Ngày cưới của Nguyên Dao và Nguyên Cảnh diễn vô cùng long trọng, khách mời đông đúc, truyền thông còn phát sóng trực tiếp bộ buổi lễ. Không hổ danh là đám cưới xa hoa bậc nhất.
như lời Nguyên từng , bà Nguyên Dao kết hôn như một nàng công chúa.
Thật , với nhà họ Nguyên, đám cưới chẳng khác nào gả con gái hơn là đón con dâu về.
Ngoài khách mời từ phía Nguyên gia, Nguyên Dao cũng mời bạn bè đại học và đồng nghiệp của Dư Mặc đến tham dự.
---
Trong lúc chờ hôn lễ bắt đầu, Nguyên Dao trong phòng nghỉ thì Ôn Noãn ghé thăm và kể cho cô chuyện thú vị.
Khi giám đốc chồng tương lai của Nguyên Dao chính là Nguyên Cảnh, ông sốc đến mức đơ , lắp bắp hỏi:
“Không là em ruột ?”
Ôn Noãn khi đó bình tĩnh thuật lời giải thích của Nguyên Dao cho ông .
Giám đốc hình lâu. Đến khi hồn , ông vô cùng tiếc nuối, trách lúc khai thác sâu hơn về chuyện tình cảm của Nguyên Dao trong buổi phỏng vấn. Nếu là " một nhà", chắc chắn cô sẽ chịu tiết lộ nhiều thông tin hơn.
đáng tiếc, chuyện .
Mà để tránh truy hỏi, Nguyên Dao nhanh tay xin nghỉ phép luôn cả kết hôn lẫn tuần trăng mật.
---
Sau khi Ôn Noãn rời , Từ Oánh ghé qua.
Nhìn thấy cô , Nguyên Dao vẫn chút cảm xúc phức tạp.
Dù , lúc đầu cô cũng từng nghĩ rằng Từ Oánh và Nguyên Cảnh là một đôi.
Nghe , Từ Oánh chỉ đầy ẩn ý bảo:
“ mà đừng để trai em em từng nghĩ nhé, thì...”
Cô hết câu, nhưng Nguyên Dao nhớ mỗi nhắc đến Từ Oánh, sắc mặt Nguyên Cảnh đen sì, liền cảm thấy chắc chắn sẽ chuyện xảy .
---
Sau khi hôn lễ kết thúc, Nguyên Dao trong phòng tân hôn, đột nhiên nhớ chuyện gì đó.
Cô đẩy đẩy tay Nguyên Cảnh – lúc đang giúp cô kéo khóa váy cưới – thắc mắc:
“Hôm nay Nguyên Khả một thế?”
Cô là phù dâu nên bận rộn từ sáng đến tối, khiến Nguyên Dao lúc đầu chú ý đến chuyện . Mãi đến khi hôn lễ diễn , cô mới phát hiện Nguyên Khả một cạnh bố Nguyên, còn Trần Hạo Ngôn thì thấy .
Không chỉ , mà cả nhà họ Trần cũng xuất hiện.
Chuyện lạ, vì Trần gia và Nguyên gia vốn là bạn bè lâu năm, ít nhất cũng nên đến chúc mừng.
Nguyên Cảnh , giọng điềm nhiên như :
“Hai họ chia tay .”
Nguyên Dao: “?!”
Cô đơ .
Chia tay khi nào chứ?
Trong tiểu thuyết ngôn tình, nam nữ chính dù bao nhiêu sóng gió cũng thể tách rời cơ mà?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-83-phien-ngoai-1.html.]
Nguyên Cảnh chẳng thêm gì, chỉ bộ dạng ngơ ngác của cô, nhếch môi nhẹ, ánh mắt đầy ẩn ý:
“Em chắc chắn là đêm nay còn quan tâm đến chuyện khác ?”
Nguyên Dao ngẩn .
Cô còn kịp đáp, tiếp lời, giọng điệu nguy hiểm:
“Hay là vì họ chia tay, em về với yêu cũ?”
Nguyên Dao: “...”
Lần đầu tiên, Nguyên Cảnh thẳng thắn thể hiện sự ghen tuông và bất mãn về quá khứ của cô với Trần Hạo Ngôn.
Cô im lặng một lúc, đó bỗng nhiên bật dậy, đè xuống giường.
Trong sự ngạc nhiên của Nguyên Cảnh, cô đỏ mặt :
“Đêm nay, em ở .”
“...”
Nguyên Cảnh thoáng sửng sốt, đó ánh mắt dần tối .
Anh khoan thai buông tay, xuống giường, cô đầy cưng chiều:
“Được thôi.”
---
…
Mười phút , Nguyên Dao thở hồng hộc, mệt rã rời, vẫn chút phản ứng gì, chán nản :
“... Anh cảm giác gì ?”
Nguyên Cảnh chỉ cô bằng ánh mắt sâu thẳm, im lặng .
Nguyên Dao thấy vẫn thờ ơ, bèn ôm eo thở dốc, định trèo xuống giường uống nước.
“Đợi em nghỉ mười phút, tiếp tục...”
Cô kịp bước xuống, một cánh tay đột nhiên siết chặt eo cô, kéo cô .
Chỉ trong chớp mắt, tình thế đảo ngược.
Nguyên Dao từ cao, hai mắt mở to:
“Anh—”
Nguyên Cảnh nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng hôn lên, dịu dàng:
“Mười phút , em nên nghỉ ngơi thật . Để lo.”
Nói , cúi xuống, hôn lên môi cô.
---
Cuối cùng, chỉ mười phút.
Mà là vô mười phút.
Nguyên Dao chỉ thể yên giường, "chăm sóc" tận tình…