Nghĩ đến đây, Nguyên Dao khỏi chút tự hào.
Cô còn đang lâng lâng, thì Ôn Noãn lật xem bản đề cương phỏng vấn, bỗng nhiên nghĩ điều gì đó, liền đề nghị:
“Tớ thấy nội dung là về công việc, đủ thu hút lắm. Hay là thêm một chút câu hỏi về cuộc sống cá nhân và tình cảm ?”
Mấy đồng nghiệp xung quanh lập tức hào hứng.
Ngược , Nguyên Dao chút hoảng, lắp bắp:
“Không… lắm . Lỡ chia sẻ chuyện riêng tư thì ?”
Ôn Noãn liếc các đồng nghiệp, ghé sát Nguyên Dao, hạ giọng năn nỉ:
“Dao Dao, thể xin trai một chút ? Chỉ hé lộ một chút xíu thôi! Bọn tớ sẽ hỏi quá sâu !”
Nguyên Dao: “…”
Mặt cô nóng lên.
Cô im lặng một lúc miễn cưỡng đồng ý:
“Vậy thì thể thêm chút câu hỏi về đời sống cá nhân… bỏ qua phần tình cảm .”
Ôn Noãn nhớ đến tin đồn gần đây, tò mò hỏi:
“Tại chứ? Tớ trai sắp kết hôn mà?”
Nguyên Dao: “…”
Nhìn vẻ mặt bối rối của cô, ánh mắt Ôn Noãn bỗng sáng lên như phát hiện điều gì đó. Cô lập tức mở to mắt, chằm chằm Nguyên Dao.
Nguyên Dao ánh mắt đến mức mất tự nhiên, bối rối hỏi:
“Gì… thế?”
Ôn Noãn quanh một lượt, thấy ai để ý đến hai , liền ghé sát, giọng đầy lo lắng:
“Tớ mối quan hệ trong hào môn phức tạp… Có và chị dâu tương lai hợp ?”
Nguyên Dao: “…”
Mặt cô càng đỏ hơn.
Cô c.ắ.n răng, quyết đoán :
“Hỏi ! Muốn hỏi gì cũng !”
Nói xong, cô lập tức kiếm cớ:
“Tớ vệ sinh một lát!”
Rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng, để Ôn Noãn đó theo với vẻ khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-81-bi-tong-tai-theo-doi-42.html.]
—
Mọi thứ chuẩn xong xuôi, cuối cùng cũng đến ngày hẹn phỏng vấn với Nguyên Cảnh.
Nguyên Dao cùng Ôn Noãn và vài đồng nghiệp khác đến tòa nhà tập đoàn Nguyên Thị.
Lễ tân thấy cô, ban đầu định cho cô thẳng lên luôn, nhưng Nguyên Dao vẫn kiên trì đăng ký theo thủ tục.
Nhìn các đồng nghiệp cùng cô, lễ tân cũng hiểu vấn đề, liền nhập thông tin hệ thống.
Không lâu , Diêu Lương – trợ lý của Nguyên Cảnh – xuống đón họ và đưa một phòng khách nhỏ.
Anh lịch sự mỉm :
“Sếp đang chuẩn , lát nữa sẽ đến. Mọi chờ một chút nhé.”
Ôn Noãn vội gật đầu liên tục, cố gắng kìm nén sự phấn khích:
“Vâng, , tất nhiên !”
Diêu Lương nhẹ, đó dặn nhân viên phục vụ rót nước cho họ.
Nguyên Dao ghế sofa, lật xem bản đề cương phỏng vấn.
Bất chợt, mặt cô xuất hiện một ly gừng nóng hổi, nước còn bốc lên.
Cô ngạc nhiên, ngước lên , phát hiện chính Diêu Lương đưa cho cô.
Thấy cô vẻ bất ngờ, Diêu Lương khẽ , :
“Là sếp dặn mang đến, cô cứ yên tâm uống .”
Nguyên Dao im lặng.
Cô nhớ đến chuyện mấy ngày nay vì đến kỳ nên kiên quyết ngủ riêng, khiến Nguyên Cảnh mặt đen như than.
dù giận thế nào, cũng bao giờ cáu với cô, chỉ âm thầm quan tâm theo cách riêng.
Trong lòng cô chợt cảm thấy ấm áp.
Ánh mắt cô rơi câu hỏi cuối cùng trong bản đề cương, chút mất tập trung.
lúc , cánh cửa phòng khách bỗng nhiên mở .
Nguyên Cảnh mặc bộ vest xám đậm, chậm rãi bước .
Dáng vẻ vẫn luôn tự tin và tao nhã, tỏa khí chất cao quý, nhưng , sự lạnh lùng xa cách thường thấy biến mất.
Thậm chí, ngay khoảnh khắc thấy Nguyên Dao, trong mắt liền ánh lên một nụ dịu dàng.