Xuyên Nhanh Ký Chủ Nhà Ta Lại Bày Trò - Chương 877: Ngu hiếu (38)
Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:45:38
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trưởng thôn cùng mấy cán bộ thôn vội tổ chức khiêng mười con lợn rừng về đội sản xuất.
Tiếp theo là phần chia thịt lợn đầy phấn khích. khi chia, trưởng thôn dành hẳn hai mươi phút để khen ngợi Trình Xuân Nha.
Đối với hành động ưu ái Trình Xuân Nha của trưởng thôn, một dân nào tỏ vẻ khó chịu. Họ thậm chí còn cảm thấy lời khen của trưởng thôn đủ để diễn tả sự dũng cảm của Trình Xuân Nha. Dù bây giờ, trong mắt dân làng Đại Bá, Trình Xuân Nha chính là một hùng! Đương nhiên, trừ gia đình nhà họ Trình, những kẻ khốn nạn đó.
Nghe trưởng thôn thao thao bất tuyệt khen ngợi Trình Xuân Nha, sắc mặt đám nhà họ Trình ngày càng khó coi.
Sao bọn họ cứ cảm giác cả làng đang bằng ánh mắt như kẻ ngốc thế nhỉ? Thật cảm giác, mà đúng là như . Dân làng ở đó, ai nấy đều len lén liếc sang nhà họ Trình, ánh mắt khinh bỉ giễu cợt.
là ngu xuẩn! Có đứa con giỏi giang như thế mà còn nỡ dồn nó đến đường cùng. Giờ thì , đứa con bản lĩnh thành nhà khác.
Sau khi khen ngợi Trình Xuân Nha, trưởng thôn lên tiếng với gia đình họ Trình: "Giờ biểu dương xong , đến lúc phê bình nhà Trình lão nhị!"
Sau đó, trưởng thôn thuật những lời Trình Xuân Nha đó.
Không cũng , dân làng xong ai nấy đều thì thầm bàn tán, trong lòng tràn đầy khinh bỉ với vợ chồng nhà họ. Chỉ riêng trưởng thôn thôi, càng mặt càng lạnh: "Trình lão nhị, chỉ vì sự ích kỷ của gia đình các , mà làng mất bao nhiêu lương thực suốt bấy nhiêu năm!"
"Nếu sớm Xuân Nha bản lĩnh như , chúng cần chịu cảnh lợn rừng xuống phá ruộng hằng năm?"
"Đáng lẽ , cứ thấy một con là đ.á.n.h một con, thấy cả đàn là đ.á.n.h cả đàn. Không chỉ cứu vãn lương thực mất mát, mà thỉnh thoảng còn thịt ăn!"
"Vậy mà chỉ vì nhà ông giấu giếm, khiến cả thôn chịu tổn thất lớn như thế!"
"Nên , trưởng thôn quyết định việc chia thịt lợn hôm nay phần của nhà các . Không chỉ hôm nay thôi , nếu chuyện như nữa, gia đình các cũng phần!"
Tâm trạng cả nhà họ Trình lúc thật khó tả. Đặc biệt là cha Trình, họ cảm thấy oan ức vô cùng! Cảm giác như ăn hoàng liên mà thể nỗi khổ!
"Không , ," Trình bất mãn kêu lên. "Trưởng thôn, là thằng tư nó hại vợ chồng ! Dù chúng hồ đồ, cũng ngu đến mức chuyện tổn hại tài sản tập thể chứ!"
"Trưởng thôn," cha Trình cũng vội vàng . "Rõ ràng là thằng tư cố ý vu oan cho chúng , nó trả thù!"
"Ông là trưởng thôn thì nên xem xét việc rõ ràng, thể thằng tư nhà lừa gạt, oan uổng cho gia đình chúng !"
"Phì!" Khúc Tiểu Yến bước , hừ lạnh một tiếng. "Cái gì mà 'thằng tư nhà các '. Các đừng quên, thằng Xuân Nha bây giờ là con trai của nhà !"
"Còn dám kêu oan ?" Khúc Tiểu Yến vẻ mặt mỉa mai. "Chuyện các , còn mặt mũi oan với chẳng ức!"
" đấy," ngay lập tức dân tiếp lời. "Với cái trò ép c.h.ế.t con trai và con dâu của vợ chồng Trình lão nhị, thử hỏi còn chuyện hồ đồ nào mà họ , dù tin lời thằng Xuân Nha ."
