Nguyên Dao trầm ngâm một lúc hỏi Hoa Hoa:
“Có sỉ nhục ?”
Hoa Hoa cũng đang cố nhịn , chỉ qua loa an ủi cô:
“Gì mà sỉ nhục! Đây là chuyện chứ! Chứng tỏ hình tượng ‘ngực to não nhỏ’ của cô in sâu trong lòng !”
Nguyên Dao: “…”
Cô cảm thấy gì đó sai sai, nhưng cũng tạm thời tin lời Hoa Hoa.
Cô cầm tách thơm lên, nhấp một ngụm nhỏ.
Tạ Dung cô vẻ mấy bận tâm, nheo mắt quan sát một lúc nhàn nhạt hỏi:
“ đạo diễn Từ , cô gia nhập đoàn phim là vì . Chuyện thật ?”
Nguyên Dao sững , ngờ hỏi thẳng như .
Cô ngước , gật đầu:
“ thích bộ phim Hạ Ve của , nên luôn tìm cơ hội quen với .”
Tạ Dung , khóe môi nhếch lên:
“Chỉ là quen thôi ?”
Nguyên Dao lập tức hổ, che mặt duyên:
“Đương nhiên là chỉ … Nếu thể, cũng Kiều Lệ của thầy Tạ!”
(*Kiều Lệ là nhân vật vợ của trong Hạ Ve.)
Tạ Dung nhướng mày, cầm tách lên nhấp một ngụm, giọng chút ẩn ý:
“Nếu , chắc cô cũng ghét nhất kiểu nghiêm túc trong công việc, đặc biệt là những vì mục đích cá nhân mà ảnh hưởng đến tâm huyết của khác.”
Nguyên Dao cứng đờ .
---
Sau bữa ăn, đường trở về, cô bóng lưng vẫn luôn giữ cách với , bèn với Hoa Hoa:
“Theo tình hình , chắc thể kết thúc công việc sớm .”
Hoa Hoa: “???”
Nguyên Dao nhớ lúc nãy—
Sau khi câu đó, nhân viên phục vụ mang đồ ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-92-toi-that-long-voi-em-7.html.]
Từ đó đến lúc ăn xong, chẳng thêm một câu nào, chỉ im lặng dùng bữa.
Điều đủ để thấy khó chịu với cô, dây dưa nữa.
Vậy nên, bây giờ chỉ cần chờ Tạ Dung và Dư Quả tự nhiên phát triển tình cảm, cô cần gì thêm nữa.
Cố kiềm chế niềm vui trong lòng, Nguyên Dao hỏi Hoa Hoa:
“Hay nhân cơ hội rời đoàn phim luôn nhỉ? Nhờ của tìm khác phù hợp hơn để đóng vai Lục Di?”
Hoa Hoa: “…”
Giọng Hoa Hoa méo mó:
“Ít nhất cũng chờ thấy họ chính thức bên hẵng chứ?”
Nguyên Dao nghĩ nghĩ, thấy cũng lý.
---
Khi về đến khách sạn, Nguyên Dao gọi Tạ Dung .
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của , cô mỉm :
“Thầy Tạ, suy nghĩ , cảm thấy thầy lý. nên phiền thầy và thêm nữa. Vậy nên thầy yên tâm, từ giờ sẽ quấy rầy thầy nữa.”
Tạ Dung cô, gì.
Nguyên Dao xong, cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Cô mỉm chào:
“Thầy Tạ, tạm biệt.”
Sau đó xoay rời , chút lưu luyến.
chất tiểu thư vô tư vô lo.
---
Về phòng, Nguyên Dao tắm leo lên giường, cầm kịch bản .
Hôm nay cô chỉ quan sát những diễn viên phụ khác phim, ngày mai mới chính thức đến lượt .
Cảnh đầu tiên của cô chính là diễn cùng Tạ Dung.
Cảnh thực quá phức tạp, nhưng vì đây là phần mở đầu của bộ phim, nên nó quan trọng để thu hút khán giả.
Nguyên Dao một lát, cơn buồn ngủ ập đến, cô tiện tay đặt kịch bản xuống chìm giấc ngủ.