Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 98: Tôi Thật Lòng Với Em (13)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 10:49:17
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao cửa phòng, trong lòng chút bất đắc dĩ.

Trời đấu tranh tư tưởng thế nào mới nhẫn tâm bỏ bát mì gói thơm phức pha xong để ngoài.

Cô thở dài một .

Khi Từ Anh Tài mở cửa, thấy gương mặt tội nghiệp của cô, ông lập tức giật , vội kéo cô trong, dịu giọng hỏi:

“Dao Dao, thế? Ai bắt nạt con ?”

Nghe giọng đầy lo lắng, Nguyên Dao càng thấy ấm ức hơn.

Cô kéo tay ông, nũng:

“Cậu ơi, con đói xỉu !”

Từ Anh Tài cháu gái mà trái tim mềm nhũn, chịu nổi, vội vàng dỗ dành:

“Được ! Là sai! Giờ chúng ăn ngay nhé!”

Nguyên Dao híp mắt, đang định đáp thì bỗng thấy một bóng trong phòng, đôi mắt lập tức mở to đầy kinh ngạc.

“Thầy Tạ?”

Vừa trong điện thoại, Từ Anh Tài nhắc đến Tạ Dung, nhưng cô còn tưởng đó chỉ là cái cớ để dụ cô ngoài ăn cơm.

Không ngờ thực sự mặt ở đây.

Tạ Dung cô, khẽ :

“Nguyên tiểu thư.”

Từ Anh Tài vốn áy náy vì cháu gái đói bụng, giờ càng bù đắp, liền tranh thủ lúc cô mở miệng xong, vội sang Tạ Dung, khách sáo :

“Thầy Tạ vì chuyện kịch bản mà mất nhiều thời gian như , là cùng ăn luôn nhé?”

Tạ Dung gật đầu.

Từ Anh Tài thở phào nhẹ nhõm.

Đợi Tạ Dung bước ngoài, ông liền ghé sát tai Nguyên Dao, hạ giọng thì thầm:

“Cậu lừa con đấy nhé! Thầy Tạ thực sự ở đây !”

Nguyên Dao: “…”

Lúc cô mới sực nhớ, còn với Từ Anh Tài là từ bỏ việc theo đuổi Tạ Dung.

Nhìn vẻ mặt phấn khởi của ông, cô đành im lặng, nghĩ bụng sẽ tìm cơ hội .

---

Bữa ăn tối

Lần , Từ Anh Tài mời khách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-98-toi-that-long-voi-em-13.html.]

Ông dẫn Nguyên Dao và Tạ Dung đến một quán ăn gia đình.

Họ xếp một bàn tròn nhỏ, vặn đủ chỗ cho ba .

Sau khi gọi món xong, Từ Anh Tài sang cháu gái, hào hứng hỏi:

“Dao Dao, hôm nay là đầu con diễn chung với thầy Tạ, cảm nhận gì ?”

lúc , Nguyên Dao đang tập trung hết sức để mở nắp hộp kem.

Đây là hộp kem cô lấy từ tủ đông quầy.

Không do để quá lâu trong tủ lạnh , mà cái nắp dính chặt hộp, mở mãi .

Cô cố gắng dùng sức đến mức hai tay đỏ lên, nhưng vẫn tác dụng.

Chán nản, cô đang định nhờ Từ Anh Tài giúp, thì bỗng nhiên một bàn tay thò , lấy hộp kem khỏi tay cô.

Sau đó, chỉ cần xoay nhẹ một cái, nắp hộp mở ngay lập tức.

Nguyên Dao sững .

Tạ Dung khi mở hộp xong, cũng tự nhiên đặt nó tay cô.

Cả quá trình diễn vô cùng trơn tru, hề một chút do dự ngượng ngùng nào.

Nguyên Dao cúi đầu hộp kem trong tay, chần chừ ngẩng lên .

Tạ Dung chẳng vẻ gì là cảm thấy hành động của gì đặc biệt.

Chạm ánh mắt cô, chỉ nhàn nhạt nhắc nhở:

“Đừng ăn nhiều quá, sắp tới giờ ăn .”

Nguyên Dao ngẩn một lúc, khẽ mím môi, với một cái.

Sau đó, cô cúi đầu, ngoan ngoãn tiếp tục ăn kem.

---

Trong khi đó, Từ Anh Tài ngó lơ:

“...”

Ông hai mặt, cảm thấy gì đó … kỳ lạ.

Họ… thiết đến từ bao giờ thế?

còn kịp nghĩ sâu hơn, Tạ Dung bỗng lên tiếng, nửa như trả lời câu hỏi ban nãy của Từ Anh Tài, nửa như đ.á.n.h giá:

“Thực , dù Nguyên tiểu thư từng học diễn xuất chuyên nghiệp, nhưng cô cách hiểu nhân vật độc đáo. Vì , đôi khi diễn còn tự nhiên hơn cả diễn viên chuyên nghiệp chúng .”

 

Loading...