Nguyên Dao trong phòng, cẩn thận nghiên cứu kịch bản suốt hai tiếng đồng hồ.
Mặc dù những đổi mà Tạ Dung đề xuất vẫn chỉnh sửa chỉnh, nhưng nhờ buổi thảo luận chiều nay, cô mới nhận tâm lý của Lục Di hóa phức tạp đến .
Nguyên Dao nhịn thở dài.
Đến khi bụng réo lên một tiếng, cô mới sực nhớ vẫn ăn tối.
Nhìn điện thoại, 9 giờ tối.
Cô nghĩ một lúc khoác áo, chuẩn ngoài tìm quán ăn gần khách sạn để mua gì đó lót .
Không ngờ, xuống đến sảnh, cô thấy Tạ Dung đang cửa khách sạn, trông như đang đợi ai.
Nguyên Dao tò mò, bèn trốn cây cột, lén lút quan sát.
Là nam chính trong tiểu thuyết, đương nhiên Tạ Dung sở hữu chiều cao lý tưởng và ngoại hình chê . Ngay cả khi đeo khẩu trang, những đường nét sắc sảo khuôn mặt vẫn nổi bật.
Khi cô còn đang đoán xem đang đợi ai, thang máy bỗng kêu “ting” một tiếng.
Ngay đó, Dư Quả cũng đeo kính râm và khẩu trang bước .
Nguyên Dao lập tức phấn khích, ghé tai hỏi Hoa Hoa:
“Có đang chứng kiến buổi hẹn hò đầu tiên của nam nữ chính ?”
Hoa Hoa bất lực đáp:
“Hai họ còn đến mức đó .”
như lời nó , Dư Quả chỉ dừng một chút khi thấy Tạ Dung, chào hỏi đơn giản rời ngay.
Nguyên Dao: “…”
Cô còn đang hụt hẫng thì bất ngờ, Tạ Dung như cảm nhận gì đó, đầu . Trước khi Nguyên Dao kịp trốn cây cột, ánh mắt khóa chặt lấy cô.
Bị bắt quả tang, Nguyên Dao ngập ngừng, cảm thấy im lặng đó cũng kỳ kỳ, bèn nhanh chóng lấy tinh thần, chạy đến mặt với gương mặt tươi :
“Thầy Tạ, trùng hợp quá ha!”
Tạ Dung cô một giây, thản nhiên dời mắt , chỉ gật đầu nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-90-toi-that-long-voi-em-5.html.]
Nhìn thái độ lạnh nhạt của , Nguyên Dao càng hứng thú, cố tình nháy mắt đầy ẩn ý, nở nụ rạng rỡ:
“Thầy Tạ ăn khuya ? bao hết, ăn thoải mái!”
Hoa Hoa cô chủ của mà suýt phát điên:
“Đừng tán tỉnh đàn ông theo kiểu đó chứ!!”
Nguyên Dao ngớ , theo bản năng hỏi:
“Không tán tỉnh kiểu thì kiểu nào?”
Hoa Hoa: “…”
“Ha.”
Bất ngờ, Tạ Dung bật khẽ.
Nguyên Dao c.h.ế.t sững.
Mãi đến khi nhận những lời trực tiếp bật khỏi miệng, mặt cô lập tức đỏ bừng.
lúc , quản lý của Tạ Dung – Tào Phong – từ bên ngoài vội vã chạy . Nhìn thấy Nguyên Dao cạnh Tạ Dung, lập tức cảnh giác.
Nhanh chóng đưa một tập tài liệu cho Tạ Dung, Tào Phong sang Nguyên Dao, lịch sự nhưng đầy ẩn ý:
“Xin cô Nguyên, thầy Tạ vẫn ăn tối, e là thể cùng cô .”
Nói xong, định kéo Tạ Dung ngay.
Không ngờ, Tạ Dung chẳng những , mà còn đưa tập tài liệu cho Tào Phong, thản nhiên :
“Cứ đưa lên phòng là . Còn bữa tối, để cô Nguyên lo liệu.”
Tào Phong sững sờ, mắt trợn tròn vì kinh ngạc.
Anh còn kịp phản ứng thì Tạ Dung sang Nguyên Dao, giọng mang theo chút ý :
“Đi thôi.”
Nguyên Dao: “…”