Trình Xuân Nha Trình Xuân Diệu và Quách Băng Thúy đang mừng đến phát điên, mặt chỉ còn vẻ bất lực.
"Xuân Nha, em chút hào hứng, cũng vui gì thế?" Quách Băng Thúy em chồng đầy thắc mắc. "Không đúng , thi đỗ đại học, lẽ nào nên vui ?"
"Giống như ba em , mừng phát điên lên ."
"Xuân Nha, mau xem giấy báo trúng tuyển đại học của em ," Trình Xuân Diệu đưa giấy báo trúng tuyển trong tay cho em gái. "Em đỗ trường đại học nhất ở thủ đô, cũng là trường đại học nhất cả nước."
Sau đó, Trình Xuân Diệu tự hào em gái: "Em gái giỏi quá, trai, cũng thấy hãnh diện cho em."
"Em cũng tự hào về ," Quách Băng Thúy ngưỡng mộ Trình Xuân Diệu. "Chồng em giỏi quá, mấy chị em trong làng ghen tị c.h.ế.t . Ai bảo chồng em giỏi thế, thi đỗ đại học cơ mà."
Trình Xuân Diệu ưỡn n.g.ự.c tự hào: "Đó là điều đương nhiên, em cũng xem chồng em là ai chứ."
"Thôi , hai nhất thiết thể hiện tình cảm mặt em ?" Trình Xuân Nha giấy báo trúng tuyển. "Anh ba, giấy báo trúng tuyển đến , chúng nên chuẩn về thôi."
"Anh thi trường đại học ở Yên Thành, về muộn một chút cũng . em thi đại học ở thủ đô, nếu sớm về, e là kịp đến trường báo danh."
Trước khi đến trường, Trình Xuân Nha chắc chắn về Yên Thành thăm một chuyến.
Những năm qua, Trình Xuân Nha vẫn thường về thăm .
Một mặt là để báo hiếu, mặt khác là để răn đe mấy Trình Xuân Mục. Kẻo họ tưởng rằng cô thì thể bỏ mặc , chẳng cần phụng dưỡng nữa.
"“Ừ, em đúng, mai mua vé tàu ngay," Trình Xuân Diệu .
"Vậy chúng bây giờ dọn đồ thôi," Quách Băng Thúy . "Những gì cần mang theo, sớm chuẩn cho xong."
Vừa dứt lời, vợ chồng Trình Xuân Diệu liền vội vã bận rộn thu xếp.
...
Cùng lúc đó, cả thôn Tiểu Khê cũng náo động.
Một lúc đến bốn thi đỗ đại học, đặc biệt là hai đứa cháu nội nhà họ Quách, đúng là nở mày nở mặt cho thôn Tiểu Khê.
Cả thôn ai nấy đều vui mừng.
Dĩ nhiên, trong lúc vui mừng, ít cũng âm thầm ghen tỵ với nhà trưởng thôn. Nhìn xem, chỉ vì một con rể , cả nhà trưởng thôn cũng thơm lây. Nếu con rể Trình Xuân Diệu, hai cháu trai của trưởng thôn thi đỗ đại học ?
Đồng thời, nhiều gia đình cũng bắt đầu hối hận.
Trước đây, bởi Trình Xuân Nha từng mang tiếng bán, mấy con trai trong làng thích cô, nhưng cha bọn họ nhất quyết đồng ý.
Ai ngờ, giờ Xuân Nha thi đỗ đại học. Nếu sớm thế , họ chẳng cản con trai cưới Trình Xuân Nha. Bị bán thì , nay là sinh viên đại học, mà trong xã hội , chẳng khác nào Văn Khúc tinh giáng trần.
Hơn nữa, hai đứa cháu trai nhà trưởng thôn, nếu gia đình nào cưới Trình Xuân Nha về dâu, thì nhà họ cũng sẽ thi đỗ đại học.
Nói chung là hối hận.
Hối hận đến mức ruột gan xanh lét, nhưng cũng vô ích. Trình Xuân Nha bây giờ là sinh viên đại học, dù họ ngại chuyện Trình Xuân Nha từng bán, thì cô chẳng bao giờ coi trọng con trai nhà họ.
