Chưa đến mấy ngày, đến lúc Nguyên Cảnh công tác.
Lần đến châu Âu để xử lý một dự án lớn xuyên quốc gia, dự kiến mất ít nhất hai tuần mới về .
Đêm khi , ôm chặt Nguyên Dao trong lòng, hôn cô thật lâu. Cuối cùng, đến khi cô lên tiếng than thở rằng sắp nghẹt thở, mới chịu buông .
vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nét mặt chút lo lắng:
“Tan đừng lung tung, về nhà sớm. Có chuyện gì thì gọi cho ngay.”
Nguyên Dao hiểu dặn dò kỹ như .
Anh câu bao nhiêu .
Vậy nên cô chỉ thể vỗ nhẹ tay , trấn an:
“Anh yên tâm , em trẻ con, em tự lo .”
Nguyên Cảnh vẻ mặt hờ hững của cô, cuối cùng cũng gì nữa.
---
Sau khi , cuộc sống của Nguyên Dao cũng đổi nhiều lắm.
Chỉ là, còn ai nấu cơm cho cô, ai cắt trái cây sẵn, cũng còn ai hâm sữa giúp cô nữa.
Nhìn căn nhà trống vắng, trong đầu cô bất giác hiện lên hình ảnh lúc còn ở đây.
Bỗng nhiên, cô nhận quen với sự chăm sóc tỉ mỉ của Nguyên Cảnh lúc nào .
Cô nhịn mà hỏi Hoa Hoa:
“Có sa đọa ?”
Hoa Hoa khúc khích:
“Thì thích chăm cô mà!”
Nguyên Dao bặm môi, nghĩ thì đúng là Nguyên Cảnh vẻ hưởng thụ cảm giác chăm sóc cô.
Mỗi cô tự gì đó, đều vui.
Cô suy nghĩ một lúc, tự nhủ:
“Thôi , chỉ ở thế giới thôi. Thế giới , nhất định như nữa!”
---
Ban đầu, Nguyên Dao nghĩ rằng sẽ bình yên trải qua hai tuần .
ngờ, ngay ngày hôm khi Nguyên Cảnh rời , Trần Hạo Ngôn kiếm của cô gọi điện tới.
Vừa thấy giọng , cô lập tức cúp máy.
Không lâu , gửi lời mời kết bạn WeChat.
Nguyên Dao thẳng thừng từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-68-bi-tong-tai-theo-doi-29.html.]
Cô vốn nghĩ rằng chuyện sẽ dừng ở đây.
một buổi chiều giờ , khi cô và Ôn Noãn khỏi tòa nhà công ty, từ xa thấy Trần Hạo Ngôn dựa một chiếc xe thể thao.
Thấy cô, lập tức bước tới.
Nguyên Dao định phớt lờ mà rời , nhưng Ôn Noãn kéo .
Cô nàng khoanh tay, ghé sát tai Nguyên Dao giọng đầy hứng thú:
“Xem vẫn còn tình ý với đấy ~”
Nguyên Dao thở dài, nhắc nhở:
“Anh hôn thê .”
Ôn Noãn nhún vai:
“Không , cứ thử xem gì . Cùng lắm thì chị em sẽ cùng xé tên tra nam !”
Nguyên Dao: “…”
Chưa kịp gì, Trần Hạo Ngôn bước đến mặt cô.
Hai mắt đỏ, nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh:
“Em thời gian chuyện ?”
Nguyên Dao dây dưa, khẽ nhíu mày:
“Anh gì thì thẳng .”
Trần Hạo Ngôn thoáng qua Ôn Noãn.
cô nàng chỉ chớp mắt, ý định rời .
Trần Hạo Ngôn im lặng vài giây, đó lên tiếng.
Anh cô, giọng mang theo chút kìm nén:
“Dao Dao… Mấy năm nay, tại em liên lạc với ? Anh… Anh thực sự nhớ em.”
Nguyên Dao: “…”
Cô ngờ thẳng như .
Cảm giác ánh mắt xung quanh bắt đầu đổ dồn về phía , cô vội ngắt lời Trần Hạo Ngôn, chút bất đắc dĩ:
“Anh chuyện ở ?”
Dường như đoán phản ứng của cô, lập tức chỉ về phía xe :
“Lên xe .”
Nguyên Dao: “…”
Cô c.ắ.n môi, cuối cùng vẫn lên xe , ánh mắt lo lắng của Ôn Noãn.