"Nó lợi hại như , nếu nó cố ý vu khống vợ chồng Trình lão nhị, gì cũng tin."
"Không sai," khác tiếp lời. "Cái thằng Xuân Nha, từ nhỏ ai mà chẳng , hiếu thảo siêng năng, luôn lời cha . Nếu cha ép đến đường cùng, nó chịu con nuôi cho ông bác?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-877-ngu-hieu-38.html.]
Dân làng một câu, kẻ chen một tiếng, khiến cha Trình cãi nổi. Cả hai tức đến run , trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thằng con bất hiếu thật sự quá độc ác, mà vẫn tha cho nhà !
Đó là thịt lợn! Trọn vẹn mười con lợn rừng lớn. Tính theo nhân khẩu nhà họ, chia bao nhiêu thịt lợn chứ! bây giờ xong , việc chia thịt lợn tan thành mây khói. Cha Trình cảm thấy đau nhói trong lòng. Thật sự tức vội!
...
"Thôi , ," trưởng thôn lên tiếng. "Chúng hãy nhanh chóng bàn bạc xem nên chia thịt lợn thế nào !"
Ông ngừng chốc lát, đợi dân làng im bặt mới tiếp: "Mấy cán bộ thôn chúng bàn bạc như thế , những con lợn rừng dù cũng là do Trình Xuân Nha liều mạng đ.á.n.h c.h.ế.t."
"Dù Xuân Nha thương, nhưng dẫu nó cũng liều mạng đ.á.n.h c.h.ế.t mười con lợn rừng."
"Nên mấy cán bộ thôn chúng nhất trí quyết định, chia cho nhà thằng Xuân Nha một con. Mọi cũng đừng ghen tị gì, hãy nghĩ nhiều hơn về những con lợn rừng núi, chúng thường xuyên chạy xuống núi đấy."
Ban đầu dân làng còn chút ấm ức việc gia đình Trình Xuân Nha chia một con lợn rừng. Tuy trong lòng cũng công nhận công lao của Trình Xuân Nha, nhưng chia hẳn một con lợn rừng lớn thì cũng quá đáng!
đến đoạn , chẳng ai dám thắc mắc nữa. ! Lợn rừng chỉ chạy xuống núi. Chừng nào ruộng đất còn trồng lương thực, bọn chúng sẽ còn liên tục xuống núi phá hoại lương thực.
Điều đó nghĩa là gì? Có nghĩa là chỉ cần Trình Xuân Nha ở đây, làng họ thể thường xuyên ăn thịt lợn! Thế thì còn gì để nữa!
Nhất định chia cho gia đình Trình Xuân Nha một con lợn rừng, một con đủ thì hai con! Tóm một câu, nhất định cho Trình Xuân Nha vui vẻ, thì đợi lợn rừng xuống núi nữa, nó mới tiếp tục hăng hái đ.á.n.h lợn rừng!
Vợ chồng bác cả Trình vui mừng khôn xiết. Nguyên một con lợn rừng to, nhà họ phát tài !
Trâu Yêu Muội cũng mừng, nhưng trong lòng vẫn lo lắng.
Tuy nhiên, lúc tiện , đành đợi về nhà hãy bàn.
Còn bên nhà họ Trình thì sắp đến nơi. Đặc biệt là mấy đứa trẻ trong nhà càng nức nở.
"Hu hu! Con ăn thịt, con ăn thịt! Sao nhà ăn?" Con trai cả của Trình Xuân Hà gào lên.
"Ăn thịt, ăn thịt!" Những đứa trẻ khác nhà họ Trình cũng ầm lên!
"Câm mồm hết cho tao!" Trình Xuân Hà quát lớn, giọng đầy tức tối. "Ăn thịt, ăn thịt, chúng mày tưởng chỉ chúng mày thèm chắc? Tao đây chẳng thèm chắc?"
"Cha !" Hắn sang cha , tức giận . "Rốt cuộc là cha ? Thằng tư bản lĩnh như , bắt nó giấu ?"
"Nếu vì hai hồ đồ, nhà đến nỗi mất phần thịt lợn ?"
Cha Trình suýt lời con trai lớn chọc tức c.h.ế.t. kịp mở miệng mắng thì giọng bất mãn của con trai thứ hai vang lên.