Huống hồ, cho dù Trình Xuân Nha coi trọng thì cũng vô ích. Vì con trai của những đều vợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/chuong-838-nguoi-phu-nu-bi-bat-coc-73.html.]
Chiều tối, Trình Xuân Diệu và Quách Băng Thúy đến nhà họ Quách để đón con gái về, tiện thể cũng rõ chuyện sắp về Yên Thành.
"Con định đưa cả Băng Thúy và đứa nhỏ cùng về Yên Thành ?" Mẹ Quách ngạc nhiên con rể.
Tốt quá , nếu con rể thể đưa con gái cùng, thì bà sẽ lo lắng gì nữa.
"Đương nhiên ," Trình Xuân Diệu . "chọn trường ở Yên Thành cũng là vì đưa con cô theo. Nếu học một , còn để con Băng Thúy ở nhà, con yên tâm."
Bố Quách con rể, càng càng hài lòng: "Xuân Diệu ! Băng Thúy lấy con, tích phúc đức từ mấy đời ."
"Bố, bố gì , cứ như con gái bố tệ lắm ," Quách Băng Thúy bất mãn. "Sao bố , Xuân Diệu lấy con, là phúc đức từ mấy đời của , đời mới phúc lấy con."
Mẹ Quách con gái với vẻ mặt chê bai: "Cái loại lời chẳng hổ mà con cũng ?"
"Con thử tự xem, ngoài cái mặt coi còn tạm , thì còn chỗ nào xứng với Xuân Diệu?"
"Mặc dù con là con gái của , nhưng cũng Xuân Diệu mà kêu một tiếng oan uổng, đời vớ con vợ, nó lỗ lớn ."
"Mẹ, đừng ," Trình Xuân Diệu đầu, âu yếm vợ. "Băng Thúy . Trong mắt con, phụ nữ nào hơn Băng Thúy."
"Đời lấy cô , thật sự là phúc đức con tu từ kiếp ."
Quách Băng Thúy đắc ý liếc một cái. Ánh mắt như đang : Bị vả mặt nhé! Chồng con vẫn yêu con.
Hừ! Tức c.h.ế.t !
Mẹ Quách buồn liếc con gái một cái. là kẻ ngốc phúc của kẻ ngốc, gặp Xuân Diệu, đời con gái bà coi như sẵn hưởng phúc.
...
Ngày hôm , Liêu Mỹ Anh vui mừng hớn hở đến tìm Trình Xuân Nha: "Xuân Nha, đỗ ! đỗ !"
"Oa oa!" Vừa , Liêu Mỹ Anh bật nức nở. " đỗ ! thực sự đỗ đại học ! thực sự dùng chính nỗ lực của để đổi vận mệnh !"
"Xuân Nha, cảm ơn cô," Liêu Mỹ Anh lập tức quỳ xuống mặt Trình Xuân Nha. "Nếu cô, sẽ Liêu Mỹ Anh ngày hôm nay. Lời cảm ơn nữa. Chỉ cần cần giúp, cô cứ thẳng ."
"Dù là lấy mạng, cũng sẽ chớp mắt một cái, liền dâng mạng cho cô."
"Mau lên !" Trình Xuân Nha với vẻ chán ghét. "Nhìn cứ như đang diễn tuồng , thấy hổ ?"
"Hơn nữa, cần mạng cô gì? yêu quái, mà ăn thịt ."
Liêu Mỹ Anh...
Thế... thế thì cô đây?
Mặc dù cô luôn gọi Trình Xuân Nha là đại tiên, nhưng thực trong lòng cũng , Trình Xuân Nha chính là yêu quái.
Dù , Trình Xuân Nha là yêu quái bụng. Liêu Mỹ Anh hề sợ hãi phận yêu quái thật của cô .
"À đúng , cô cũng nhận giấy báo trúng tuyển ?" Liêu Mỹ Anh dậy . "Hôm qua cả thôn Tiểu Hà đều lan truyền tin tức, bảo thôn Tiểu Khê các cô nhận mấy tờ giấy báo trúng tuyển đại học."
" nghĩ, ngay là giấy báo trúng tuyển của cô."