"Bác cả, chú ba," Trình Xuân Nha yếu ớt lên tiếng. "Cha đuổi Yêu Muội về nhà. Yêu Muội mới gả cho con, mà cha đuổi ."
"Huhu!" Trình Xuân Nha bật . "Bác cả, chú ba, xin hai phân xử giúp con. Cha chẳng là dồn chỗ c.h.ế.t ?"
"Nếu thật sự bằng lòng để con cưới Yêu Muội, thì ngay từ đầu cứ việc đồng ý, con cũng oán hận gì."
" suy nghĩ độc ác như , bắt con cưới về , ngay cả đêm tân hôn cũng yên, đuổi ."
"Thật sự quá độc ác! Dù con hiếu thảo đến , cũng thể khoanh tay để cha lấy cái tâm địa ác độc mà ép c.h.ế.t vợ con ."
"Độc ác, quá độc ác!" Bác cả giận dữ cha Trình. "Hai như thế là mất hết mặt mũi của nhà họ Trình chúng !"
"Hay các nghĩ con cái đều yên bề gia thất, thì gì thì , chẳng cần giữ thanh danh cho nhà họ Trình nữa? hai nghĩ đến, mấy đứa cháu còn lấy vợ ?"
"Hừ!" Chú ba cũng tức giận. "Đồ não! Cha kiểu gì mà coi con hiếu thảo như kẻ thù?"
"Ngày đầu tiên cưới vợ đuổi , sợ đường c.h.ử.i thẳng mặt. Không sợ thằng tư nhà sống cô độc một ?"
Cha Trình cho tức nghẹn, trong lòng cũng uất ức lời nào.
"Bác cả, chú ba, con đến ở rể nhà Yêu Muội," Trình Xuân Nha lên tiếng. "Huhu! Con thật sự còn cách nào khác. Cha con ác độc như thế nào, hai cũng thấy đấy."
"Hôm nay nhờ hai bác ngăn , Yêu Muội tạm thời sẽ đuổi về. với cái tâm địa độc ác của cha , con sợ chẳng bao lâu, Yêu Muội cũng cha con bức c.h.ế.t mất thôi."
Trâu Yêu Muội ngẩn ngơ chồng.
Thật sự ngờ, Xuân lời đến ở rể nhà cô. ...
Không thể phủ nhận, Trâu Yêu Muội động lòng một cách đáng hổ.
"Mày mơ!" Cha Trình giận dữ . "Tao còn sống đây! Muốn con rể nhà khác, thì đợi tao c.h.ế.t hãy ."
Dù ưa đứa con út , cha Trình cũng đời nào để nó rể nhà . Như thế thì mặt mũi ông còn .
"Hóa là đợi ở đây ?" Mẹ Trình khẩy. "Tao cứ thắc mắc, tự nhiên sáng sớm trò điên rồ . Hóa là cái con hồ ly tinh Trâu Yêu Muội xúi giục, đến con rể nhà họ Trâu!"
Trâu Yêu Muội vội lắc đầu, tỏ vẻ oan ức, mà đúng là cô oan thật.
"Phì!" Mẹ Trình vẫn tiếp tục . "Tao cho mày thằng tư, mày hãy dẹp ngay cái ý định đó ! Như cha mày , chỉ cần tao với cha mày còn c.h.ế.t, thì đừng hòng mày con rể nhà ."
"Thôi nào, mở miệng là lời khó . Hèn gì thằng Xuân Nha lo vợ nó hai hại c.h.ế.t," bác cả nhíu mày bất mãn , sang Trình Xuân Nha. "Xuân Nha, chuyện ở rể đừng nữa."
"Làm đàn ông, chỉ cần thiếu tay thiếu chân, thì gì chuyện ở rể."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-844-ngu-hieu-5.html.]
"Con cứ yên tâm, cha con dám bậy ," bác cả cha Trình với ánh mắt lạnh lùng. "Nếu họ dám chuyện phạm pháp, thì bác sẽ vì nghĩa mà báo công an bắt họ."
