Từ Oánh cẩn thận quan sát , đột nhiên nghĩ điều gì đó, ánh mắt ánh lên một chút tinh quái.
Cô nhẹ nhàng đặt ly cà phê xuống, giả vờ như vô tình mở lời:
“Lần hợp tác dự án, là thứ ba chúng việc chung nhỉ?”
Nguyên Cảnh đầu cô.
Từ Oánh khẽ nhếch môi:
“Anh còn nhớ , hai bên gia đình từng đùa ? Nếu hợp tác ba , cũng coi như duyên, là thông gia luôn ?”
Nguyên Cảnh chút d.a.o động, chỉ bình thản đáp:
“Cô cũng , chỉ là lời đùa thôi.”
Từ Oánh nhướng mày:
“Anh kết hôn với ? Trước đây chẳng từng phản đối việc liên hôn thương mại ? Có ai phù hợp hơn nữa?”
Nguyên Cảnh nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt hướng cửa sổ:
“Chuyện đây là chuyện đây.”
Từ Oánh bộ ngạc nhiên:
“Sao bây giờ ?”
Nguyên Cảnh trả lời.
Thấy ý định tiếp tục đề tài , Từ Oánh khẽ gõ ngón tay lên thành ghế, đột nhiên khẽ:
“Không cần , cũng đoán là vì cô em gái của , đúng ?”
Nguyên Cảnh dừng .
Sau một lúc lâu, cô, giọng chút cảnh cáo:
“ hiểu cô đang gì.”
Từ Oánh giơ tay lên, vẻ mặt vô tội:
“Anh yên tâm, tuyệt đối ý phá hoại gì cả. Chỉ là nhắc nhở một chút.”
Ánh mắt Nguyên Cảnh lạnh lẽo, hề chút cảm xúc.
Từ Oánh thấy , thể tiếp tục đùa nữa.
Cô thở dài:
“ thật đấy. Nếu thật sự tình cảm với cô , thì nên nhanh tay lên. Lần chuyện với cô vài câu, cô nhóc đó nhận gì cả. Còn chúc sớm trở thành chị dâu của cô nữa...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-ky-chu-luon-bi-buc-hon/chuong-60-bi-tong-tai-theo-doi-21.html.]
Nguyên Cảnh nheo mắt, giọng điệu khó hiểu:
“Chị dâu?”
Từ Oánh nhanh chóng giơ tay lên như chứng minh trong sạch:
“Không ! Là em gái đấy!”
Nguyên Cảnh im lặng một lúc, đột nhiên bật khẽ.
Tiếng đó lướt qua, khiến cảm thấy lạnh sống lưng.
Anh từ tốn đặt ly cà phê xuống bàn, bình thản :
“ hiểu , cô cứ yên tâm.”
Từ Oánh ngẩn .
Yên tâm cái gì?
Nhìn bóng lưng toát lạnh của , cô chợt nhận câu trả lời của là về chuyện cô khuyên "nhanh tay" hơn.
Từ Oánh bỗng dưng im lặng, trong lòng chút hối hận và lo lắng.
Cảm giác như vô tình đẩy cô nhóc ngây thơ đó hố sâu.
---
Sau khi phỏng vấn tiếp theo là Trần Hạo Ngôn, Nguyên Dao lập tức đến gặp giám đốc bộ phận, hỏi liệu cô thể tham gia nhiệm vụ .
giám đốc thẳng thừng từ chối.
Ông cô nhân viên mới đầy tiềm năng mặt, giọng điệu khuyên bảo:
“Nguyên Dao , nhiệm vụ nặng nề với mới như cô. nếu cố gắng thử sức, giới hạn của ở , đúng ? Đừng lo lắng, phụ trách chính vẫn là Ôn Noãn, cô chỉ cần trợ lý thôi. Đừng sợ!”
Nguyên Dao vẻ mặt chân thành của giám đốc, mím môi, còn cách nào từ chối.
Cô thầm nghĩ: “ là cốt truyện tiểu thuyết. Dù cố gắng tránh, cuối cùng vẫn thể thoát khỏi nam chính.”
Vừa về đến văn phòng, kịp xuống, Ôn Noãn chạy tới, đưa điện thoại mặt cô, ghé sát tai thì thầm:
“Trời ơi! Trần thiếu trai quá! Lần chúng kiếm mối hời !”
Nguyên Dao liếc màn hình, giọng điệu dửng dưng:
“Đẹp trai thì gì? Chẳng vẫn là một tên tra nam .”