Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 96: Tôi Thật Lòng Với Em (11)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 10:49:15
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi về khách sạn, Nguyên Dao và Phương Tiêu Tần cùng ở sảnh chờ thang máy.

Phương Tiêu Tần liếc tầng bảng điện tử đang dần giảm xuống, đó ánh mắt tự nhiên chuyển sang Nguyên Dao.

Anh cô với vẻ điềm tĩnh, chợt nhớ điều gì đó, liền tò mò hỏi:

diễn xuất, đến đoàn phim là vì thầy Tạ, đúng ?”

Nguyên Dao: “…”

Thật sự là cả thế giới đều mục đích cô gia nhập đoàn phim mà.

Cô im lặng gật đầu.

Phương Tiêu Tần càng thêm hứng thú, hỏi tiếp:

thấy mấy ngày nay cô cũng tiếp xúc với thầy Tạ nhiều lắm nhỉ?”

Nói còn là nhẹ.

Ban đầu ai cũng nghĩ cô sẽ bám riết lấy Tạ Dung.

vụ lùm xùm ở chương trình tuyển chọn diễn viên đây cũng ồn ào khắp nơi.

Nguyên Dao bình tĩnh đáp:

từ bỏ .”

Phương Tiêu Tần ngạc nhiên, ngờ nhận câu trả lời như .

Anh tò mò hỏi:

“Tại ?”

Nguyên Dao suy nghĩ một chút, thể mục đích thật sự của , bèn trả lời cho qua:

“Thầy Tạ giỏi quá, với tới .”

Câu còn dứt, thang máy mở cửa.

Nguyên Dao theo phản xạ ngước lên, chợt thấy hai đang trong thang máy—

Là Tạ Dung và Dư Quả.

Phương Tiêu Tần cũng sững khi thấy họ, đó theo bản năng sang Nguyên Dao.

Anh tưởng cô sẽ phản ứng gì đó, nhưng .

Nguyên Dao thực sự giống như lời cô , chút giận dỗi nào khi thấy hai cạnh .

Thậm chí, cô còn tươi chào hỏi:

“Thầy Tạ, cô Dư, hai ăn tối chung ?”

Trong giọng còn mang theo chút mong chờ.

Tạ Dung trả lời, chỉ lướt qua đống đồ cô đang cầm tay, sang hai túi đồ ăn vặt to đùng trong tay Phương Tiêu Tần. Anh gì.

Dư Quả vốn ý định đáp Nguyên Dao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-96-toi-that-long-voi-em-11.html.]

thấy Tạ Dung rời cũng lên tiếng, cô đành giải thích:

và thầy Tạ chỉ tình cờ gặp thôi.”

Nói xong, Tạ Dung dường như mới hồn.

Anh bước khỏi thang máy , Dư Quả nhanh chóng theo.

Nguyên Dao Dư Quả giải thích, dù thất vọng nhưng cũng mấy bận tâm.

diễn biến câu chuyện vẫn sẽ tự tiến triển theo đúng quỹ đạo, cô cần lo.

Vậy nên cô chỉ gật đầu hiểu chuyện, gì thêm mà dẫn theo đồ thang máy.

Phương Tiêu Tần cũng theo, đó với hai ngoài :

“Chúng lên đây, hai thầy cô cứ tự nhiên.”

Rồi ấn nút đóng cửa thang máy.

Cánh cửa từ từ khép .

Tạ Dung vẫn tại chỗ, ánh mắt dừng bảng tầng của thang máy.

Con nhảy đến 17, đổi nữa.

Dư Quả thấy trầm tư như bình thường, tò mò hỏi:

“Thầy Tạ?”

Tạ Dung ngừng một chút, cô, vẻ như ngờ cô vẫn còn ở đây.

Dư Quả vốn quen với sự lạnh lùng của .

Cô nhớ chuyện gì đó, mặt hiện lên nụ chút ngại ngùng:

“Hồi nãy trong thang máy, thầy giúp giải đáp thắc mắc, thật sự ích. Giờ còn lo lắng về cảnh ngày mai nữa.”

Tạ Dung gì, chỉ khẽ gật đầu.

Dư Quả thấy vẫn yên thang máy, dường như ý định rời , liền ngạc nhiên hỏi:

“Thầy định ăn tối ? Muốn chung ?”

Tạ Dung im lặng vài giây, nhàn nhạt :

“Cô cứ , chút việc, cần tìm đạo diễn Từ.”

Dư Quả lập tức hiểu .

khâm phục sự chuyên nghiệp của , âm thầm nhủ lòng cố gắng hơn nữa.

Sau đó, cô mỉm :

“Vậy nhé, thầy nhớ ăn tối đấy.”

Tạ Dung đáp.

Dư Quả cũng trông chờ câu trả lời, chỉ xoay rời .

Loading...