Ban đầu, Nguyên Dao còn lo lắng rằng ngày hôm Trần Hạo Ngôn sẽ tiếp tục tìm cô. đúng như Nguyên Cảnh , xuất hiện nữa.
Có lẽ, những lời hôm đó, Trần Hạo Ngôn cuối cùng cũng tỉnh ngộ, quyết định trân trọng Nguyên Khả.
Vậy nên, Nguyên Dao cũng yên tâm mà gạt chuyện sang một bên.
Mấy ngày , cô bất ngờ nhận tin nhắn từ một bạn đại học.
Trước đây, vì chuyện đính hôn của Trần Hạo Ngôn và Nguyên Khả, chủ nhân cũ của cơ thể nghiệp xong vội vã mua vé máy bay về nước, nên thể tham gia chuyến du lịch vòng quanh thế giới cùng nhóm bạn đại học.
Bây giờ, chuyến du lịch kết thúc, họ sắp trở về nước.
Người nhắn tin cho cô là Trình Nhất Phàm – bạn cùng phòng đại học, cũng là một trong những bạn nhất của cô thời sinh viên.
Trình Nhất Phàm rằng họ đang ở sân bay bên Mỹ, chuẩn lên máy bay về nước. Dự kiến sáng mai sẽ đến thành phố A và cô dẫn chơi vài ngày.
Nguyên Dao kiểm tra lịch việc, phát hiện còn mấy ngày nghỉ phép tích lũy, liền đồng ý ngay.
Hôm , cô đến sân bay đón họ.
Vừa thấy cô từ xa, Trình Nhất Phàm lập tức bỏ vali xuống, lao đến ôm chầm lấy cô, còn lắc lắc mấy cái:
“Ôi trời ơi, Dao Dao của tớ! Lâu quá gặp, nhớ c.h.ế.t luôn á!”
Ban đầu, Nguyên Dao chỉ nghĩ đơn giản rằng nên tròn trách nhiệm của một chủ nhà, tiếp đón bạn bè cho chu đáo.
khi thật sự gặp họ, cảm giác gần gũi tự nhiên khiến cô cũng bất giác vui vẻ theo.
Cô những bạn khác đang giúp Trình Nhất Phàm đẩy hành lý phía , nhẹ nhàng vỗ vai cô :
“Lên xe , tớ đưa về khách sạn.”
Trình Nhất Phàm buông cô , còn tranh thủ véo nhẹ má cô khi tít mắt đồng ý.
Nguyên Dao đưa cả nhóm bãi đỗ xe. Vì hành lý quá nhiều, cô dứt khoát đặt hẳn một chiếc minibus nhỏ để chở về trung tâm thành phố.
Hai ngày đầu, cô chỉ dẫn họ tham quan những địa điểm nổi bật trong thành phố để tránh mệt mỏi vì chênh lệch múi giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-70-bi-tong-tai-theo-doi-31.html.]
thành phố A là một đô thị hiện đại, phần lớn chỉ những con phố tấp nập xe, thật cũng quá nhiều điểm tham quan thú vị.
Vậy nên, đến ngày thứ ba, Trình Nhất Phàm đề xuất xa hơn một chút.
Cô lướt điện thoại tìm kiếm thông tin, bất ngờ sáng mắt lên:
“Hay là chúng leo núi !”
Nguyên Dao tò mò ghé xem:
“Leo núi?”
Trình Nhất Phàm gật đầu:
“Ở gần thành phố A ngọn núi Giang Dữ, đây là đỉnh núi cao nhất khu vực Hoa Bắc. Nghe buổi tối thể ngắm , sáng sớm còn chiêm ngưỡng bình minh nữa đấy!”
Các bạn khác cũng hào hứng:
“Nghe hấp dẫn đó! Đi luôn !”
Thấy ai cũng phấn khích, Nguyên Dao phản đối.
Cô mở lịch xem thử.
Ừm, còn ba ngày nữa Nguyên Cảnh mới về.
Vậy thì hai ngày một đêm chắc .
Dù đó cô cũng báo với Nguyên Cảnh rằng sẽ bận tiếp đãi bạn bè, thể gọi video cho mỗi ngày. Lúc đó cũng thông cảm, chỉ dặn dò cô chú ý an .
Nghĩ , Nguyên Dao cũng yên tâm.
Thế là cả nhóm lập tức đặt vé xe, vé cổng Giang Dữ Sơn và thuê homestay núi.
Chuẩn xong xuôi, họ liền xuất phát.