"Ối giời ơi! sống nổi nữa !" Mẹ Trình đập đùi, lóc gào thét. "Cuộc sống còn sống nữa, sinh một đứa con trai gian xảo như thế, nó ép c.h.ế.t hai vợ chồng già !"
Sau đó, vẻ mặt Trình trở nên hung tợn: "Đã , thà bây giờ đ.â.m đầu tường c.h.ế.t quách cho xong, đỡ ngày thằng con bất hiếu cho tức c.h.ế.t!"
Vừa dứt lời, Trình định lao tường.
Đương nhiên, cha Trình lập tức phối hợp với vợ, vội vàng bò đến kéo bà : "Bà nó, bà định gì thế! Bà mà c.h.ế.t, đây?"
Cha Trình cũng tỏ vẻ hung hăng: "Thôi, thôi, thằng con bất hiếu ép tới thế , sống tiếp cũng chẳng nghĩa lý gì."
"Bà nó," cha Trình kéo vợ dậy. " sẽ c.h.ế.t cùng bà! Thay vì ngày thằng bất hiếu đó cho tức c.h.ế.t, thì chi bằng bây giờ chúng đ.â.m đầu tường c.h.ế.t quách cho xong, coi như tự tìm đường giải thoát."
"Cha , hai đừng chuyện dại dột!" Ba em Trình Xuân Hà, cùng với vợ của họ, vội vàng chạy đến giữ hai già .
Tiếng kêu vang dậy, như thể cha họ c.h.ế.t thật .
Bác cả tức đến thở gấp.
là tức c.h.ế.t !
Với cái đức hạnh của vợ chồng thằng hai, bảo họ thật sự c.h.ế.t thì đúng là trò .
Thảo nào, thảo nào thằng Xuân Nha ở rể nhà họ Trâu. Với cái nết của vợ chồng thằng hai, nếu đổi là ông, ông cũng sẽ lo vợ cha chồng hại c.h.ế.t.
"Đủ , đủ !" chú ba gầm lên. "Người còn c.h.ế.t, mà cả nhà lóc om sòm như tang hả?"
"Anh hai, chị dâu hai," chú ba mỉa mai . "Cái điệu gào đưa tang , cho dù hai chẳng c.h.ế.t, e là cũng chẳng sống bao lâu nữa ."
"Người còn sống sờ sờ mà bọn con dâu con trai lóc tang ma. Nói một câu khó , sống cũng c.h.ế.t đấy!"
"Thằng út, mày nguyền rủa ai đấy?" Mẹ Trình lập tức dẹp luôn màn diễn, mắng ầm lên. "Đồ thối tha! Nguyền rủa chị như thế, sợ trời đ.á.n.h ?"
" , thối tha," chú ba với vẻ mặt cau mỉa mai. " thối tha đến mấy, cũng đen ruột như hai . Chẳng cần động tay động chân, chỉ bằng mồm cũng ép c.h.ế.t."
"Xuân Nha," đó chú ba Trình Xuân Nha. "Chú ba ủng hộ con! Không chỉ là ở rể thôi ? Thì cứ ở rể ."
"Dù thà chê là năng lực nên con rể, còn hơn sống chung với hai cha độc ác . Nhỡ ngày nào đó vợ hại c.h.ế.t, thì con cũng chẳng thoát khỏi c.h.ế.t oan ."
"Thôi , thêm phiền phức gì?" Bác cả liếc Trình Xuân Nha, với em trai. "Chú đưa thằng Xuân Nha đến chỗ thầy lang địa phương băng bó vết thương , đừng để vết thương đầu nó nhiễm trùng thì ."
"Chuyện nhà , cần ông quản!" Mẹ Trình lập tức nhảy . “Thằng bất hiếu Xuân Nha, bỏ tiền để băng bó vết thương cho nó, đúng là mơ giữa ban ngày!”