Là thừa kế tương lai của Nguyên thị, từ khi sinh , Nguyên Cảnh kỳ vọng lớn.
Mẹ luôn nuông chiều , nhưng cha – một xuất từ quân đội – cực kỳ nghiêm khắc. Khi mới 4 tuổi, gửi một trường mầm non quân sự hóa duy nhất trong thành phố.
Cũng năm đó, sinh thêm một đứa con thứ hai – là một bé gái. Vì thế, tất cả tình yêu thương mà nhận đều dồn hết cho cô em gái đó.
niềm vui ngắn chẳng tày gang. Khi em gái tròn 5 tuổi, cô bé lén ngoài bọn buôn bắt cóc.
Cảnh sát điều tra suốt một thời gian dài nhưng tìm thấy bất kỳ manh mối nào.
Mẹ như mất chỗ dựa tinh thần, đổ bệnh.
Cha thì cuống quýt đến mức gì.
Cả gia đình chìm trong đau thương và tuyệt vọng. Dường như họ quên mất rằng vẫn còn một đứa con khác cũng cần yêu thương.
Nhìn gia đình sắp sụp đổ, Nguyên Cảnh – vốn luôn lạnh lùng, thờ ơ – chủ động đề nghị với cha: hãy nhận nuôi một đứa em gái khác.
Phải là một đứa trẻ cần gánh vác trách nhiệm gia tộc mới .
Cha suy nghĩ suốt đêm, hôm thật sự đến trại trẻ mồ côi, mang về một bé gái.
Cô bé đó, dù trong mắt đầy sợ hãi, vẫn cố gắng tỏ ngoan ngoãn, dè dặt lấy lòng gia đình ba họ. Vì thế, cô bé nhanh chóng nhận sự yêu thương của cha .
Nguyên Cảnh tận mắt chứng kiến cô bé đó – từ một đứa trẻ luôn dè dặt, lo lắng – trở thành một đại tiểu thư nuông chiều hết mực.
Anh ý kiến gì về chuyện . Ngược , thấy cũng . Cha để dồn hết tình yêu thương, cũng gánh vác trách nhiệm vui lòng họ nữa.
Dù , nếu họ đối xử với cô bé như với , lẽ sẽ còn che chở cho cô bé để tránh cô bé hủy hoại cả đời.
thứ đổi thời điểm chính thức tiếp quản Nguyên thị.
Em gái ruột của tìm thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-84-phien-ngoai-nguyen-canh-1.html.]
Lúc tin , quá bận tâm.
Anh cha sớm coi đứa trẻ nhận nuôi là con gái ruột, chắc chắn họ sẽ bỏ rơi cô bé.
ngay khi định như ngày ở công ty tăng ca, gọi điện bảo lập tức về nhà.
Anh tưởng cả nhà đoàn tụ ăn một bữa cơm, nhưng ngờ, đến cửa, thấy tiếng hét đầy tuyệt vọng của cô bé .
Cô bé một câu, cần đoán cũng sẽ khiến cha vô cùng tức giận.
Dù , trong mắt cha , em gái ruột của mới là điều quan trọng nhất.
Anh bất đắc dĩ thở dài, nhưng vẫn nhanh chóng .
Trước khi cha đưa quyết định thiếu lý trí, lên tiếng và yêu cầu gửi cô bé nước ngoài.
Để cả hai bên thể bình tĩnh .
Cô bé ở nước ngoài bốn năm. Anh quá quan tâm đến cô, chỉ mỗi tháng gửi một khoản tiền, đảm bảo cô cuộc sống đầy đủ.
Cũng coi như gánh lấy trách nhiệm mà bỏ lỡ suốt 13 năm qua.
Anh nghĩ rằng, bốn năm là thời gian đủ dài để thể suy nghĩ thấu đáo, bình tĩnh đối diện với vấn đề .
ngờ, cô bé lén lút về nước.
Việc đầu tiên cô bé khi về nước là yêu cầu cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyên.
Dù là chủ động đưa cô về nhà, nhưng thái độ của cô, chẳng khác nào chỉ chạy trốn khỏi gia đình .
Ban đầu, nghĩ rằng nếu đây là quyết định cô suy nghĩ kỹ càng, thì sẽ tôn trọng lựa chọn của cô.