, giọng trêu chọc.

 

 

Loading...