Xuyên Nhanh: Ký Chủ Luôn Bị Bức Hôn - Chương 67: Bị Tổng Tài Theo Dõi (28)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:12:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong, Nguyên Dao khựng , đó nhíu mày:

“Tại ?”

Giám đốc vẻ mặt khó chịu của cô, nghĩ đến chuyện hôm qua Ôn Noãn kể, nhịn ho nhẹ một tiếng:

cũng hiểu mấy trẻ tuổi bây giờ nghĩ gì, nhưng vẫn hy vọng… chuyện tình cảm đừng ảnh hưởng đến công việc.”

Nguyên Dao: “…”

Trong lòng cô chút cạn lời.

rốt cuộc Trần Hạo Ngôn đang nghĩ gì.

Rõ ràng đính hôn , còn tìm cô – một thậm chí còn từng là bạn gái cũ – để ôn chuyện.

Đây là kiểu suy nghĩ chung của nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình ?

Nghĩ đến đây, cô cúi mắt xuống, giọng chắc chắn:

“Xin giám đốc, e là thể nhận nhiệm vụ .”

Giám đốc cũng gì ngạc nhiên.

Dù ngày thường Nguyên Dao vẻ để tâm đến chuyện gì, nhưng một khi đụng đến nguyên tắc của , cô cực kỳ cứng rắn.

Hơn nữa, ngay cả ông cũng cảm thấy, ý đồ của Trần tổng rõ ràng đơn giản.

Vậy nên ông cũng ép cô, chỉ hỏi:

“Thế cô nghĩ phương án thế ?”

Nguyên Dao sững .

Phương án thế?

vẻ mặt mong chờ ngượng ngùng của giám đốc, dần dần hiểu mục đích thật sự của ông khi gọi cô đến hôm nay.

Cô im lặng một lúc gật đầu:

“Để hỏi thử thời gian .”

Mắt giám đốc lập tức sáng rực, xoa tay hào hứng:

“Tốt quá! Cô mau hỏi nhé! Lịch trình thể sắp xếp theo thời gian rảnh của !”

Thấy ông phấn khởi như , Nguyên Dao vẫn cẩn thận nhắc nhở:

“Anh bận, chắc sẽ đồng ý .”

Giám đốc vội vàng gật đầu:

“Không , cố gắng là !”

Nguyên Dao cũng an tâm phần nào.

Xác nhận giám đốc còn việc gì khác, cô liền rời .

Nhìn bóng lưng cô khuất dần, giám đốc khỏi cảm thán:

là may mắn mà…”

So về vị thế thương trường, Trần gia vẫn kém xa Nguyên gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-67-bi-tong-tai-theo-doi-28.html.]

Xem , đúng là trong cái rủi cái may.

---

Về đến nhà, Nguyên Dao kể lời đề nghị của giám đốc cho Nguyên Cảnh.

Cuối cùng, cô chút ngại ngùng :

“Xin , ban đầu em vốn định đồng ý .”

Nguyên Cảnh ban đầu cũng cảm xúc gì đặc biệt, nhưng câu cuối cùng của cô, ánh mắt khẽ đổi.

Anh thản nhiên hỏi:

“Vậy tại đó đồng ý?”

Nguyên Dao nhận ẩn ý trong lời , chỉ nhíu mày, giọng chút bực bội:

“Nếu đồng ý, em sẽ tiếp tục phỏng vấn Trần Hạo Ngôn. Em .”

Nguyên Cảnh im lặng một lúc.

Ánh mắt lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhăn của cô, hàng lông mày cau, trong mắt đầy vẻ chán ghét.

Anh khẽ cúi mắt xuống, vươn tay kéo cô lên đùi , ôm lấy eo cô, mới hỏi như vô tình:

“Tại em ?”

Nguyên Dao suy nghĩ một chút, thành thật trả lời:

“Ứng phó với quá phiền phức.”

Nguyên Cảnh trầm mặc vài giây.

Sau đó, giọng bình thản:

“Nếu thấy phiền, đừng gặp nữa.”

Nguyên Dao lập tức gật đầu, nhăn mũi :

“Em cũng gặp !”

Nguyên Cảnh vẻ mặt đáng yêu của cô, khóe môi khẽ cong lên.

Anh kiềm chế mà cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, đó mới :

“Tháng sẽ thời gian.”

Nguyên Dao ngẩn .

Anh xoa đầu cô:

“Tuần công tác, khi về sẽ rảnh hơn một chút.”

Cô vui vẻ hẳn lên, mắt cong cong rạng rỡ:

“Vậy mai em báo với giám đốc nhé!”

 

Loading...