Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 75: Bị Tổng Tài Theo Dõi (36)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:12:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Dao ngẩng đầu lên bầu trời đêm.

ngôi lấp lánh như đang nháy mắt với cô.

Ngắm một lúc, cô sang Nguyên Cảnh, tò mò hỏi:

“Sao về sớm ? Không mai mới về ?”

Nguyên Cảnh cô, trả lời ngay mà hỏi ngược :

“Hắn còn đến tìm em ?”

Nguyên Dao sững .

Mất một lúc cô mới nhận "" mà nhắc đến là ai.

Cô lắc đầu:

“Không còn nữa.”

Nghe , Nguyên Cảnh gật đầu, thêm gì.

Nguyên Dao .

Khuôn mặt ẩn trong bóng tối, thấy rõ cảm xúc.

cảm giác tâm trạng .

Suy nghĩ một chút, cô giải thích thêm:

“Em rõ ràng với . Chắc cũng nghĩ thông suốt, sẽ đến tìm em nữa.”

Nguyên Cảnh cúi mắt đôi mắt sáng trong của cô.

Trong màn đêm, ánh mắt cô vẫn rực rỡ, thậm chí còn lấp lánh hơn cả những vì trời.

chẳng hề điều đó.

Anh im lặng trong chốc lát, nhẹ nhàng siết tay cô:

“Ừ, .”

Ngày hôm , khi xuống núi, Nguyên Dao theo Nguyên Cảnh đến cổng thì thấy Diêu Lương đợi sẵn với chiếc xe bên ngoài.

Ngoài , phía còn một chiếc xe thương vụ lớn hơn.

Diêu Lương thấy họ liền bước tới, hỏi:

“Tiểu thư, các bạn của cô cần xe về khách sạn trong trung tâm thành phố ?”

Nguyên Dao khựng , còn kịp trả lời thì Trình Nhất Phàm vỗ vai cô, :

“Không , cứ theo về . Bọn tớ về nghỉ ngơi chút tối ai về nhà nấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-75-bi-tong-tai-theo-doi-36.html.]

Nguyên Dao gật đầu:

“Vậy hẹn gặp khi dịp nhé.”

Trình Nhất Phàm , ôm cô một cái lên xe thương vụ.

Những bạn khác cũng lượt chào tạm biệt.

Chờ họ hết, Nguyên Dao mới theo Nguyên Cảnh lên xe.

Như những gì đó, Diêu Lương đưa họ về nhà riêng của Nguyên Cảnh, mà lái xe thẳng đến nhà cũ của Nguyên gia.

Khi bước xuống xe, Nguyên Dao chần chừ.

Đứng cánh cổng quen thuộc nhưng xa lạ, cô bỗng chút lo lắng.

Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng.

Nguyên Cảnh cho cô cơ hội lùi bước.

Anh nắm tay cô, kéo thẳng trong.

Nguyên Dao giật , theo bản năng rút tay , giọng chút run:

“Anh… cứ để em tự !”

Nguyên Cảnh dừng , cô.

Ánh mắt bình thản nhưng mang theo áp lực vô hình.

Nguyên Dao đối diện với ánh mắt đó, cảm thấy áp lực quen thuộc bỗng trở .

, nhưng dám, cũng chịu nhượng bộ.

Nếu cứ thế mà bước , chừng còn kịp đợi ba nguôi giận, cô dọa đến ngất xỉu mất.

Khi cả hai đang giằng co, Nguyên dường như thấy tiếng động bên ngoài, liền từ trong nhà bước .

Vừa thấy Nguyên Dao, bà sững sờ, ngay lập tức mắt đỏ hoe.

Hoàn để ý đến bầu khí kỳ lạ giữa hai em, bà vội vàng bước tới, kéo tay Nguyên Dao khỏi tay Nguyên Cảnh, nắm chặt lấy, giọng đầy xúc động:

“Dao Dao, con về …”

Nguyên Dao ngây .

ngờ phản ứng như .

Cô từng nghĩ…

Căn nhà còn chỗ cho cô nữa.

 

Loading...