Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 94: Tôi Thật Lòng Với Em (9)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 10:49:13
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh chính là phần mở đầu của cả bộ phim.

Nhân vật Lục Di do Nguyên Dao đảm nhận đang trong sân vẽ tranh thì bỗng nhiên hầu báo tin: trai Lục Nghiệp, rời nhà hơn một tháng, trở về.

Ngay lập tức, cô bỏ cọ vẽ xuống, chạy vội cổng lớn để đón .

Nguyên Dao nhớ kịch bản, cầm lấy cọ vẽ, sẵn sàng nhập vai.

Khi tất cả diễn viên vị trí, đạo diễn Từ Anh Tài hô lớn:

“Action!”

Máy bắt đầu ghi hình.

Nguyên Dao tập trung bức tranh, giả vờ chăm chú vẽ.

Một hầu tiến đến, ghé sát tai cô thì thầm vài câu.

Ngay lập tức, đôi mắt cô trợn to, ánh lên sự vui mừng.

Cô buông cọ vẽ, chần chừ bật dậy, băng qua khu vườn đầy hoa, chạy nhanh về phía cổng lớn.

khi gần đến nơi, bước chân cô chững .

thở gấp, ánh mắt dừng bóng dáng cao lớn đang nắng cổng.

Trong khoảnh khắc đó, cô bỗng sững sờ, yên thật lâu.

Không gian im lặng đến mức đạo diễn Từ Anh Tài cau mày, định hô “Cắt!”

đúng lúc , màn hình, đôi mắt cô gái đột nhiên đỏ hoe.

Ánh mắt cô tràn đầy nhớ nhung, nỗi niềm kìm nén như sắp tràn .

tiếp tục bước tới, chạy thẳng về phía bóng dáng .

Khi xoay thấy tiếng bước chân, cô lập tức lao lòng .

Cô dụi mặt n.g.ự.c , đôi vai nhỏ run nhẹ, giọng nghẹn ngào:

“Anh, em nhớ lắm!”

“Cắt!”

Đạo diễn Từ Anh Tài hô lớn.

Ông hưng phấn bật dậy, tua cảnh để xem một nữa.

Vẻ mặt ông đầy phấn khích, giọng giấu niềm vui:

“Tuyệt quá! Cảnh !”

Ông ngẩng đầu về phía Nguyên Dao vẫn còn trong bối cảnh, lớn:

“Dao Dao! Con thể hiện quá xuất sắc! Ta còn nghĩ cách như ! Không hổ danh là cháu gái của !”

lúc , Nguyên Dao thấy lời khen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-94-toi-that-long-voi-em-9.html.]

Cô vẫn còn chút bàng hoàng.

Khoảnh khắc thấy bóng dáng Tạ Dung, cô cảm giác vô cùng quen thuộc.

Thậm chí, quen thuộc đến mức khiến cô bật .

Cô chớp chớp đôi mắt ươn ướt, đặt tay lên ngực, hỏi Hoa Hoa:

“Hoa Hoa, nãy là chuyện gì ?”

Hoa Hoa cũng hiểu nổi. Rõ ràng ký ức của cô xóa sạch, xuất hiện tình huống ?

thể giải thích, chỉ thể lấp liếm:

“Chắc là cô mơ đấy! Không chuyện thật , đừng nghĩ nhiều!”

Nguyên Dao im lặng một lát.

lúc , một gói khăn giấy đưa đến mặt cô.

ngạc nhiên, ngẩng đầu lên.

Tạ Dung mặt cô, ánh mắt dừng nơi khóe mắt còn vương nước.

Chỉ trong thoáng chốc, ánh mắt hiện lên chút phức tạp, nhưng giọng dịu dàng hơn bao giờ hết:

“Lau , coi chừng lem mất lớp trang điểm.”

Nguyên Dao ngập ngừng, nhận lấy khăn giấy, mỉm :

“Cảm ơn .”

Tạ Dung gì thêm.

Khi Nguyên Dao rời , yên, theo bóng dáng cô một lúc lâu. Sau đó, về phía đạo diễn Từ Anh Tài.

Từ Anh Tài vẫn đang chìm đắm trong niềm vui, thấy Tạ Dung đến liền hỏi một cách tự nhiên:

“Thầy Tạ xem cảnh ?”

Tạ Dung khẽ gật đầu.

Từ Anh Tài liền mở đoạn phim lên.

Tạ Dung chăm chú theo dõi.

Anh vẫn giữ vẻ mặt bình thản cho đến khi thấy khoảnh khắc cô sững cổng.

Ngay lập tức, đôi mày nhíu chặt.

Anh dán mắt màn hình, sâu đôi mắt xinh của cô.

Cảm giác như cô đang Lục Nghiệp, cũng .

Mà dường như, cô đang xuyên qua để hướng về một khác.

Ánh mắt Tạ Dung dần tối .

Loading...